Sau một hồi loay hoay một hồi Ichiro lại khắc xong một cái người gỗ khác. Lúc này đây do đã có kinh nghiệm rồi lên người gỗ hắn khắc ra trông khá hơn một chủ, có thể gọi là người được rồi. Ichiro để cho Hinata nghỉ ngơi một chút sau đó nói.
“ Cậu dùng Byakugan quan sát hệ tuần hoàn chakra của tớ, sau đó cố gắng ghi nhớ lại.”
“ Tớ cố gắng.” Hinata gật đầu nói.
Sau đó hai người lại tiếp tục cùng nhau điêu khắc, kết quả cũng không khác lần đầu là mấy, bởi vì Hinata nhớ sai mà hỏng, được cái lần này tiến bộ hơn trước. Ichiro an ủi một chút sau đó lại tiếp tục luyện tập điêu khắc.
Thời gian trôi qua rất nhanh, liên tục một tháng liền hai người bọn họ mỗi khi buổi chiều đều sẽ gặp nhau ở đây để cùng nhau “ tạo ra” người gỗ. Chỉ tội cho những cây gỗ trong rừng bị hai người họ vô tình đốn xuống.
Thời gian dài ở chung, Ichiro ngay từ đầu đều không phát giác bản thân vô tình trở lên thân mật với Hinata rất nhiều, nhiều lúc hắn muốn né tránh nhưng lại không nhịn được muốn tiếp xúc thêm.
“ Hinata mau nhìn xem, tay nghề của tớ tiến bộ nữa rồi này, cậu xem có phỉa hay không rất giống người.” Ichiro vừa khắc xong một tên người gỗ liền vui vẻ khoe với Hinata.
“ Phốc.” Hinata nhìn hắn phì cười, cô dường như cũng không có ngại ngùng như trước nữa.
“ Sao vậy, chẳng lẽ rất xấu sao?” Ichiro nhìn người gỗ trong tay khó hiểu hỏi.
“ Không phải, tớ chỉ là cảm thấy vui vẻ khi thấy Ichiro vui vẻ thôi. Cậu vừa rồi rất giống em gái tớ khi được cha khen.” Hinata lắc đầu giải thích.
“....” Ichiro im lặng, hắn giật mình cảm giác bản thân thay đổi, vậy mà như thế thân thiết với Hinata. Ichiro thở sâu một hơi nói.
“ Thật ra tớ có một cách rất tốt để có thể khác nhanh hơn, đúng hơn. Nhưng mà trước đó người gỗ tớ khắc không được chuẩn cho lắm nên không thể làm được, hiện tại liền có thể rồi.”
Ichiro cười nhìn Hinata, nhưng mà cô cảm giác hắn không giống như đang cười với cô, cảm giác giống như khoảng cách giữa hai người bị kéo ra, ở giữa có một người ngăn trở. Hinata không biết tại sao có cảm giác này nữa.
Ichiro đi tới đằng sau người gỗ, bất ngờ người gỗ và hắn có kích thước vô cùng giống nhau, giống như Ichiro cố ý điêu khắc bản thân vậy. Ichiro áp sát vào người gỗ, bàn tay khớp vào bàn tay của người gỗ sau đó truyền chakra sang.
“ Cậu chỉ cần dựa theo hệ thống tuần hoàn chakra của tớ để khắc lên người một nhân là được rồi.” Ichiro đứng sau người gỗ nói.
Hinata gật đầu làm theo, bắt đầu đưa ra chỉ dẫn cho Ichiro, quả nhiên dễ dàng hơn nhiều, chỉ một lúc liền đã hoàn thành rồi. Ichiro thu hồi chakra nhìn người gỗ, hơn một tháng này hắn đối với việc chuyển hóa chakra và khống chế có tiến bộ rất lớn. Có lẽ hắn lên nghĩ đến việc hòa chakra vào Sarengan, tạo ra một nhẫn thuật mới.
“ Ngày mai tớ phải đi ra khỏi làng để làm nhiệm vụ, sợ rằng không có một tháng sẽ không trở lại, cho nên cậu không cần cùng tớ tới nơi này luyện tập nữa. Một cái người gỗ sợ là không đủ, tớ giúp cậu làm một cái khác chuẩn bị thay thế.”
Ichiro nói sau đó liền chú tâm điêu khác, lần này hắn làm vô cùng cẩn thận, giống như đây là lần cuối cùng hắn làm vậy. Kết quả không ngờ là hắn lại có đột phá, người gỗ giống hắn như đúc, ngay cả mặt mũi đều bị hắn bất giác khắc đi ra. Ichiro cũng ngẫn người ra, chẳng lẽ trong sâu khảm bản thân lại ước mơ được Hinata hành hạ sao?
Sau khi kết thúc giai đoạn cuối cùng Ichiro liền cùng Hinata chào tạm biệt, hắn giống như là trốn tránh một dạng vội vàng rời đi. Hinata nhìn người gỗ Ichiro để lại ngẩn người, tim bất giác có chút đau nhói, cô cũng không biết là vì sao nữa. Đưa tay chạm nhẹ lên mặt người gỗ, Hinata nhỏ giọng nói.
“ Cảm ơn cậu Ichiro, một tháng qua tớ rất vui vẻ.”
........................
“ Ô la, mọi người, sẵn sàng lên đường đi nào.”
Trước cổng làng lá, năm người đội tập trung lại, trong nhóm còn xuất hiện thêm một lão già nữa. Tên lão là Tazana, một nghệ nhân xây cầu nổi danh trên thế giới, ông ấy là người ủy thác nhiệm vụ lần này.
Nhiệm vụ lần này của đội chính là một nhiệm vụ cấp C, yêu cầu cần phải hộ tống ông Tazana trở lại Sóng quốc và bảo vệ cho đến khi ông ấy xây xong cây cầu. Nhưng mà Ichiro biết nhiệm vụ lần này lại là một nhiệm vụ cấp A, bởi trên đường đi bọn họ sẽ bị ninja ám sát, đồng thời trạm trán với Zabuza, một ninja đánh thuê cấp bậc thượng nhẫn.
“ Naruto cậu hét cái gì hả, chỉ là đi làm nhiệm vụ thôi mà có cần hưng phấn vậy không?”
Sakura nổi cáu gõ vào đầu Naruto nói. Naruto ủy khuất xoa đầu trả lời lại.
“ Cậu không biết đâu, đây là lần đầu tiên tớ ra khỏi làng đó. Không hưng phấn sao được.”
“ Tên ngốc.” Sasuke không chút do dự khinh bỉ.
“ Ta nghi ngờ các ngươi có thể bảo vệ được ta an toàn tới Sóng quốc hay không.” Tazana sau kín tỏ thái độ.
“ Đừng lo, ở đây có một thượng nhẫn và một hạ nhẫn rất mạnh, ông không cần lo lắng vấn đề an toàn đâu. Đây chỉ là nhiệm vụ cấp C thôi mà.” Ichiro cố ý nhấn mạnh cấp độ của nhiệm vụ với Tazana khiến ông không dám nhiều lời nữa.
“ Được rồi, mọi người xuất phát thôi.”
Kakashi hô một tiếng ra lệnh, sau đó mọi người liền lập tức lên đường.
Trên đường đi Kakashi nhìn xung quanh, cảm giác dường như bản thân đang bị người theo dõi. Đến khi đi qua một đoạn đường, Kakashi phát hiện trên mặt đất có vài vũng nước đọng, hắn cảm thấy không đúng bởi vì ngày ngày nay không có mưa làm sao có nước đọng được chứ.
Kakashi quay sang nhìn Ichiro, hai người nhìn nhau một cái, Kakashi liền bí mật đưa tay ra dấu với Ichiro. Hai thầy trò bọn họ làm việc với nhau đã được hơn hai năm, sự ăn ý đã đạt tới mức độ chỉ cần nháy mắt đã hiểu ý nhau rồi, cái này được người hay gọi là “ liếc mắt đưa tình”, tình trong tình báo.
Đám người vừa mới đi qua các vũng nước một khoảng cách nhỏ, đột nhiên từ dưới vũng nước đọng trồi lên hai bóng người. Hai người này ăn mặt hết sức quái dị, trời nắng trang trang lại mặc áo tơi đi mưa, trên đầu bọn họ mang hộ trán có kí hiệu của làng sương mù.
Bọn chúng chớp mắt liền chạy quanh Kakashi một vòng, không đợi Kakashi kịp làm ra phản ứng gì sợi xích trên tay hai người đã cuốn chặt lấy Kakashi, sau đó dựa vào tốc độ cao kéo mạnh hai đầu sợi xích khiến nó siết chặt lấy cơ thể của Kakashi.
Máu bắn ra tung toé trên mặt đất, kèm theo đó là từng mảnh từng mảnh thi thể của Kakashi. Nhóm Sakura sắc mặt trắng bệch nhìn một màn vừa rồi, không ai nghĩ tới Kakashi lại đột nhiên bị người đột kích phanh thây. Sakura hoảng sợ thét lên.
“ Không! Thầy Kakashi, không thể nào, không thể...”
Ichiro nhìn đống thịt bầy nhầy của Kakashi không nói gì cả, bởi vì hắn biết đây chỉ là thế thân thuật kết hợp với biến thân thuật mà thôi. Nó chỉ có thể đánh lừa được những kẻ không có kinh nghiệm như Sakura, cùng không chú ý quan sát như hai tên sát thủ kia.