Chương
“Tôi không bị bỏng. Già rồi còn bày đặt phát cẩu lương.”
Mộ Phong tủi thân khóc hết nước mắt nhìn Vân Anh. Bà quay sang cười tươi rồi gắp thức ăn cho Tịch Nhan.
“À Vân gia dạo này thế nào rồi?”
“Theo con nghĩ là Vân gia vẫn ổn. Người ta nói con gái gả đi như bát nước hất đổ, vốn giờ con không có quan hệ gì với bọn họ nữa rồi.”
Bất chợt cô mới chợt nhớ ra chục năm về trước có scandal của Vân Anh và Vân gia. Vân gia ức hiếp mẹ chồng cô rồi hãm hại cô tình một đêm với một lão già nhưng hôm ấy cô nhầm phòng lại trúng ba chồng cô đang bị bỏ thuốc.
Ba chồng vốn không phải là người lăng nhăng. Tính cách cũng giống như Mộ Cố Trì không ưa nữ nhân nhưng bất chợt hôm đó gặp được Vân Anh cháu gái của Vân gia lại cưu mang cô về nhà.
Sau đó cả hai kết hôn, đạo diễn nổi tiếng nhận thấy vẻ đẹp và sự tiềm năng trong bà nên đã đề nghị bà bước vào con đường diễn viên. Sau vai diễn đó bà đã thành công bước trên con đường nghệ thuật đổ đầy máu.
Từ ngày đó bà được báo trí cả trong và ngoài nước săn đón. Mọi thông tin về bà là một tin tức quý hiếm hơn cả vàng bạc, nó cũng góp phần không ít vào cổ phiếu công ty giải trí nghệ thuật Mộ Thị.
Mấy năm sau thì Vân Anh hạ sinh con trai đầu lòng là Mộ Cố Dung. Ba năm sau thì hạ sinh Mộ Cố Trì. năm trước do bị người chú sát hại mà chết.
Nghe nói bà rất đau buồn đã bỏ diễn năm trời. Ngay sau khi Vân Anh comeback cả thế giới đã phải dao động. Cổ phiếu công ty giải trí Mộ Thị cũng tăng lên gấp bội phần.
Đến bây giờ cái chết của Mộ Cố Dung vẫn là nỗi ám ảnh trong lòng lớn nhất đối với Vân Anh. Bà ám ảnh đến nỗi mà không dám sinh con nữa, cứ đến ngày dỗ của anh là khóc không ngừng.
Cuối cùng cũng ăn xong cả nhà ra bên ngoài phòng khách ngồi thưởng thức trà và tâm sự.
“Mẹ sao không đem vali về nhà mà đến thẳng nhà con?”
Mộ Cố Trì từ từ nhấp trà nhẹ nhàng nói nhưng trong đầy ý bóng gió.
“Sao thế mày không muốn mẹ đến à?”
“Đúng rồi. Mẹ nên ở với ba cẩn thận ba dỗi con không đỡ được đâu.”
Mộ Phong vui thầm vì cuối cùng cũng có người nói giúp. Mặt Vân Anh đen kịt lại khó chịu.
Bà nội Mộ vẫn chăm chú nhìn cháu dâu rồi thốt lên hình như nhớ ra gì đó.
“Lâu lắm rồi Tịch Nhan không về nhà bên ngoại nhỉ? Cũng từ hôm cưới tới giờ rồi.”
Mẹ chồng cô nghe xong nảy ra ý tưởng gì đó.
“Hôm nay là chủ nhật tại sao cả nhà chúng ta sang bên đấy giao lưu cũng cho Tịch Nhan bớt nhớ nhà nhỉ?”
“Được.”
Bà nội Mộ và mẹ chồng rất hợp nhau, nói câu nào ra là hiểu ý câu đấy. Mấy gia đình thượng lưu toàn đặt ra mấy quy tắc khắt khe nhưng mà Mộ gia lại khác xa hoàn toàn với bọn họ.
Nghe được về nhà cô vui mừng không thể tả nổi. Nhanh chóng chuẩn bị đồ để về nhà. Mộ Cố Trì cũng lo lắng không thôi, lần đầu gặp ba vợ cũng không tránh khỏi.
Ở dưới nhà ba người lớn đang chuẩn bị đồ để sang nhà thông gia. Ngày cưới đã đắc tội với Tịch Quân hôm nay nhất định phải tạo ấn tượng tốt.
“Mẹ con nghĩ là mua nhung hươu, nhân sâm, yến xào cao cấp để bồi bổ sức khoẻ.”
“Ừ cũng được, cả thuốc bổ nữa.”
“Nghe nói Tịch Quân cũng giống con yêu thích đồ cổ. Chi bằng tặng cho ông ta bức tranh đời nhà Hán.”