Chương
Bạch Dương hít lạnh một hơi.
Thì ra đây chính là cách giải quyết của Phó Kình Hiên.
Buổi sáng Phó Kình Hiên hỏi cô, xử lý người đàn ông và nhân viên tạp vụ kia thế nào.
Lúc ấy cô không trả lời, Phó Kình Hiên lập tức nói cứ giao cho anh, cô cũng đồng ý.
Nhưng không ngờ Phó Kình Hiên lại làm gãy cánh tay và chân của hai người một cách dứt khoát như vậy!
Tuy rằng cô biết hai người này là đúng người đúng tội, nhưng cách giải quyết này, có cực đoan quá không rồi?
Giống như nhìn thấu suy nghĩ của Bạch Dương, kính mắt của trợ lý Trương lóe sáng, anh ta nói: “Cô Bạch đừng lo lắng, có vài người trời sinh đã là loại xấu xa, nếu như chỉ giáo huấn bọn họ một chút, bọn họ sẽ không nhớ lâu. Chỉ có khi khiến cho bọn họ vừa đau vừa sợ, bọn họ mới biết sai.
Huống hồ gì hai người này chỉ vì một chút tiền mà có thể làm ra chuyện như vậy, chứng tỏ bản thân bọn họ cũng không phải là người tốt gì, bọn họ sẽ ra tay với cô Bạch đây, cũng sẽ ra tay với những cô gái khác.”
“Tôi biết, nhưng mà… Mà thôi, cứ như vậy đi, anh nói đúng, chỉ có để cho bọn họ sợ hãi một cách triệt để, bọn họ mới không dám tái phạm, là do tâm nhìn của tôi quá hạn hẹp.” Bạch Dương xoa mi tâm nói.
Sau đó, cô nghĩ tới chuyện gì đó, cô hỏi tiếp: ‘Nhưng mà mấy anh tự ý làm gãy cánh tay và chân của bọn họ, chính là sử dụng tư hình, là phạm pháp. Hơn nữa mấy anh còn dám đưa người tới đây một cách thẳng thừng như vậy, không sợ…”
“Cô Bạch cứ yên tâm, không có việc gì cả. Tổng giám đốc Phó đã sắp xếp ổn thỏa, cục cảnh sát phía bên này cũng biết chúng tôi sử dụng tư hình, nhưng cũng làm nhưng như không biết, cô không nhận ra sao?” Trợ lý Trương cười nhìn cô.
Bạch Dương sửng sốt một chút, sau đó nhớ lại tình hình trong phòng thẩm vấn vừa rồi, phát hiện quả thật ba người cảnh sát ngồi ở vị trí thẩm vấn khi nhìn thấy vết thương của hai người kia cũng không có phản ứng gì quá lớn, hơn nữa cũng không thắc mắc vì sao bọn họ lại bị thương. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.bg-ssp-{height:px}
Do đó có thể thấy được vấn đề trong chuyện này.
Như vậy, Bạch Dương giơ ngón cái lên nói với trợ lý Trương: “Các anh lợi hại quá, thế mà cũng có thể nhúng tay vào ở phía cảnh sát.”
“Cô Bạch quá khen rồi, chuyện này đều do quan hệ sâu rộng của tổng giám đốc Phó, nếu cô muốn khen thì cứ khen tổng giám đốc Phó.” Trợ lý Trương đẩy kính mắt nói.
Anh ta nói tốt giúp tổng giám đốc Phó.
Có lẽ tổng giám đốc Phó có thể trả lại tiên thưởng cho anh ta rồi chứ?
“À đúng rồi cô Bạch” Trợ lý Trương nhìn Bạch Dương: “Cô đã giao nộp bản ghi âm chưa?”
“À vẫn chưa.” Bạch Dương lấy điện thoại từ trong túi xách ra.
Nếu anh ta không nhắc thì cô cũng quên mất rồi.
“Vậy để tôi cầm qua đó cho, có chút lời cần nói với bên phía cảnh sát, dù sao bản ghi âm của cô cũng không chính thống, rất khó để cấu thành hiệu lực pháp lý.” Trợ lý Trương nói.
Lúc này Bạch Dương mới hiểu được, quả thật trên phương diện pháp luật có nói như vậy.
Nếu như bản ghi âm được ghi lại một cách bí mật có tính toán, quả thật để cấu thành hiệu lực pháp lý rất khó.