Hai người Tư Trấn Khấu cùng Lăng Cửu đã hoàn toàn quen thuộc, không cần nhiều lời, vừa thấy đồ ăn đã làm xong được bưng ra, một đám liền ngừng việc trong tay, cầm lấy chiếc đũa bắt đầu gắp lên ăn.
Chỉ thấy trong cái bát sứ màu trắng kia, khối thịt gà màu vàng đặt ở bên trong, bát thịt gà này không giống như những món gà đã ăn như trước kia một là quá khô, hai là quá ướt. Món gà này được rải lên các loại gia vị, chỉ nhìn thôi đã rất hấp dẫn người.
Thịt gà màu vàng, mang theo ớt, hoa tiêu, cùng với hạt mè, cho vào trong miệng thì giòn tan, ngoài giòn trong mềm, cùng với cảm giác cay nồng bùng nổ, tràn đầy hương vị trong khoang miệng, khi nhai thì mềm mềm, vị cay thấm nhuần. Gà niêu này rất kì diệu, không chỉ mùi thơm, khi ăn xong một ngụm, cả người đều thoải mái, tinh thần trấn động, lông tơ toàn thân như giãn ra, khiến cả người sung sướng.
Gà niêu này là lần đầu tiên Tư Trấn Khấu cùng Lăng Cửu được ăn, sau khi ăn một miếng, đôi mắt liền sáng ngời, tiếp đó là đôi đũa bay nhanh như tàn ảnh, giống như là đang tranh đoạt.
"Gà niêu này xác thật ăn không tồi a." Lăng Cửu cảm thán nói.
Kỳ thật hắn vẫn có thể ăn, chỉ là ở phía sau hắn còn có một cái đuôi, vào lúc này một tay đang lôi kéo góc áo hắn, một tay thì chỉ vào bát sứ đựng gà, đôi mắt lấp la lấp lánh.
Mau!
Mau gắp một ít cho ta ăn!
Mặc dù không có nghe thấy người nọ nói cái gì, nhưng nhìn thấy ánh mắt cấp bách kia, Lăng Cửu chỉ cần liếc mắt liền nhìn thấy rõ ràng.
Ai, đều là do chính mình sủng thành như vậy, nếu chính mình đã muốn dưỡng hắn, vậy cho hắn ăn đi.
Lăng Cửu không ăn nữa, xoay người vươn chiếc đũa vào bát tô đựng gà, kẹp một đũa rồi quay người lại, Hoàng Bách Xuyên tâm ý lanh lẹ, chìa cái chén đã chuẩn bị tốt qua.
Hoàng Bách Xuyên đôi mắt sáng ngời, giờ khắc này nhìn Lăng Cửu với vẻ tràn ngập sùng bái:"..... "
Nhanh lên, nhanh lên, đem cái chén này lấp đầy đi.
Lăng Cửu thật sự có loại cảm giác sắp bị người trước mắt này đánh bại.
Chỉ cần có đồ ăn ngon là có thể bán chính mình, nếu là đi theo người khác, với cái tâm tư như tiểu hài tử này... Nghĩ đến đây mà Lăng Cửu rùng mình, không được, xem ra về sau bản thân phải đem người quản lý chặt chẽ hơn mới được.
Lăng Cửu hai, ba gắp liền đem chén của Hoàng Bách Xuyên gắp đầy, bản thân cũng ăn thêm một chút rồi đi làm việc khác.
Tô gà này ăn tuy rằng là mỹ vị, nhưng hai người cũng không phải dạng tham ăn, nếm thử một chút liền thôi.
Yến Bạch Thu ăn bốn, năm miếng, còn lại đều là Hoàng Bách Xuyên tiêu diệt hết.
Ăn xong đại bộ phận tô gà, Hoàng Bách Xuyên thỏa mãn đánh ợ một cái, cảm thấy thật mỹ mãn.
Hắn ở sau bếp thật sự là đúng rồi, trước kia các loại đồ ăn hắn đều ăn rất ít, nhưng hiện tại đều là ăn không dừng lại được, xem ra, đại gia hỏa bụ bẩm này thật đúng là có vài phần bản lĩnh.
Hắn tính toán tiếp tục lưu lại.
Bất quá, hắn cứ có cảm giác thái độ Lăng Cửu đối với mình có gì đó là lạ, đây không phải là kinh thành, ở đây cũng không ai biết thân biết phận hắn, hơn nữa mỗi ngày hắn đều không có chi trả ngân lượng, việc này hắn đối với Lăng Cửu có chút không thể hiểu được, chẳng lẽ là Lăng Cửu muốn cái gì tốt trên người hắn?
Nhưng, trên người hắn có cái gì tốt đâu?
Hoàng Bách Xuyên ăn no, đầu óc có chút mơ màng, bắt đầu miên man suy nghĩ.
Hai ngày sau, nồi sắt nhỏ Yến Bạch Thu yêu cầu làm đã được làm tốt, đồng thời vì là nồi cho khách nhân dùng, còn chuyên môn làm cái giá sắt để bày biện nồi.
Ngoạn ý này vẫn là lần đầu tiên xuất hiện trước mắt mọi người, rất mới lạ, lại thêm mùi hương tràn ngập, khi đun nóng lên mùi hương kia sẽ xông vào mũi, mặc dù có người không muốn ăn, nhưng chỉ ngửi mùi thôi liền chịu không nổi.
Bởi vì dùng nến không được tiện nghi, Yến Bạch Thu liền đổi sang dùng than thay thế, các loại đồ ăn bằng nồi cũng cùng nhau được đẩy ra. Quả nhiên, mấy đồ ăn này được đẩy ra không bao lâu, lại được thập phần hoan nghênh. Các món này được đẩy ra ở Cửu Cung Cách không lâu, có không ít tửu lầu, khách đim ở huyện Thái Hòa tranh nhau bắt chước. Cùng với khi mới bắt đầu làm lẩu cay là không cam lòng, đến bây giờ, tâm Yến Bạch Thu đã lặng như nước.
Những đồ ăn này cũng không phải do hắn sáng tạo ra, nói trắng ra chính là đầu cơ trục lợi, có thể ở thế giới này kiếm tiền, cũng coi như là may mắn. Ở nơi đây, có người đi theo rồi bắt chước, có thể nói cũng là một chuyện tốt, coi như là sự giao lưu lẫn nhau của mỹ thực, có thể truyền bá rộng rãi.
Tâm cảnh trống trải, Yến Bạch Thu đối với chuyện này cũng không quá coi trọng, dù sao trong đầu hắn vẫn còn nhiều các món ăn khác, còn chưa có làm ra.
Một lần nữa sinh ý ở Cửu Cung Cách lại bạo lên, thậm chí so với ban đầu còn tốt hơn, cũng không có vì chuyện của quý phi nương nương mà gây ra tổn hại. Ngày ấy liền như lời Tư Trấn Khấu nói, chuyện đó thật đúng là đã sử lý tốt, quý phi nương nương kia chật vật rời đi, sau đó không ở lại huyện Thái Hòa thêm một ngày nào, hoang mang rối loạn liền mang theo người rời khỏi.
Yến gia chính vì vậy mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Mà Tư Trấn Khấu tựa hồ thật nôn nóng, tửu lầu sinh ý tốt hơn không ít, mà thời gian y ở lại tửu lâu lại không còn nhiều.
"Làm sao bây giờ? Hiện tại nhân thủ sau bếp không đủ a?" Yến Bạch Thu lo lắng sốt ruột nói.
Mặc kệ là ở triều đại nào, sau bếp đều là nơi quan trọng, người bình thường khẳng định là không cho tiến vào.
Nếu để người ngoài tiến vào, tóm lại là không yên tâm, nhưng tửu lâu muốn mở rộng, chỉ dựa vào thực lực của bản thân khẳng định là không được.
Vì thế Yến Bạch Thu rất là buồn rầu.
Tư Trấn Khấu tìm tới Thẩm Trác nhờ hắn nghĩ cách.
Thẩm Trác vừa nghe, liền cảm thấy có chút buồn cười, hắn cảm thấy Yến Bạch Thu vẫn là lo trước lo sau.
"Bạch Thu a, kỳ thật chuyện này ngươi không cần quá nhọc lòng, chuyện này khẳng định sẽ có người giữ kín như bưng, ngươi nhìn khắp cái huyện Thái Hòa này, có mấy khách đim cùng tửu lầu mà đương gia tự mình làm đầu bếp? Mặc dù có có thì cũng không thể mỗi ngày, mỗi đêm đều như vậy, thời buổi này có một cái gọi là khế ước, lại cho nhiều thêm một chút tiền, tự nhiên sẽ có người bỏ lực vì ngươi." Thẩm Trác cười ha hả, hắn cảm thấy loại chuyện này, hoàn toàn không cần nhọc lòng.
Yến Bạch Thu vẫn là có chút không yên tâm:"Chính là việc này ta không quen thuộc cùng hiểu biết."
Thẩm Trác chống cằm, trầm ngâm trong chốc lát liền nói:"Việc nhỏ này ngươi cứ giao cho ta đi, chờ mấy ngày nữa ta sẽ giao cho ngươi mấy người thích hợp."
Yến Bạch Thu vui vẻ, liên tục nói lời cảm tạ.
"Vậy thật là cảm ơn Thẩm đại ca." Lại nói, Yến Bạch Thu làm việc cũng rất là để bụng.
Sinh ý tửu lầu ngày càng tốt lên, Yến Bạch Thu lại có chút lực bất tòng tâm, mỗi ngày đến tửu lầu, mỗi ngày ở phía sau bếp, đối mặt với các món ăn mỹ vị, Yến Bạch Thu thập phần yêu thích, chỉ là khách nhân quá nhiều, có rất nhiều khách nhân không đợi kịp đồ ăn đưa lên, đây là một phiền lòng lớn a.
Nếu như có mấy người tới hỗ trợ, vậy không thể tốt hơn.
Mấy hôm nay Lăng Cửu đều đi theo hỗ trợ, đừng nhìn những việc vặt ở đằng sau bếp, cả ngày không ngừng lên lên xuống xuống, cũng khiến người mệt mỏi, hắn rất tán đồng kiến nghị của Thẩm Trác.
"Bạch Thu a, kỳ thật ngươi sớm nên tìm mấy đầu bếp hỗ trợ, sau bếp chỉ có mấy chúng ta sao được, hơn nữa ta cùng Tư Trấn Khấu đều là người giữa chừng, chỉ có thể làm một chút đồ đơn giản, ngươi nếu tìm đầu bếp, sẽ có thể được nghỉ ngơi, muốn đi ra ngoài thông khí cũng được." Lăng Cửu kỳ thật có nhiều lúc rất muốn ra ngoài, nhưng nhìn đại nhân bận việc như vậy cũng không tiện nói ra.
Yến Bạch Thu có chút ngượng ngùng.
Hắn ban đầu cũng không có dự đoán được sinh ý tửu lầu sẽ tốt như vậy, không cần thuê quá nhiều tiểu nhị ở sau bếp, một mình hắn cũng có thể xoay sở được.
"Này, chuyện này là do ta suy nghĩ không chu đáo." Yến Bạch Thu cào cào tóc.
Tư Trấn Khấu nói:"Cũng là do sinh ý của tửu lâu quá tốt, bất quá sau này thỉnh thêm người, Cầu Cầu cũng không cần vất vả như vậy, khi nào có việc gì cứ giao cho mấy đầu bếp đó là được."
Dừng một chút Tư Trấn Khấu lại dùng loại khẩu khí đau lòng cùng tiếc hận nói:"Còn có, Cầu Cầu, ngươi gầy đi thật nhiều, mấy ngày nay vẫn luôn nhìn ngươi ốm thành như vậy, cũng thật tốt, chờ Thẩm Trác thuê thêm mấy người đầu bếp, ta liền bồi bổ thân mình cho ngươi."
Yến Bạch Thu nghe vậy, lỗ tai không khỏi đỏ lên.
Hắn biết đó là một mảnh hảo tâm của Tư Trấn Khấu, nhưng hắn là bởi vì thật sự muốn giảm béo, dựa theo phương pháp của hệ thống mới gầy xuống được như hiện tại. Trước kia nghe được Tư Trấn Khấu nói hắn gầy, hắn còn rất vui vẻ, trong lòng cảm thấy thật sảng khoái, nhưng hiện tại thấy đối phương lo lắng như vậy, mà hắn còn không thể nói ra nguyên nhân, trong lòng không tránh khỏi có chút chột dạ cùng áy náy.
Yến Bạch Thu liên tục lắc đầu:"Không cần đâu Tư đại ca, ta không có việc gì, thân thể ta rất tốt, sở dĩ gầy xuống như vậy là bởi vì ta muốn giảm cân, ăn ít...."
Kỳ thật chính hắn cũng phát hiện, hiện tại hắn thật sự gầy đi rất nhiều.
Trước đây hắn cân, mà tới hôm nay, còn chưa tới hai tháng, hiện tại chỉ còn cân.
Hai trăm cân cũng rất béo, nhưng không phải loại quá béo, ít nhất hiện tại hắn đã có chút dáng người, ở huyện Thái Hòa cũng có thể gặp được người tương tự.
Thẩm Trác cùng Lăng Cửu cũng cảm thấy Yến Bạch Thu gầy đi không ít, bọn họ đều tưởng thời gian này làm việc vất vả, bận trước bận sau, nên người mới gầy xuống.
Bất quá, xác thật là gầy tới lợi hại, với hình ảnh mà bọn họ gặp cách đây hai tháng quả thật khác nhau một trời một vực.
Tư Trấn Khấu kiên quyết lắc đầu:"Không được, Cầu Cầu, ngươi quá gầy, này đối với thân thể ngươi không tốt, Thẩm Trác, một lát ngươi đi tìm đầu bếp, chờ thuê được người rồi, Cầu Cầu sẽ ít tiến vào sau bếp. "
Yến Bạch Thu cũng không biết nói cái gì cho tốt.
"Ngươi đều gầy thành như vậy, không thể kén ăn hoặc là ăn ít, cần phải ăn nhiều một chút, trước đó vài ngày mới mọc ra ít thịt giờ lại không còn, xem ra là phải hảo hảo bồi bổ." Tư Trấn Khấu nghĩ thầm, vẫn là nên cấp Cầu Cầu nhà mình ăn thêm nhiều thứ tốt mới được.
Xem gầy thành thành như vậy.