Chương
Cả người Cố Việt Bân lạnh lẽo ngồi xuống ghế, hai mắt dại ra nhìn máy tính trước mắt, không hiểu tại sao mọi chuyện lại biến thành như vậy.
Rõ ràng tập đoàn Tam Thịnh đã ổn định lại rồi, nhưng vậy mà bây giờ lại xảy ra chuyện.
Không chỉ như vậy, vị trí chủ tịch của ông ta cũng mất rồi…
Lúc này, cửa phòng họp bị gõ vang.
Ngay sau đó, cửa mở ra, trợ lý đi vào, giọng vội vã nói: “chủ tịch Cố không được rồi, rất nhiều truyền thông đã ở dưới lầu, la hét muốn phỏng vấn ông, muốn biết ông đối với chuyện nhị tiểu thư một lần nữa phạm pháp vào cục cảnh sát, có suy nghĩ gì?”
“Suy nghĩ?” Cố Việt Bân ánh mắt đỏ rực cười lạnh, “Bọn họ không phải là muốn biết suy nghĩ của tôi, mà là muốn kiếm độ hot của tôi!”
Vừa dứt lời, điện thoại của ông vang lên.
Cố Việt Bân hít thở sâu, tạm thời đè xuống lửa giận trong tim, lấy điện thoại ra, thấy người gọi đến là đối thủ của mình, ông trực tiếp ngắt máy.
Không cần nhấc máy, ông đã biết đối thủ gọi đến là để làm cái gì, chắc chắn là muốn cười nhạt.
Lần trước cũng là như thế nào.
Lần trước Cố Tử Yên hại người không thành ngược lại là bị bắt, đối thủ này đã gọi điện đến, cười nhạo ông ta một trận, mặt ông ta đều đã mất hết.
Nhưng mà cho dù Cố Việt Bân không nhấc máy, đối thủ của ông ta cũng không định buông tha cho ông ta, gửi cho ông ta một đoạn tin nhắn: Cố lão đệ à, gia phong với gian của nhà họ Cố ông thật là khiến tôi bái phục nha, cả nhà là tội phạm, chậc chậc, con gái ông bây giờ vào tù rồi, thật muốn biết bao giờ thì ông vào tù, chuyện sáu năm trước ông hại chết Bạch Hạo…
Rầm!
Cố Việt Bân còn chưa xem xong, trực tiếp quét tất cả đồ vật trên phòng họp xuống dưới đất, lấy việc này để trút hết lửa giận trong lòng. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.bg-ssp-{height:px}
Trợ lý thấy thế, vội vàng lùi ra phía sau, tránh cho rước họa vào thân.
Cố Việt Bân thở phì phò, đáy mắt u ám.
Tên này, sao lại biết sáu năm trước, ông †a hại chết Bạch Hạo?
Rõ ràng ông ta đã làm bí mật như thế, đừng nói là bên ngoài, đến cả người bên cạnh ông ta, cũng đều cho rằng Bạch Hạo là chịu không nổi quỹ Thiên Thịnh ngã giá mới nhảy lầu tự sát.
Nhưng tên này, lại một mực nhận định là ông ta hại chết Bạch Hạo, xem ra là biết chút gì đó.
Nhưng mà kể cả có biết thì sao, không có chứng cứ!
Bằng không thì tên này sớm đã lấy ra để đối phó với ông ta rồi, dù sao bọn họ cũng là đối thủ một mắt một còn trên thương giới.
Nghĩ như vậy, Có Việt Bân lại lo lắng không yên, ông ta nhắm mắt, lạnh lùng nói: “Chuẩn bị xe, đến cục cảnh sát!”
Ông ta phải xem Cố Tử Yên rốt cuộc là phạm tội gì, còn có thể cứu hay không.
Nếu như còn có thể cứu ra, liền chứng minh vấn đề không lớn, Tam Thịch cũng có thể cứu lại.
Nếu như không thể cứu…
Trong mắt Cố Việt Bân hiện lên một tia dứt khoát, nắm chặt tay.