Chương 1341 Bà biết ngay mà, cháu trai cả của bà sao có thể nhìn trúng con nhóc nhà họ Trương được. Nhà họ Trương tuy không đê tiện bằng nhà họ Cố nhưng cũng không tốt lành hơn nhà họ Cố là bao. Cho nên nếu Kình Hiên thực sự liên hôn với nhà họ Trương, bà cụ sẽ hoài nghi không biết đầu óc anh có vấn đề rồi không Vu Y Cơ ngồi bên cạnh nghe trộm điện thoại của bà cụ, nghe được Phó Kình Hiên không liên hôn với nhà họ Trương, bà ta cũng thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực nói: “Tốt rồi, may mà là giả, nếu nhà họ Trương thật sự kết thông gia với nhà chúng ta thì có thể mang lại lợi ích cho nhà họ Phó?” Nghe vậy, bà cụ tức giận trừng mắt nhìn bà †a một cái, trong mắt tràn đầy chán ghét: “Trong mắt cô chỉ có lợi ích thôi sao? Cút đi cho tôi nhời” Bà cụ đập mạnh cây gậy tạo ra âm thanh vang dội. Vu Y Cơ rất sợ bà mẹ chồng này, thấy mẹ chồng tức giận, bà ta rụt cổ bỏ chạy thật nhanh. Thấy bà ta đi khuất, bà cụ mới đặt sự chú ý vào chiếc điện thoại: “Nếu là giả, vậy tấm ảnh kia là sao? Cháu ôm con gái nhà người ta làm gì?” “Tấm ảnh không phải là giả, nhưng cũng không phải là thật. Bức ảnh được chụp từ một góc khác nên mới có hiệu ứng như vậy. Thực tế là Trương Lị Lị bị ngã và kéo áo cháu, cháu không hề chạm vào cô ta” Phó Kình Hiên lạnh lùng nhìn chằm chằm †ấm ảnh rồi lạnh lùng nói. Bà cụ gật đầu: “Hóa ra là như vậy, nếu đã là giả, vậy cháu nên làm sáng tỏ càng sớm càng tốt, càng trì hoãn lâu thì càng không tốt cho cháu, thậm chí còn khiến người khác cho rằng đây là sự thật. Cháu còn muốn theo đuổi Bạch Dương không? Bạch Dương mà thấy thì cháu càng khó thành công hơn.” Nghe bà nội nhắc đến Bạch Dương, mặt Phó Kình Hiên bỗng cứng ngắc. Phải rồi ha, vẫn còn Bạch Dương nữa. E rằng Bạch Dương đã thấy tin đính hôn lan truyền trên mạng rồi. Cô sẽ phản ứng như thế nào? Cô sẽ không vui sao? Sẽ không thoải mái? E là không phải. Cô nên vui mới phải, cô vui vì cuối cùng anh cũng sắp đính hôn, cuối cùng cũng thoát khỏi anh phải không? “Kình Hiên? Kình Hiên?” Thấy đầu dây bên kia không lên tiếng, bà cụ gọi hai lần: “Cháu còn ở đó không?” Phó Kình Hiên đang ngẩn ngơ, anh hoàn hồn, rũ mắt khàn giọng đáp: “Vâng, cháu đây. “Nhớ kỹ lời bà vừa nói, mau chóng làm sáng tỏ, cháu có nghe thấy không?” Bà cụ nhấn mạnh lần nữa. Phó Kình Hiên khẽ gật đầu: “Vâng.” “Được rồi, không có việc gì nữa, cứ như vậy nhé. Tối về nhà một chuyến, bà nghe Vu Y Cơ nói lâu rồi cháu chưa về nhà họ Phó mà cứ ngủ bên ngoài, tối nay về đây ăn cơm cùng bà. “Bà cụ nói. Phó Kình Hiên đồng ý. Cuộc gọi kết thúc, anh đặt điện thoại xuống, đang định gọi cho trợ lý Trương thì phát hiện Phó Kình Duy gửi đến một tin nhắn. Anh mở ra xem, là một đoạn tin nhắn thoại kéo dài hơn 20 giây.