Tiên Luyện Chi Lộ

chương 493: huyết sát quán thể: âm dương quyết!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vừa nghe tiếng nói kinh sợ của Hoàng Phủ Lân, Trương Hằng chấn động, ngước nhìn hư không, vẫn không có một bóng người nào.

Trong lòng hắn tràn ngập nghi hoặc, tiền bối như Hoàng Phủ Lân nói là ai?

Khi hắn nghe đến hai chữ "tiên giá", trong lòng đột nhiên run lên, thiếu chút nữa kinh hô.

Phóng mắt khắp giới tu chân Chu Vương Triều, có thể tương xứng với hai chữ "tiên giá", Chỉ đếm trên đâu ngón tay.

Còn ở hải vực Tam Tiên Đào này thì không cần phải nói, tám chín phần mười là một trong tam tiên trên Tam Tiên Đảo.

Tục truyền, tam tiên đều là Tán tiên tồn tại vô số năm. tuy rằng không phải tiên nhân chân chính, nhưng một thân thần thông đã đứng trên đỉnh cao toàn hạ giới.

Tán tiên, là tồn tại so với Bán tiên, uy danh không Chỉ cực hạn ở Chu Vương Triều, là tồn tại ngưỡng mộ ở trên toàn hạ giới Đông Vân đại lục.

Mà hôm nay, một nhân vật thần thoại truyền kỳ như thế phủ xuống Lam Tinh Đảo. đây là loại vinh hạnh cỡ nào?

Hoàng Phủ Lân nói xong, liền hết sức cung kính yên lặng đứng đó. Dường như đang chờ đợi nhân vật truyền kỳ có thể quyết định vận mệnh Chu Vương Triều.

Trương Hằng nghi hoặc, mở to mắt. nhưng không thấy được một bóng người.

Không lâu trước, thông qua một tia dẫn đắt của Thần Linh Nhãn cảnh giới Linh Tâm Thông Minh, hắn cảm giác được trong xa xăm có tồn tại hùng mạnh đang nhìn mình.

Khi hắn sinh ra một tia dự báo. vị Tán tiên còn chưa lộ diện kia liền đánh xuống uy áp vô thượng, chấn nhiếp mấy đại tu sĩ ở đây.

"Bằng vào thần thông của Tán tiên, uy áp phủ xuống đã như thế, như vậy dù cách nơi này có xa cũng có thể đến trong Khoảnh khắc."

Trương Hằng sinh ra nghi hoặc, dù sao hắn cũng đã thấy qua người cấp Bán tiên. Lạc Hà trước đó vượt qua thiên kiếp đạt tới Đại Thừa Kỳ. thành tựu Bán tiên thể, có được thần thông hoàn toàn có thể thuấn di hơn một nửa Đông Vân đại lục.

Có thể nói, vị Tán tiên Tam Tiên Đảo kia Chỉ cần muốn hoàn toàn có thể nháy mắt phủ xuống Lam Tinh Đảo.

"Chẳng lẽ vị Tán tiên này đã phủ xuống, nhưng bởi nguyên nhân nào đó còn không hiện thân?"

Trong lòng Trương Hằng vừa động, không kìm được thi triển Thần Linh Nhãn cảnh giới Linh Tâm Thông Minh.

Khoảng khắc, hắn tiến vào ảo giác có thể nắm giữ thời không, nắm giữ vận mệnh.

Hai mắt hắn phóng ra ánh bạc, ngước nhìn hư không, Dường như thấu hiểu hết thảy đổi trả thế gian, nhìn thấu bản chất vạn vật.

Đột nhiên, Thần Linh Nhãn của Trương Hằng mơ hồ bắt được một cái tàn ảnh.

Trong đầu hắn mơ hồ hiện ra một lão đạo sĩ mặc đạo bào trắng đen, tóc bạc mặt hồng hào. Tuy nhiên, tàn ảnh này biến mất trong Khoảnh khắc khi Thần Linh Nhãn của hắn chạm tới.

Trương Hằng bắt được Chỉ là một hình ảnh thoáng hiện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

"Thật lợi hại, có thể tránh được Thần Linh Nhãn quan sát. quá là biến thái!"

Trương Hằng rất giật mình, không khỏi thấm than Tán tiên chính là Tán tiên, ngay cả Thần Linh Nhãn quan sát trong mơ hồ cũng có thể tránh đi.

Khó trách trước đó khi sử dụng Thần Linh Nhãn cảnh giới Linh Tâm Thông Minh đoán trước, Chỉ có được một kết quá mơ hồ. Thì ra chuyện phát sinh tương lai liên quan đến tồn tại hệ trọng cấp Tán tiên.

Đúng lúc này, một tiếng thở dài vang lên:

- Không ngờ ngươi thật sự có thể cảm giác được bần đạo tồn tại... Đại thế giới, thật là không gì không có.

Theo tiếng nói vang lên. không gian khẽ rung động, trên không trung cấm chế mạnh mẽ xuất hiện một lão đạo sĩ tiên phong đạo cốt. tay cầm phất Trần đạo bào hai màu trắng đen, ở mặt bên đạo bào còn thấy được một cái Thái Cực Âm Dương Đồ.

Tướng mạo lão đạo sĩ này có chút tầm thường, nhưng toàn thân lộ ra một cỗ tiên khí chân chính.

Bình thường, trên người một tu sĩ lộ ra một cỗ "tiên khí", đó không phải tiên khí chân chính, phải nói là linh khí.

Tu sĩ pháp lực cao cường, cấp bậc linh khí trên người càng mạnh, toát ra khí chất càng thoát tục.

Còn lão đạo sĩ trước mắt, trên người toát ra là tiên khí, không kém gì Lạc Hà Đại Thừa Kỳ lúc trước.

Cho nên, ngay cả bộ dạng lão đạo sĩ này có bình thường hơn dưới sự phụ trợ của "tiên linh khí" đẳng cấp cao này. tu sĩ đứng đầu khác Chỉ có thể tự biết xấu hổ.

Lão đạo sĩ hiện thân ở nơi này. đôi mắt như đục ngầu rơi xuống người Trương Hằng, mang theo vài tia mới lạ.

Bị nhân vật cấp Tán tiên mờ ảo này nhìn chằm chằm. đáy lòng Trương Hằng cực kỳ khó chịu, nhưng cũng không lo lắng hắn sẽ ra tay với mình.

Quả nhiên lão đạo sĩ này cũng Chỉ liếc nhìn Trương Hằng. liền thu hồi ánh mắt. Ở trong mắt hắn bất luận là Trương Hằng hay đám người Hoàng Phủ Lân, không khác gì con kiến.

Con kiến, phàm nhân, tu sĩ, tu sĩ đứng đầu, ở trong mắt hắn đều giống nhau, tất cả đều là cùng cấp con kiến.

Hắn đứng ở tầng cấp rất cao nhìn xuống thế giới, giống như một nhân loại lúc nhàn nhã rành rỗi nhìn xuống mấy con kiến hoạt động dưới mặt đất.

- Xin hỏi tiền bối. ngài là Âm Dương Tán Tiên ở Tam Tiên Đảo?

Hoàng Phủ Lân vẻ mặt cung kính nói. trong lời nói còn có chút không yên.

Lão đạo sĩ có phần hứng thú liếc hắn gật đầu nói:

- Đúng thế. ngươi làm sao đoán được thân phận bần đạo. Ngươi hẳn là Hoàng Phủ Lân đại đảo chủ Lam Tinh Đảo phải không?

- Đúng đúng, ta chính là Hoàng Phủ Lân, xin hỏi tiền bối đến đây có chuyện gì, là vì thiên địa dị bảo Thái Cực Âm Dương Đồ kia? Vật ấy vô duyên với vãn bối. không bằng tiền bối cứ thu lấy nó.

Hoàng Phủ Lân vội vàng tiếp lời. trong lòng cũng nghi hoặc vì sao Âm Dương Tán Tiên lại hỏi như thế.

Lúc này, hắn đã hoàn toàn buông tha ý niệm thu lấy Thái Cực Âm Dương Đồ, ngay cả Tán tiên cũng đã đến. làm sao còn có phần của hắn? Ngay cả không có Tán tiên tới đây. hắn cũng không thể nắm lấy dị bảo cấp bậc này.

- Ha ha ngươi thật không phải người có duyên với Thái Cực Âm Dương Đồ này. trong nháy mắt thiên địa Dị bảo sinh ra, bần đạo đã sinh ra cảm ứng, chờ lâu ngày ở Bồng Lai đảo. Chẳng qua dù sao vật này xuất hiện ở Lam Tinh Đảo của ngươi, bần đạo cũng không tiện cướp lấy, thẳng đến khi ngươi bất lực thu vật này, mới hiện thân. Bần đạo thu lấy Thái Cực Âm Dương Đồ này. ngươi có không gì không tình nguyện?

Âm Dương Tán Tiên cười dài nhìn Hoàng Phủ Lân, ngữ khí lạnh nhạt nói.

Trong lòng Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, bằng vào thực lực Âm Dương Tán Tiên, hoàn toàn có thể trực tiếp tới đây cướp bào vật, cần gì phiền toái như thế?

"Chẳng lẽ càng là người cấp bậc cao. lại càng nói đạo lý... Dường như không quá đúng?"

Trương Hằng rất khó hiểu Âm Dương Tán Tiên bình dị gần gũi kia.

- Tiền bối yên tâm. chúng ta tuyệt đối cam tâm tình nguyện, thiên địa dị bảo này. Chỉ người có duyên mới sở hữu được.

Hoàng Phủ Lân ngữ khí Thành khẩn nói.

Đối với Tán tiên Tam Tiên Đảo, trong lòng hắn không Chỉ có kính sợ. còn tồn tại tâm lý kính ngưỡng.

Như thế nào là Tán tiên?

Đó là đại năng binh giải thành công dưới thiên kiếp vô tình. Nguyên Anh ngưng luyện dưới thiên lôi. trọng tố tán tiên thể, thành tựu thân Bán tiên vô thượng.

Có thể nói, tỷ lệ xuất hiện Tán tiên còn thấp hơn cả người độ thiên kiếp thành công.

Nếu không, nhìn lịch sử Chu Vương Triều trăm vạn năm, vì sao Chỉ có ba vị Tán tiên này.

Nghe nói, ba vị Tán tiên giống như Huyền Long Đại Vương Cửu U hải vực sinh tồn ở giới này đã ngàn vạn năm. là nhân vật thần thoại đã trải qua mấy thời đại.

Thường thường, tự thuật về bọn họ Chỉ tồn tại trong sách cổ.

- Được, vậy hiện giờ bần đạo bắt đầu thu linh bảo này.

Âm Dương Tán Tiên vung phất trần cấm chế mạnh mẽ do trăm tu sĩ Hợp thể liên thủ chồng chất mà thành, trong Khoảnh khắc biến mất tăm.

Đám người Trương Hằng đồng loạt trợn mắt há hốc mồm.

Cấm chế phạm vi trăm dặm này là do trăm tu sĩ Hợp thể chồng chất thành, lại thêm Hoàng Phủ Lân có được cảnh giới linh hồn Độ kiếp kỳ dung hợp tăng cường, lực phòng ngự đã đạt đến một trình độ khủng bố. Ngay cả tu sĩ Độ kiếp kỳ bình thường đích thân tới cũng không thể dễ dàng đánh phá tầng tầng cấm chế kiên cố này.

Nhưng Âm Dương Tán Tiên trước mắt lại làm được. Hắn Chỉ vung phất trần tầng tầng cấm chế phòng ngự mạnh mẽ như thế liền biến mất ngay trước mắt: không có pháp thuật hoa lệ, không có khí thế kinh thiên, không có linh khí bùng nổ.

Nhẹ nhàng bâng quơ. nhấc tay là hết thảy đều tan thành mây khói trong khoảng khắc, không mang theo một tia khói lửa.

Đây là Tán tiên!

Hoàng Phủ Lân cũng không Kỳ quái, cận thận quan sát Âm Dương Tán Tiên thu lấy Thái Cực Âm Dương Đồ như thế nào.

- Thu!

Âm Dương Tán Tiên nhẹ nhàng niệm một chữ, vươn tay ra.

Oong...

Đột nhiên Thái Cực Âm Dương Đồ bùng lên hào quang chói mắt, nhộn nhạo một trận giữa hư không trên phủ đệ. làm cho hư không gần đó vặn vẹo. sinh ra dao động không gian lao tới như sóng lớn.

Đám người Trương Hằng lập tức hoảng sợ. lực không gian dao động tràn tới lúc này mạnh hơn cả chục lần so với lần trước đó.

- Định Càn Khôn!

Âm Dương Tán Tiên lạnh nhạt vươn một ngón Chỉ vào hư không, một cỗ lực âm đương vặn vẹo quấn quanh phun ra từ ngón tay.

Phốc một cái, khu vực xung quanh khôi phục bình tĩnh trong Khoảnh khắc.

Một ngón tay định càn khôn!

Đại thần thông trong truyền thuyết.

Đám người Trương Hằng đứng một bên nhìn, trong lòng kích động không thôi, vẻ mặt cũng có phần mong chờ.

"Không biết cần bao nhiêu năm, mình mới có thể trở nên mạnh mẽ như thế.

Trong lòng Trương Hằng yên lặng nghĩ.

Lúc này, hắn đã có một hiểu biết mới với lực lượng của Tán tiên.

Trước kia ở chung cùng Lạc Hà, đối phương đều ẩn sâu không lộ. bình thường cũng không bày ra thần thông kinh thế hãi tục gì. Đương nhiên, chuyện này chủ yếu có liên quan tới khu vực Tam Tinh Vực. Tam Tinh Vực tồn tại giới hạn lực lượng, không thể phát huy ra lực lượng cấp bậc Hợp thể kỳ.

Ở trong một trận tiếng kêu, lốc xoáy Thái Cực âm dương trong hư không không nhanh không chậm bay về phía Âm Dương Tán Tiên.

Khoảng khắc, Âm Dương Tán Tiên vươn tay chụp lấy. Thái Cực Âm Dương Đồ bị hắn nắm chắc trong tay.

Chỉ trong hai ba nhịp thở ngắn ngủi, Thái Cực Âm Dương Đồ đã bị Âm Dương Tán Tiên thuần phục.

"Quá dễ dàng như thế?"

Trương Hằng khẽ thở dài một tiếng, sắc mặt mấy người Hoàng Phủ Lân cũng khó coi.

Mấy người bọn họ đốc hết sức cũng không làm gì được, lại bị đối phương thu lấy như trò đùa, trong lòng tự nhiên bị đả kích.

- Không tệ. vật này thật thích hợp với ta...

Âm Dương Tán Tiên thưởng thức Thái Cực Âm Dương Đồ ngưng tụ thành hình cầu nhỏ trong bàn tay, vẻ mặt vui mừng hài lòng.

Hắn vung phất trần Thái Cực Âm Dương Đồ biến mất ở hư không, hiển nhiên đã bị hắn thu lấy.

Tiếp đó, hắn chuyến mắt, rơi trên người TrươngHẳng. cười nói:

- Lần này có thể được thiên địa dị bảo cũng là nhờ hai đệ tử của ngươi, coi như bần đạo thiếu ngươi một cái nhân tình, về sau nếu có khó khăn, có thể dùng phù này gọi ta hỗ trợ.

Nói xong, Âm Dương Tán Tiên duỗi tay. trong hư không lơ lửng một chiếc ngọc phù hai màu trắng đen tản ra khi tức đặc thù.

Xoạt một cái, ngọc phù này trực tiếp thuấn di đến trước mặt Trương Hằng.

Trương Hằng phán ứng lại cầm lấy ngọc phù này. trong lòng có cảm giác trên trời rơi xuống cái bánh.

- Tạ ơn tiền bối.

Trương Hằng cảm thấy mừng rỡ. tự nhiên vô cùng cảm kích Âm Dương Tán Tiên, vội vàng thu lấy ngọc phù.

- Nếu có gì khó khăn, Chỉ cần bóp nát ngọc phù. cơ bản ở trong Chu Vương Triều này thì ta có thể đến trong khoảng khắc.

Âm Dương Tán Tiên nhàn nhạt nói.

- Vãn bối đã rõ.

Trương Hằng liên tục gật đầu, vội vàng liên hệ cùng phân thân thứ hai đang Ở Tam Tinh Vực, Bởi vì phân thân cùng bản tôn linh hồn đồng nguyên một thể, Trương Hằng Chỉ cần một ý niệm là có thể liên hệ được, còn không kinh động các tu sĩ khác.

Phân thân thứ hai đang Ở Tam Tinh Vực, vội vàng nhắn gửi tin tức này với Lạc Hà.

Đúng lúc này, Âm Dương Tán Tiên chuyển mắt, lại nhìn xuống Hoàng Phủ Tĩnh:

- Ngươi chính là đệ tử thân truyền của Nghê Thường Tán Tiên? Xem tư chất của ngươi quả là không kém. không đến một ngàn tuổi đã có tu vi Hợp thể đại viên mãn.

- Hồi tiền bối. Nghê Thường Tán Tiên đúng là sư tôn của vãn bối.

Hoàng Phủ Tĩnh cung kính hành lễ với Âm Dương Tán Tiên, mỉm cười đáp.

"Hoàng Phủ Tĩnh này chính là đệ tử thân truyền của Nghê Thường Tán Tiên?"

Trong lòng Trương Hằng thất kinh, càng không ngờ rằng Hoàng Phủ Tĩnh còn nhỏ tuổi đã tu luyện đến cảnh giới Hợp thể đại viên mãn. Trước đó, hắn cũng không thể xác định tu vi cụ thể của nàng, còn cảm thấy kỳ quái. Hiện giờ biết được đối phương là đồ đệ Tán tiên, hết thảy liền hợp lý.

- Không tệ không tệ. nếu là đệ tử của nàng, như vậy ta tặng cho ngươi một vật phòng thân.

Âm Dương Tán Tiên hơi trầm ngầm, trong tay xuất hiện một chiếc ngọc bội bắn ra hào quang màu xanh.

Trên ngọc bội truyền ra khí tức mạnh mẽ vượt xa Pháp bảo thông linh trung phẩm, ngay cả Phong Lôi Phiến của Trương Hằng cũng còn xa không bằng.

- Đây là một kiện Pháp bảo thông linh thượng phẩm!

Bao gồm Hoàng Phủ Lân, Trương Hằng đều vô cùng khiếp sợ.

Từ khi đến Chu Vương Triều, đây là lần đầu Trương Hằng tận mắt thấy được một kiện Pháp bảo thông linh thượng phẩm.

Giá trị của Pháp bảo thông linh thượng phẩm, uy lực vượt xa Pháp bảo thông linh trung phẩm không thể sánh bằng. Dù là dùng mười kiện Pháp bảo thông linh trung phẩm cũng không đổi được một kiện Pháp bảo thông linh thượng phẩm.

Nếu cho Trương Hằng mười kiện Pháp bảo thông linh thượng phẩm, nói không chừng có thể đột phá công pháp đến tầng bốn. từ đó tiến vào một giai đoạn mới. Bởi vậy đủ thấy Pháp bảo thông linh thượng phẩm quý hiếm cỡ nào, ẩn chứa uy lực mạnh cỡ nào?

Bụp một cái, Pháp bảo thông linh thượng phẩm này thuấn di đến trước mặt Hoàng Phủ Tĩnh.

- Hân hạnh được tiền bối tặng cho linh bảo trân quý như thế. vãn bối vô cùng cảm kích.

Hoàng Phủ Tĩnh lúc này mới phản ứng lại, tiếp nhận Pháp bảo thông linh thượng phẩm này, liên tục cảm tạ Âm Dương Tán Tiên.

- Tốt lắm, bần đạo cũng làm xong chuyện có duyên gặp lại.

Âm Dương Tán Tiên vung phất trần liền chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà ngay Lúc này, sắc mặt hắn hơi đổi. nhắm mắt lại một lát.

Trong lòng Trương Hằng đột nhiên co rụt, cảm giác chuyện này Dường như có liên quan tới mình.

Quả nhiên, khi Âm Dương Tán Tiên mở mắt ra, trong mắt đột nhiên sinh ra một tia sấm sét, như suy ngẫm nhìn về phía Trương Hằng, nhàn nhạt nói:

- Ngươi có phải là Trương Hằng, bằng hữu của Lạc Hà đạo hữu.

Trong lòng Trương Hằng cả kinh, vừa định nói. bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nói của Lạc Hà:

"Đệ không cần kinh hoảng, vừa lúc ta quen biết người này."

"Này..."

Trương Hằng thật không ngờ, Lạc Hà ở Tam Tinh Vực xa xôi lại có thể trực tiếp đối thoại với mình, thần thông như thế đã không kém gì Tán tiên.

Chẳng lẽ lúc trước Lạc Hà lừa mình, bản tôn vẫn chưa rời khỏi Đông Vân đại lục?

Trong lòng Trương Hằng sinh lòng nghi ngờ, phát hiện chuyện này ngày càng phức tạp.

- Hồi tiền bối. Lạc Hà là đại ca của ta.

Đối mặt với câu hỏi của Âm Dương Tán Tiên. Trương Hằng vội vàng trả lời.

- Tốt tốt tốt!

Âm Dương Tán Tiên lại đánh giá Trương Hằng hồi lâu, mới nói ra ba chữ. sau đó vung phất trần, thân hình biến mất khỏi Lam Tinh Đảo, biến mất trong phạm vi thần thức tìm tòi của đám người Trương Hằng.

Không cần phải nói, Âm Dương Tán Tiên tất nhiên đi về phủ, Chỉ sợ lúc này đã đến Bồng Lai đảo trong Tam Tiên Đảo.

"Cứ thế đi rồi?"

Trương Hằng hết chỗ nói. thầm nghĩ vì sao Âm Dương Tán Tiên này không tặng mình một hai kiện Pháp bảo thông linh thượng phẩm chứ?

Trương Hằng vẫn luôn thèm nhỏ đãi Pháp bảo thông linh thượng phẩm. Tuy rằng trong tay hắn còn có bảo vật cao cấp. nhưng không thể sử dụng được, đúng là một đống phế bảo.

Sau khi Âm Dương Tán Tiên rời đi, các đại tu sĩ ở đây mới thở phào.

- Hoàng đạo hữu, ngài về phủ tĩnh dưỡng trước, không nên truyền ra chuyện có liên quan đến Âm Dương Tán Tiên hiện thân, lại càng không để lộ chuyện sư thừa của Tĩnh nhi cùng có được Pháp bảo thông linh thượng phẩm.

Hoàng Phủ Lân phân phó với nhị đảo chủ áo bào vàng, bản thân hắn đã sớm bày ra cấm chế.

- Đại đảo chủ. ta đã rõ.

Nhị đảo chủ áo bào vàng khẽ thở dài, mạnh mẽ tụ tập pháp lực tán loạn rời khỏi đây. trong mắt còn vài phần hoảng sợ bất lực.

Nếu vừa rồi hắn có thể vượt qua được uy áp tinh thần của Âm Dương Tán Tiên, sẽ có chỗ tốt cho hắn thăng cấp tu vi ngày sau. Nhưng mà hắn ở trạng thái trọng thương, cuối cùng không chịu được một kích, bị vài tia uy áp tinh thần của đối phương mạnh mẽ đánh văng khỏi bầu trời.

- Trương đạo hữu. ta xem không bằng ngài dọn đến phủ Hoàng Phủ ta. hoàn cảnh tu luyện ở đó tốt hơn nhiều.

Hoàng Phủ Lân cười nói với Trương Hằng, rất là khách khí. Hoàng Phủ Tĩnh bên cạnh hắn cũng dùng ánh mắt mới đánh giá lại Trương Hằng, nàng cũng phát hiện mình vẫn xem nhẹ đối phương.

Từ những lời Âm Dương Tán Tiên nói chuyện với hắn trước khi đi, thân thế của Trương Hằng tuyệt đối không phải tán tu đơn giản như thế.

"Lạc Hà theo lời Âm Dương Tán Tiên nói là nhân vật nào. xem tình hình, ngay cả nhân vật thân thoại cấp Tán tiên cũng phải nghiêm túc đối đãi..."

Hoàng Phủ Lân cùng Hoàng Phủ Tĩnh đều sinh ra lòng tò mò với Trương Hằng, cũng không thể tùy tiện hỏi tránh cho đối phương không vui.

Bắt đầu từ Lúc này, Hoàng Phủ Lân không dám đối đãi với Trương Hằng như là một tu sĩ Hợp thể hậu kỳ bình thường.

Trước đó còn tính mượn sức Trương Hằng, xưng hô là "hiền chất", hiện giờ đã trực tiếp gọi là "đạo hữu", tính là kết giao ngang hàng.

Đối với chuyện này. Trương Hằng có chút kinh ngạc, nhưng không kỳ quái, uyển chuyển cự tuyệt:

- Chỗ Trương mỗ cùng các đệ tử đang ở vừa lúc thích hợp. tạm thời không muốn dọn đi nơi khác, ý tốt của đại đảo chủ xin nhận trong lòng.

- Nếu đã vậy. ta cũng không quấy rầy Trương đạo hữu.

Hoàng Phủ Lân mỉm cười nhìn Trương Hằng. dẫn theo Hoàng Phủ Tĩnh trở về phủ Hoàng Phủ.

Nhìn theo hai cha con Hoàng Phủ Lân rời đi. Trương Hằng lập tức quay về phủ đệ.

- Hai người thăng cấp coi như thuận lợi. có gì thắc mắc?

Trương Hằng gọi Tú Ninh cùng Vân Dịch vào, nhàn nhạt hỏi.

- Thông suốt không trở ngại, đáng tiếc Thái Cực Âm Dương Đồ bị lấy đi. nếu không...

Ánh mắt Tú Ninh hiện lên một tia tiếc nuối.

Vân Dịch cũng lộ ra vẻ mặt như thế.

Bỗng nhiên Trương Hằng hiểu được, khó trách Âm Dương Tán Tiên kia tốt như vậy. tặng cho mình một cái ngọc phù để đôi lấy nhân tình.

Nếu Thái Cực Âm Dương Đồ không bị lấy đi. Tú Ninh có thể trong thời gian ngắn trực tiếp tăng lên Hợp thể kỳ đại viên mãn.

- Chuyện đến nước này. vậy cũng thôi, tu vi tăng lên quá nhanh đối với các ngươi cũng không phải chuyện tốt.

Trương Hằng thở dài một hơi.

- Được rồi. trước tiên các ngươi cũng cố tu vi ở phủ đệ này. có chuyện sẽ thông báo cho các ngươi.

Trương Hằng phất tay cho họ rời đi.

- Đúng rồi. Vân Dịch, ngươi ở lại đã.

Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới một chuyện, đó là đem lực lượng Huyết Sát của mình chuyên cho Vân Dịch.

- Sư tôn. còn có chuyện gì sao?

Vân Dịch nghi hoặc hỏi.

Trương Hằng khẽ vung tay, tầng tầng cấm chế lập tức giam cầm gian phòng này. Sau đó duỗi tay, lấy ra một chiếc cờ nhỏ chứa lực lượng giết chóc mạnh mẽ.

- Huyết Hồn Phiên này tặng cho ngươi đi. dù sao ngươi cũng là tu sĩ tu luyện công pháp Huyết Ma Đạo.

Trương Hằng dự tính đưa Pháp bảo thông linh trung phẩm Huyết Hồn Phiên của Huyết Ma Quân cho đệ tử mình.

- Cái này... Sư tôn?

Vân Dịch liền vui mừng, tiếp đó lại không biết làm sao.

- Bảo vật trân quý như thế. đồ nhi không nhận nổi.

Vân Dịch nhỏ giọng nói. nhưng ánh mắt nhìn về phía Huyết Hồn Phiên lại toát ra vài phần chờ mong.

Huyết Hồn Phiên cấp bậc Pháp bảo thông linh trung phẩm. đây là chí bảo Huyết Ma Đạo mà Vân Dịch nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Nhưng hiện giờ. một kiện bảo vật như thế bày ra trước mặt hắn.

Sắc mặt Trương Hằng trầm xuống:

- Nếu thích thì cần gì phải từ chối? Còn không mau nhận lấy?

- Vâng, sư tôn.

Vân Dịch kinh sợ tiếp nhận Huyết Hồn Phiên, lập tức cảm giác tâm huyết sôi trào.

- Ta phải nhắc nhở ngươi, bảo vật này là Pháp bảo thông linh trung phẩm, tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng có thể miễn cưỡng sử dụng, thời điểm luyện hóa phải cận thận một chút.

Trương Hằng cảnh báo.

- Đồ nhi đã rõ.

Vân Dịch trả lời.

- Được rồi. ngươi đi trước, nhanh chóng luyện hóa Pháp bảo và cũng cố tu vi.

Trương Hằng lại để Vân Dịch rời đi.

Đợi Vân Dịch rời đi. Trương Hằng lập tức bắt đầu liên hệ phân thân thứ hai Ở Tam Tinh Vực,

Thông qua phân thân thứ hai, Trương Hằng nhanh chóng tìm tới phân thân Lạc Hà.

- Lạc Hà đại ca. chẳng lẽ bản tôn của huynh còn chưa phi thăng thượng giới...

Trương Hằng nghi hoặc hỏi.

Phân thân Lạc Hà cười nói:

- Bản tôn của ta đã đứng vào hàng tiên tịch, sau khi tiến vào thượng giới Dường như còn có tiến triển. Cảnh giới hiện giờ cao hơn Đại Thừa Kỳ không biết bao nhiêu, một khối phân thân của ta đây hoàn toàn có thể dễ dàng đạt đến cấp bậc Bán tiên Đại Thừa Kỳ.

- Bán tiên Đại Thừa Kỳ?

Trương Hằng hít sâu một hơi, cảm giác thần kinh của mình thật không chịu được đả kích. Vừa mới tiễn bước một vị Tán tiên, bây giờ lại nói chuyện cùng một vị Bán tiên Đại Thừa Kỳ.

Bản tôn của Lạc Hà sau khi phi thăng thượng giới, dường như có kỳ ngộ gì. tu vi đã tăng lên. Dưới tác dụng linh hồn đồng nguyên, thực lực phân thân tăng lên tới Đại Thừa Kỳ. quả thật không phải chuyện khó.

- Phân thân của ta qua một thời gian nữa. có thể sẽ đi Chu Vương Triều chuẩn bị mở ra chủ động phủ Huyết Sát. Hiện giờ thực lực của đệ tăng lên rất nhanh, chờ đệ tu luyện đến cấp bậc Bán tiên, đó là cơ hội tốt nhất mở ra chủ động phủ Huyết Sát.

Rốt cuộc Lạc Hà nói ra một sứ mệnh khác mà bộ phân thân này tồn tại ở Đông Vân đại lục. Bản tôn đi thượng giới tìm kiếm tung tích Ninh Tuyết Dung, phân thân ở lại Đông Vân đại lục tính toán chủ động phủ Huyết Sát.

- vốn ban đầu, bộ phân thân của ta rất khó tu luyện đến Đại Thừa kỳ. nó tồn tại là vì trợ giúp đệ mở ra chủ động phủ Huyết Sát.

Lạc Hà khẽ thở dài.

Trương Hằng trầm mặc một hồi, liền hỏi:

- Qua một thời gian nữa. đệ dự tính thi triển Quán thể lực lượng Huyết Sát cho nhị đệ tử Vân Dịch, không biết nắm chắc bao nhiêu?

Lạc Hà nói:

- Chuyện này ta cùng phân thân thứ hai của đệ từng cân nhắc nhiều lần dựa theo phương pháp chúng ta nghiên cứu ra cũng có nắm chắc nhất định. Mấu chốt thành công là ở tâm trí của Vân Dịch, một khi thực thi Huyết Sát Quán thể với hắn. chắc chắn có thể kích động giết chóc ở sâu trong lòng hắn... Có thể chiến thắng được lực lượng giết chóc, sẽ quyết định Thành bại việc Quán thể.

Trương Hằng nghĩ nghĩ, nói:

- Chuyện Huyết Sát Quán thể có thể chậm lại một thời gian, chờ tu vi Vân Dịch ổn định lại rồi nói. Đệ muốn quan sát tình huống hắn ma hợp với Huyết Hồn Phiên nếu ngay cả Huyết Hồn Phiên cũng không khống chế được, càng đừng nói thừa nhận phương pháp Huyết Sát Quán thể.

Đột nhiên Lạc Hà nhớ tới một chuyện:

- Hiện giờ đệ đã có thực lực trên Hợp thể hậu kỳ. có thể thử mở ra chiếc hộp lấy được trong động phủ Huyết Sát rồi.

- Hộp?

Đột nhiên Trương Hằng nhớ tới một trong mấy món chiến lợi phẩm ở cửa thí luyện cuối cùng trong Huyết Sát luyện trong đó có một cái hộp bảy màu. Thời điểm Ở Tam Tinh Vực, bất luận mình làm thế nào cũng không mở ra được "hộp bảy màu" kia.

- Bên trong cái hộp đó có gì đây?

Trương Hằng tò mò hỏi.

Hắn duỗi tay. trong nhẫn không gian lấy ra một cái hộp lóe hào quang bảy màu.

Lạc Hà thần bí nói:

- Đệ mở nó ra sẽ biết, không phải kỳ bảo kinh thế gì. đệ cũng từng thấy qua.

- Được rồi. chúng ta nói chuyện sau, đệ tự giải quyết đi.

Lạc Hà đột nhiên cắt đứt liên hệ với Trương Hằng.

- Nàynày...

Trương Hằng hết chỗ nói. nhưng bằng tu vi của hắn thần thức không thể kéo dài đến Tam Tinh Vực cách nơi này hảng tỷ dặm. càng đừng nói chủ động thần thức truyền âm với phân thân Lạc Hà.

"Bên trong cái hộp này sẽ là gì đây?"

Trong lòng Trương Hằng có chút tò mò. tay hắn vuốt ve mặt ngoài hộp. cảm giác tài liệu này tốt hơn Pháp bảo thông linh trung phẩm không biết bao nhiêu lần, nếu lấy ra luyện hóa thì còn có thể tăng lên tu vi của hắn.

Ôm tâm tình này, Trương Hằng thử dùng sức mở ra cái hộp bảy màu vô cùng thần bí.

Rắc!

Chiếc hộp mở ra.

Chuyện trước kia khó như lên trời, hiện giờ bị hắn làm được dễ dàng.

Ầm!

Khoảnh khắc chiếc hộp mở ra, dị biến chợt hiện!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio