Trên Lâu Thuyền
Đứng trung tâm nhất là ba người.
Một lão giả.
Một trung niên
Cùng một Thanh Niên.
Mà chung quanh cũng đứng một tốp nam nữ trung niên có vẻ như là cao tầng của [Nguyệt Đao Tông]
Lão giả râu tóc bạc phơ có vẻ hạt phát đồng nhan kia là thái thượng trưởng lão [Nguyệt Đao Tông] cũng là Tông Chủ đời trước là gia gia của thiếu tông chủ.
Trung niên nam tử có vẻ uy vũ bất phàm là Tông Chủ hiện tại của [Nguyệt Đao Tông] hắn tên Lư Vũ hôm nay cùng nhi tử đến Diêu Gia cầu thân cũng như bàn về kế hoạch.
Mà Thanh niên kia là Lư Toàn thiếu Tông chủ Con trai Lư Vũ. Một khuông mặt trắng bệch bước đi phù phiếm. Đây cũng là tửu sắc quá độ.
Lúc nãy vừa vào phạm vi [Thiên Kiếm Thành] bọn hắn cảm nhận Diêu Gia vị trí có linh lực cùng đại chiêu giao động cho nên tăng tốc mà đến.
Cũng nhờ vậy Diêu Hùng đám người mới chưa bị đồ sát.
Thấy [Nguyệt Đao Tông] người đến đang bị trấn áp trên đất toàn bộ Diêu Gia đám người càng là đồng loạt cười to.
Diêu Hùng La lớn:” Lư Tông Chủ ngươi đến chậm. Con Dâu của ngươi bị tên súc sinh này giết chết. Hắn còn muốn diệt đi Diêu Gia”
Vừa nói hắn vừa chỉ vào Lý Thành ánh mắt đầy sát ý.
Mà nghe Diêu Anh Tuyết bị người giết Lư Toàn cùng Lão Giả ánh mắt hơi nhíu. Cũng nhìn về phía Lý Thành mà đánh giá.
Ngược lại Lư Toàn khi nghe nữ nhân của hắn bị người giết thì gầm lên.
“Con Mẹ Nó. Là ai cho ngươi lá gan giết Tuyết Nhi”
Thật lòng mà nói nữ nhân kia cùng hắn cũng không tình cảm gì. Cả hai chỉ là vì kế hoạch của hai bên. Còn nữa công phu xếp hình của nữ nhân kia cũng khiến hắn mê mệt.
Cho nên khi biết Nữ Nhân kia bị giết thì hùng hổ mà gầm lên.
Nhưng khi nhìn đến tứ nữ ánh mắt của hắn tràn đầy dâm quang hiện lên. Cười tà mà nói:
“Ai u. Tiểu Tử mấy nữ nhân bên cạnh người cũng được a. Ngoan ngoãn dâng đến cho bản thiếu chủ”
Vừa nói hắn vừa cười tà tà mà đánh giá tứ nữ.
“Niếu như các nàng phục vụ tốt. Ta tha cho ngươi một mạng a.”
Lư Toàn nói đến đây không tự chủ được mà chảy nước miếng.
Bên cạnh lão giả thấy cháu mình như vậy không nói gì ngược lại còn hùa theo.
“Toàn Nhi con muốn để gia gia để các nàng hầu hạ ngươi”
Mà Lư Vũ nghe vậy cũng lắc đầu nghĩ thầm: con trai ta háo sắc như vậy là học ai a.
Mà bên dưới tứ nữ nghe đến Lư Toàn ô ngôn uế ngữ như vậy trong lòng cũng là một cổ sát khí mà ra.
Chưa kịp để các nàng ra tay. Lý Thành đã biến mất.
Một lúc sau hắn xuất hiện lại thì trong tay hắn đã nắm lấy Lư Toàn ánh mắt đầy ngáo ngơ không hiểu gì?
Mà một nàng này rơi vào trong mắt đám người Lư Vũ cũng bất khả tư nghị.
Một giây trước con trai hắn còn đứng bên cạnh. Một giây sau bị người bắt đi mà hắn một chút động tĩnh cũng không phát giát. Mà bên cạnh Lão Giả cũng không biết nói gì!
Hắn tu vi cao hơn Lư Vũ vẫn không phát giác được Lý Thành ra tay lúc nào. Trên trán của hai người giờ này đã lấm tấm mồ hôi.
Mà một đám cao tầng [Nguyệt Đao Tông] cành không biết gì!
Lư Toàn hiện tại bị định trụ không cử động được. Trong lòng lại thầm nói không tốt.
“Ta tại sao lại ở đây. Gia Gia cứu ta. Cha cứu ta.”
Lý Thành vì muốn đạc sắc cho nên chỉ phong bế tu vi cùng hành động. Nhưng vẫn cho hắn nói.
Lư Toàn nhìn qua Lý Thành ác độc uy hiếp nói:
“Tiểu Tử ta cảnh cáo ngươi khôn hồn phóng thích ta. Niếu không ta cho các ngươi muốn sông không được chết không xong”
Nhưng Đáp Lại Hắn chỉ là ánh mắt tràn đầy khinh miệt của cả đám nhìn về phía hắn.
“Tiểu Tử nhanh thả nhi tử ta. Niếu không Ta với ngươi không chết không Thôi”
Lý Thành nhíu mày Quát lên :”ồn ào”
Tức khắc Bốn người Tiểu Bạch Long Bạch Thuỷ Lân cùng Quy Lão xuất thủ.
Hướng về phía Lâu Thuyền mà đến. Thấy đám người kia không thả con trai hắn hơn nữa còn động thủ.
Lư Vũ cùng Lão giả tức giận xuất chiêu. Phía sau một đám Trưởng Lão [Nguyệt Đao Tông] cũng ra tay.
Lư Vũ cùng Lư Trọng cái Động Hư sơ Kỳ. Một cái Động Hư Trung Kỳ. Làm sao là đám người Tiểu Bạch đối thủ. Chỉ qua vài chiêu giao thủ toàn bộ một đám bị giết sạch.
Chỉ còn lại Hai Người Lư Trọng cùng Lư Vũ đang bị phong bế Tu vi ném trên mặt đất.
Trên khuôn mặt của bọn hắn chỉ còn lại tuyệt vọng cùng hoảng sợ.
Thấy đã yên tĩnh.
Lý Thành nhìn sang Lư Toàn đang khuôn mặt trắng bệch nhìn hắn.
Lý Thành cười cười nói:
“Ngươi Muốn đụng đến mẹ cùng nữ nhân của ta. Ngươi muốn bọn nàng phục vụ ngươi”
Tuy nhìn thấy Lý Thành cười nói: nhưng chỉ cần nghe kỹ trong lời nói của hắn tràn đầy sát ý.
Mẹ Hắn. Cùng Tống Cầm và đám người là nghịch lân của hắn. Chỉ cần được hắn thừa nhận hắn sẽ hết sức bao che. Chỉ cần không làm ra chuyện thương thiên hại lý.
Hắn. Lý Thành sẽ ra sức bảo vệ.
Mà khi vó kẻ đánh chủ ý đến Mẹ hắn cùng nữ nhân của hắn.
Cái này không phải muốn chết sao?
Lư Toàn đang muốn nói không! Nhưng chỉ cảm thấy mất trọng tâm rơi trên mặt đất. Hai tay hai chân của hắn không biết từ khi nào đã bị gọt đi.
Tình cảnh như vậy một màng khiến chung quanh hít sâu hơi lạnh.
Mà Lư Toàn hiện tại đau đến chết đi sông lại. Dưới háng của hắn ra một đống tạp toái. Xú uế. Mùi thúi khiến Lý Thành Nhíu mày. Hắn muốn chơi chết tên tiểu tử này. Nhưng nhìn gớm như vậy cũng mất hứng. Tiện tay một phất Lư Toàn đang gào thét trên mặt đất bỗng hoá thành tro bụi.
Mà đang nằm trên mặt đất Lư Vũ thấy nhi tử bị giết đang định gầm lên thì bị Tiểu Bạch một quyền nổ đầu. Bên cạnh Lư Trọng cũng chung số phận.
Đám người Diêu Gia thấy cứu tinh cũng bị xử Lý trên mặt khắp nơi là tuyệt vọng.