Tiên Quốc Đại Đế

chương 795: mệnh kiếp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Miêu Miêu nhảy lên vai Diêm Xuyên hình người, tò mò nhìn Diêm Xuyên cương thi, hỏi:

- Meo! Diêm Xuyên, Bạo Tạc thú đâu?

Diêm Xuyên hình người mỉm cười nói:

- Đi đi, Bạo Tạc thú đã chết hoàn toàn rồi.

Miêu Miêu tò mò hỏi:

- Meo! Vậy mới nãy các ngươi làm cái gì?

Diêm Xuyên hình người mỉm cười nói:

- Sau này ngươi sẽ biết.

Diêm Xuyên cương thi trở về Đại Tần thành, còn Diêm Xuyên hình người thì trở về dương gian, Hàm Dương thành.

Dương gian, Hàm Dương.

Diêm Xuyên và Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông đứng ở quảng trường Triêu Thiên Điện, nhìn dân chúng toàn thành.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông tò mò hỏi:

- Con Bạo Tạc thú của ngươi ra sao rồi?

Diêm Xuyên mỉm cười, không giải thích nhiều:

- Đi chỗ nó nên đi.

Diêm Xuyên hỏi:

- Ở Đại Trăn thánh đình thấy như thế nào?

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông cười khổ nói:

- Bây giờ còn đỡ nhưng có lẽ sau này sẽ khó sống, huống chi bây giờ Đông Hải đã bị Bạo Tạc thú vương chiếm cứ.

Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:

- Tây Môn thánh nhân không làm gì được Bạo Tạc Thú vương sao?

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông trầm giọng nói:

- Không biết nữa, dù sao thì cuối cùng Tây Môn thánh nhân rút đi, Bạo Tạc Thú vương chiếm cứ Đông Hải. Trong lúc ngươi vào âm phủ thì danh tiếng Bạo Tạc Thú vương truyền khắp cương vực bốn phương. Đông Hải trở thành địa bàn của Bạo Tạc Thú vương, bất cứ thế lực cũng không được phép bước vào.

Diêm Xuyên lộ vẻ kinh ngạc hỏi:

- A? Mười một Bạo Tạc thú đều tình nguyện ngủ đông ở Đông Hải? Không lẽ Đông Hải có thứ gì khác?

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông quái dị nói:

- Không thể nào! Ta ở Đông Hải lâu như vậy, trừ hải nhãn của Đông Hải ra không có bí mật nào khác, không lẽ Bạo Tạc thú thích nơi đó?

Diêm Xuyên nhíu mày, trầm ngâm nói:

- Không có sao? Có lẽ hải nhãn của Đông Hải còn bí mật nào đó.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông ngạc nhiên:

- A?

Diêm Xuyên hít sâu, lắc đầu, nói:

- Mặc kệ như thế nào, nếu Bạo Tạc thú muốn ở lại Đông Hải thì cũng tốt.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông gật đầu.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Ngươi có thấy Hoàng Tuyền lộ rồi, hãy mang theo Long tộc của mình vào âm phủ đi. Ta sẽ cho các ngươi nơi giống như vậy tại Vạn Quỷ cương vực, để ngươi chỉnh hợp long tộc ở âm phủ! Tái hiện huy hoàng!

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông cười khổ nói:

- A, tái hiện huy hoàng? Ta là dương long, ở âm phủ sẽ bị ức chế thực lực, làm sao tái hiện huy hoàng? Chỉ có thể sống thừa.

Diêm Xuyên không an ủi mà lấy ra một hộp ngọc, nói:

- Cái này cho ngươi, cuối cùng như thế nào phải xem tạo hóa của ngươi.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông tò mò nhận lấy:

- A?

Trong khoảnh khắc nhận hộp ngọc, con ngươi Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông co rút:

- Không thể nào!

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông kinh kêu mở hộp ngọc ra, bên trong bắn ra vô số ánh sáng xanh, vô cùng chói mắt.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông kinh ngạc nói:

- Đây là... mệnh cách của thái cổ cự long? Làm sao có thể? Không phải đã bị Thành Tổ nuốt rồi sao? Ngươi đã giết Thành Tổ?

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

- Không.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông không dám tin nói:

- Không? Vậy sao lại có mệnh cách, này...

Diêm Xuyên cười hỏi:

- Ai nói đây là mệnh cách của thái cổ cự long?

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông con ngươi co rút.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông há hốc mồm kinh ngạc hỏi:

- Thái tổ cự long là tổ long đời thứ tư của Long tộc, ngươi có mệnh cách của ba đời trước sao?

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

- Vốn không định đưa cho ngươi sớm như vậy, nhưng ta tin tưởng con người của ngươi.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông cầm hộp ngọc, muốn nói là quá quý trọng không thể nhận, nhưng nhìn mệnh cách của tổ long, trong phút chốc gã có nhiều lời mà không thể nói thành câu.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nhìn Diêm Xuyên, lộ nụ cười khổ, cuối cùng cẩn thận cất đi mệnh cách của tổ long.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông trịnh trọng hành lễ nói:

- Đại Trăn thánh đình không phụ Ngao Đông, Ngao Đông sẽ không bao giờ phụ Đại Trăn thánh đình!

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông hiểu là Diêm Xuyên cho gã mệnh cách không chỉ là một phần thực lực còn có tôn nghiêm.

Về Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, vốn Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông không có tự tin đấu tiếp nữa, không chỉ thực lực mà còn vì bầy long phản bội khiến tôn nghiêm của gã bị giẫm nát. Giờ phút này, mệnh cách của tổ long khích lệ Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông rất nhiều, lần nữa lập niềm tin.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông cực kỳ cảm động.

Diêm Xuyên cười nói:

- Trước tiên khiến chính mình cường đại đi, sau này Đại Trăn thánh đình có việc cần ngươi hỗ trợ.

Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông gật đầu, nói:

- Ừm!

- Khi nào vào âm phủ?

- Buổi chiều.

- Tốt.

Công Dương gia tộc.

Công Dương Tiên mang theo ba trăm đệ tử chật vật trốn trở về Công Dương gia tộc.

Trên đường đi trong lòng Công Dương Tiên tràn đầy buồn bực.

Mười vạn đệ tử gần như toàn diệt, còn thu hoạch? Một giọt Thiên Nhất Chân Thủy, chỉ có một giọt này.

Dù đã qua mười ngày nhưng trong Công Dương Tiên vẫn truyền ra tiếng rống giận dữ của Công Dương Tiên:

- Grao!

Trước giờ chưa từng có trận thua thê thảm, xui xẻo thế này.

Địch Nhân Kiệt, Diêm Xuyên đều có thu hoạch, còn Công Dương Tiên thì...

Công Dương Tiên tức giận quát:

- Địch Nhân Kiệt, Diêm Xuyên!

Một tử tôn phập phồng lo sợ đi vào đại điện, nói:

- Lão tổ tông, Công Dương Bôn Lôi đã trở lại.

Công Dương Tiên khó chịu nói:

- Công Dương Bôn Lôi? Kêu hắn đến gặp ta!

- Tuân lệnh!

Rất nhanh, Công Dương Bôn Lôi bị đưa tới.

Diêm Xuyên cương thi mới vào đại điện đã la lên, giảm bớt lỗi lầm của mình:

- Lão tổ tông, nguy rồi, trưởng lão bị Diêm Xuyên ăn!

- A?

Công Dương Tiên ngẩn ra, không kịp phản ứng.

Công Dương Bôn Lôi trách mắng:

- Là thật sự bị ăn, đáng thương cho trưởng lão, Diêm Xuyên kia dã man quá, thật là không có tính người!

Công Dương Tiên quát:

Ngao Đông ngươi nói rõ ràng ta nghe!

- Tuân lệnh!

Tiếp theo Công Dương Bôn Lôi kể lại tình hình âm phủ Thiên Nhân cung, Diêm Xuyên cương thi nuốt Tổ Tiên.

Công Dương Tiên há hốc mồm kinh ngạc:

Huyết Lão quái bị Diêm Xuyên ăn?

Diêm Xuyên cương thi gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

Công Dương Tiên tức giận quát:

- Thứ sao chổi nhà ngươi, tại sao người nào đi cùng ngươi cũng chết hết vậy? Ngươi tai họa luôn Huyết Lão quái!

Đúng vậy, Công Dương Bôn Lôi mang người đuổi theo Diêm Xuyên ba lần, mỗi lần đều chết hết, bao gồm Tổ Tiên lần này cũng tiêu đời.

Công Dương Bôn Lôi kêu oan:

- Không liên quan gì ta, lão tổ tông minh giám! Là Diêm Xuyên, hễ dính vào Diêm Xuyên là đều xui xẻo. Bôn Lôi và nhiều đường huynh từng làm các loại nhiệm vụ nhưng chưa bao giờ ra lỗi lầm. Là Diêm Xuyên, hắn mới là sao chổi. Lão tổ tông, dính vào Diêm Xuyên mới xui như vậy.

Công Dương Tiên nhướng mày nói:

- Diêm Xuyên?

Đúng vậy, lần này đi Đông Hải cũng có Diêm Xuyên, khi đó mình thấy hắn bắt giữ Bạo Tạc thú nên mới bắc chước theo.

Không phải vấn đề của ta mà là vì Diêm Xuyên?

Trong phút chốc Công Dương Tiên đẩy hết sai sót của mình lên người Diêm Xuyên, tìm cái cớ thoát thân cho mình.

Công Dương Tiên biểu tình nghiêm túc nói:

- Đúng vậy. Là Diêm Xuyên rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio