Chương
Hóa ra họ không phải là người yêu của nhau.
Điều này thực sự quá tốt!
Bạch Dương đặt cốc nước xuống, “Làm sao có thể, cô nghĩ nhiều rồi, được rồi, đừng nói chuyện này nữa, ghi âm đâu, tôi nghe một chút.”
“Được.” Cố Mạn Tình vội vàng lấy điện thoại di động ra, bật đoạn ghi âm.
Sau khi Bạch Dương nghe xong, nhếch môi cười: “Tốt lắm, đây là thứ tôi cần, gửi cho tôi.”
Cô đưa điện thoại di động của mình qua.
Sau khi Cố Mạn Tình lấy nó, bắt đầu truyền phát.
Quá trình truyền phát rất nhanh, mười mấy giây đã thành công rồi.
Cố Mạn Tình đưa điện thoại lại cho Bạch Dương: “Cô Bạch, điện thoại của cô.”
Bạch Dương đưa tay ra lấy điện thoại.
Ngay khi Cố Mạn Tình định buông tay, cô đột nhiên nhìn thấy cổ tay của Bạch Dương, toàn thân liền tái nhợt vì hoảng sợ, lập tức đứng lên!
Đó… đó là…
Trên cổ tay cô Bạch thực sự có một nốt ruồi son!
Cố Mạn Tình nhìn Bạch Dương với vẻ mặt không tin nổi, bởi vì phát hiện này, trong lòng cô nổi lên một trận sóng to gió lớn, không thể bình tĩnh được, đến mức cơ thể cô đang run lên.
Bà mụ từng nói, Cố Mạn Tình thật có một nốt ruồi son trên cổ tay.
Không ngờ cô lại nhìn thấy nó trên cổ tay cô Bạch.
Trong thời gian này, cô đã tìm hiểu rất nhiều thứ, biết rằng trên cơ thể con người ít nhiều có nốt ruồi, nhưng đa số là nốt ruồi đen, còn nốt ruồi đỏ thì rất ít người có được.
Vậy nên việc nốt ruồi son của cô Bạch hoàn toàn không thể trùng hợp như vậy, vừa kéo ở trên cổ tay giống như Cố Mạn Tình, hơn nữa cô Dung có vòng cổ của Cố Mạn Tình.
Như vậy có thể thấy rõ, cô Bạch mới chính là Cố Mạn Tình thật!
Phát hiện này khiến Cố Mạn Tình bối rối luống cuống đứng lên.
Cô ta không biết vì sao cô Bạch lại là Cố Mạn Tình thật, càng không biết rốt cuộc cô Bạch có thù oán gì với nhà họ Cố.
Cô ta chỉ biết rằng một khi thân phận thật sự của cô Bạch được đưa ra ánh sáng thì sau này Cố Mạn Tình giả như cô ta còn đường nào mà sống nữa?
Cô Bạch để cô ta đóng giả Cố Mạn Tình là vì cô ấy không biết bản thân mình chính là Cố Mạn Tình. Một khi để cô Bạch biết được thì không chừng sẽ không để cô ta tiếp tục đóng giả Cố Mạn Tình nữa.
Bởi vì nếu là cô ta trong trường hợp này thì cũng sẽ làm vậy. Không ai bằng lòng nhìn thân phận của bản thân bị người khác giả mạo cả.
Nếu cô Bạch biết bản thân mình là Cố Mạn Tình thì chắc chắn sẽ trở lại nhà họ Cố. Cho dù cô Bạch và nhà họ Cố có thù oán thì nhờ vào tình thân, thù oán có lớn mấy cũng sẽ tiêu tan. Đến lúc đó, cô Bạch sẽ nhận lại ba mẹ, còn cô ta sẽ bị đuổi về quê và trải qua cuộc sống u ám tuyệt vọng như trước kia một lần nữa.
Không, cô ta không thể trở về được!
Vất vả lắm cô ta mới thoát ra được khỏi cái nhà khiến người ta thở không nổi kia.
Bây giờ còn đang hưởng thụ cuộc sống áo cơm không lo, sao cô ta có thể trở về được chứt Càng nghĩ càng sợ hãi, cơ thể của Cố Mạn Tình run lên bần bật, vẻ mặt tái nhợt đi.