Chương
Người đàn ông vừa khóc vừa run rẩy ngẩng đầu nhìn Bạch Dương, nhìn xem Bạch Dương là người phụ nữ nào mà anh †a đã tán, để có khi có thể cầu xin, khiến cô cảm động một lần nữa.
Kết quả là vừa nhìn xong, anh ta sợ đến ngây người, tiếng khóc cũng không còn nữa.
Vì người phụ nữ này không phải là những người mà anh ta đã tán, thậm chí anh ta còn không biết cô là ai.
Nhìn thấy ánh mắt nghỉ ngờ của người đàn ông, Bạch Dương giật giật khóe miệng: “Xem ra anh không nhớ tôi là ai, cũng đúng thôi, đã qua ba tháng rồi, nếu đã như vậy, †ôi sẽ nhắc lại cho anh nhớ, ba tháng trước, câu lạc bộ…”
Nghe được ba chữ câu lạc bộ, cuối cùng người đàn ông cũng nhớ ra, anh ta trợn tròn hai mắt: “Là côi”
Đây là người phụ nữ mà anh ta được giao nhiệm vụ phải đi làm nhục.
Chỉ là sau khi anh ta đến thì người phụ nữ này đã lên giường với người đàn ông khác rồi, vì sự trong sạch của bản thân nên anh ta không muốn ra tay với cô, chỉ nằm bên cạnh cô thôi.
Chuyện cũng trôi qua được ba tháng rồi, anh ta cho rằng chuyện này đã bị lãng quên, nhưng bây giờ anh ta lại bị người phụ nữ đó bắt đến đây, còn tức giận nhìn anh †a, giống như muốn tính sổ anh ta vậy!
“Nhớ rồi sao?” Bạch Dương híp mắt: “Anh nhớ ra rồi, vậy anh cũng nên biết tại sao mình lại bị đưa đến đây đúng không?”
“Tôi… tôi… Người đàn ông chột dạ, không dám nhìn cô.
Bạch Dương vươn tay ra, dùng sức nắm lấy mặt anh ta, lạnh lùng hỏi: “Cố Tử Yên trả anh bao nhiêu tiền để ra tay với tôi?”
Phó Kình Hiên thấy hành động của Bạch Dương, hơi nhíu mày: “Bạch Dương, buông anh ta ra đi, đụng vào chỉ làm bẩn tay em thôi, Trương Trình, cậu đi đi!”
Trương Trình trợn mắt một cái.
Bốp!
Cái gì mà làm bẩn tay cô Bạch chứ, rõ ràng là không muốn cô Bạch chạm tay vào người đàn ông khác, ai mà không biết chứ.
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trợ lý Trương cũng không dám vạch trần, nở một nụ cười trên môi, đi đến bên cạnh Bạch Dương: “Cô Bạch, cứ giao cho tôi, cô cứ tra hỏi là được rồi.”
Khóe miệng Bạch Dương cong lên, nhìn thấy ánh mắt của trợ lý Trương, cô không thể làm gì khác nên đành buông tay ra.
Trợ lý Trương bắt chước động tác của cô, dùng sức nắm gương mặt của người đàn ông, bóp nó đến méo mó, có thể thấy sức mạnh rất to lớn “Cô Bạch, như thế này đã được chưa?”
Trợ lý Trương hỏi. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạch Dương im lặng sờ đỡ trán: “Tốt!”
Sở dĩ cô nắm lấy mặt của người đàn ông, chỉ đơn giản là vì cô quá tức giận, vô thức làm hành động đó, chứ không phải cố ý muốn xử phạt người đàn ông đó bằng cách này.
Nhưng bây giờ bị Phó Kình Hiên và trợ lý Trương nhúng tay vào, mọi thứ cũng trở nên rất kỳ quái.
Xoa xoa ấn đường, Bạch Dương cũng không quá rầu rĩ, vẻ mặt cũng lạnh lùng trở lại: “Trả lời tôi, Cố Tử Yên trả anh bao nhiêu tiên?”
“Cố Tử Yên là ai?” Người đàn ông bị Trương Trình nắm lấy cằm nên có phát âm có chút mơ hồ, hỏi lại.
Bạch Dương sửng sốt: “Anh không biết Cố Tử Yên là ai?”
Phó Kình Hiên cũng híp mắt lại.