Đặc điểm lớn nhất của món phật khiêu tường là khi chưa mở nắp ra thì không thể ngửi thấy bất cứ mùi vị gì, đây là cái đặc điểm lộ rõ, nói cách khác thì giống như bên trong bình phong có làm gì đi chăng nữa bên ngoài cũng không thể nào biết được.
Yến Bạch Thu lựa chọn bình loại chung thường thấy, là loại hay dùng để canh, nếu vào thời hè, có thể dùng lá sen để làm phật khiêu tường, hái một cái lá sen màu xanh biếc đem vào bên trong phong bế, coa thể lưu lại các loại hương vị bên trong, đặc biệt mùi sen thơm mát cũng sẽ được giữ lại càng thêm hấp dẫn.
Tuy rằng không có lá sen, nhưng không ảnh hưởng quá nhiều, Yến Bạch Thu lựa chọn một loại khác thay thế.
Bánh chưng diệp.
Măng diệp.
Lá cây bao bánh trưng tương đối mỏng, to rộng. Mà măng diệp, chính là măng bóc đi áo bên ngoài, so với bánh chưng càng lớn hơn, khi ngâm tương đối có tính dai, bởi vì vỏ măng bên ngoài có lớp lông tơ nhỏ, cho nên khi dùng cần phải bỏ lớp vỏ đó đi.
Đây là lần đầu tiên Yến Bạch Thu làm phật khiêu tường, hương vị làm ra là cái hình dạng gì, chính hắn cũng không thể biết.
Vây cá là cao phỏng vây cá biển (hàng nhái mô phỏng), tuy rằng là đồ giả nhưng cũng có chút quý, người bình thường cũng có thể mua được, nhưng bao ngư thì giá lại hơi cao. Một bát phật khiêu tường này giá mười lượng bạc, Yến Bạch Thu mua hai đầu bào ngư, hắn chính là đau lòng a.
Vì thế lúc chế tác đặc biệt cẩn thận, ngàn vạn lần không thể đem những nguyên liệu này lãng phí.
Cái bình phong bế, đạt cái nắp lên, để lên trên bếp, liền bắt đầu chậm rãi hầm.
Vội vàng xong hết thảy, Yến Bạch Thu cũng nhẹ nhàng thở phào một cái, đại bộ phận món phật khiêu tường này đã hoàn thành, chỉ chờ hai giờ sau là có thể mở nắp.
Thấy Yến Bạch Thu vội xong rồi, Tư Trấn Khấu lại đây lau mồ hôi cho hắn.
"Rốt cuộc vội xong rồi, ta thấy ngươi làm món này thật sự quá sức, ngươi trước tiên nghỉ ngơi đi, vài món dễ làm ngươi đứng bên cạnh chỉ huy để ta làm." Tư Trấn Khấu quả thật nói được thì làm được, vén tay áo lên, một chút cũng không do dự nhưng Yến Bạch Thu lại có chút lo lắng.
"Ngươi, ngươi thật sự có được không?"
Đây cũng không phải là đồ ăn bình thường a, cũng không phải tùy tiện đảo đảo vài cái liền xong, liền tính như cà tím xối dầu kia, đối với người nấu quen thì chỉ cần một mạch là xong, nhưng đối với người mới bắt đầu thì tương đối rườm rà.
Tư đại ca đến lúc ấy sẽ không đến mức luống cuống chân tay đi.
Yến Bạch Thu rất là lo lắng.
Mà Tư Trấn Khấu đối với chuyện Yến Bạch Thu lo lắng cũng không để trong lòng. Bá chiếm vị trí của Yến Bạch Thu, nhìn cái khí thế kia thật có vài phần hình dạng.
Tư Trấn Khấu vẻ mặt không sờn nói:"Không có việc gì, ngươi ở một bên chỉ huy là được, nếu ta có chút nào không đúng ở quy trình nào, ngươi liền chỉ cho ta là được."
Thấy vẻ mặt không yên tâm của Yến Bạch Thu, Tư Trấn Khấu lại nói:"Cầu Cầu, ngươi xem lúc trước ta xào đồ ăn, hương vị rất tốt. Có khả năng ở phương diện này ta cũng không tệ lắm, trước cứ thử xem, nếu là thật sự xào không tốt, ngươi lại làm, thế nào?"
Yến Bạch Thu bất đắc dĩ cười cười:"Tính tính, vẫn là ngươi đến đây làm trước đi."
Thấy Tư Trấn Khấu kiên trì như vậy Yến Bạch Thu cũng không muốn nói nữa.
Tiểu nhị ở bên cạnh Yến Bạch Thu lúc nấu phật khiêu tường đã sớm tới, đồ ăn lúc trước Tư Trấn Khấu cùng Lăng Cửu nấu xong trước cũng đã dọn ra chỉnh tề.
Bắt đầu với món cải mai úp thịt.
Không biết có đúng là món này không nữa.
Thật đúng là lần đầu tiên Tư Trấn Khấu làm, hoàn toàn không có bất cứ kinh nghiệm gì, đừng nhìn y bề ngoài trấn định, kỳ thật trong lòng đã sớm bồn chồn, căng chặt như đánh giặc trên chiến trường.
Cải mai úp thịt, thịt bên trong mơ nhiều, thịt nạc ít, thường thì sẽ dùng thịt ba chỉ làm. Một đĩa cải mai cần dùng ba đến bốn lạng thịt ba chỉ, thái vuông, dài chừng mười centimet, rộng chừng ba, bốn centimet.
Bởi vì yêu cầu độ dày mỏng đều nhau, cho nên sẽ nấu chín thịt ba chỉ trước, sau đó chờ nguội rồi bắt đầu thái, đảm bảo mỗi một khối đều đầy đủ mỡ, nạc. Sau đó xếp từng khối thịt vào trong đĩa, một khối dựa vào một khối, hơi nghiêng một chút, đảm bảo đem đáy đĩa bao chùm toàn bộ.
Chuẩn bị xong thịt ba chỉ liền bắt đầu lộng cải mai khô.
Trước tiên là luộc cải mai khô trước, vớt ra cho đọng nước, rồi cho chút dầu vào xào, cho một ít muối, tiêu, tương ớt vào xào chín, liền đổ lên trên thịt ba chỉ khi nãy đã xếp xong.
Thời điểm làm cải mai úp thịt, làm đầy một đĩa, bởi vì đĩa nhỏ, đồ lại nhiều, liền dùng gáo thìa ấn, cho đến khi không còn cái khe hở nào mới tính là hoàn thiện.
Sau khi làm xong công tác chuẩn bị, lại bưng lên mâm sạch, úp một cái nắp tre lên, cho vào nồi hấp.
Trong nồi hấp là nước đang sôi trào.
Ban đầu những cái lồng hấp này đều dùng để trưng thịt, sau lại bởi vì khách nhân quá nhiều, có đôi khi Yến Bạch Thu một lần xào mấy phân, liền mua thêm mấy cái lồng hấp chồng lên nhau, như vậy, một khi cần đun nóng, hoặc là nấu cái gì, trực tiếp bỏ vào là có thể.
Để cải mai úp thịt vài trong nồi hấp, chưng bảy tám phần là được, mà nhân tiện lúc này Yến Bạch Thu chỉ đạo Tư Trấn Khấu nấu tôm.
Nói một câu công đạo, tuy rằng trong khi nấu nướng, Tư Trấn Khấu tránh không được có chút va đập, nhưng thiên phú thật sự không tồi.
Tựa như trước kia thường xuyên nghe người khác nói, có người trời sinh năng lực động thủ không tồi, chỉ cần xem một lần là có thể học được một hai.
Du nấu tôm còn cần một đoạn thời gian, vì thế Yến Bạch Thu liền đem cải mai úp thịt ban đầu dọn ra.
Cải mai úp thịt phân lượng không nhiều lắm, nhưng đối với một món ăn mà nói, chính là cái phân lượng này.
Một lần làm hai phân.
Hai mâm cải mai úp thịt tạm thời còn vô pháp nhìn thấy mặt trời, bị một cái chén chế trụ (đạy lại) Yến Bạch Thu dùng giẻ lau ướt để trên chén nhỏ, vừa mở nắp chén ra, thịt ba chỉ cùng chén không bị dính vào nhau.
Trải qua nhiệt độ chưng ở nồng hấp, thịt ba chỉ đã chín ban đầu hoàn toàn mềm, thịt mỡ tỏa sáng bóng loáng, bởi vì bị che lấp lại, dầu không thể thoát ra nên bị cải mai cùng thịt hút đi, nhìn qua vô cùng mê người.
Hai đĩa cải mai úp thịt thoạt nhìn đều không tồi, một một đĩa đều vô cùng hoàn mỹ, hoàn chỉnh để ở trên mâm, thoạt nhìn mặt ngoài thật đúng không ai có thể nhìn ra một chút cải mai nào, chỉ nhìn thấy từng miếng thịt mảnh đầy đĩa.
Nhìn thôi đã thấy rất ngon.
Yến Bạch Thu hưng trí bừng bừng tìm một đôi đũa sạch, mang theo tâm tình nhảy nhót nói:"Tư đại ca, ngươi xem, hai mâm này đều là ngươi làm a, lần đầu tiên đã thành công như vậy, ngươi so với ta trước kia lợi hại hơn nhiều."
Ánh mắt Tư Trấn Khấu nhàn nhạt, nhấp môi, tựa hồ có tia khẩn trương.
"Tư đại ca làm khẳng định ăn rất ngon."
Lăng Cửu nhìn Tư Trấn Khấu cùng Yến Bạch hai người mắt đi mày lại, động tay động chân, không coi ai ra gì khanh khanh ta ta cảm thấy trong lòng thật...
Mấy ngày hôm trước hắn vẫn luôn ở trong phòng bếp, lúc ấy mỗi người đều bận việc của riêng mình, tuy đại nhân cùng Yến Bạch Thu thỉnh thoảng vẫn mắt đi mày lại, nhưng cũng không giống như hôm nay, tay cầm tay dạy dỗ.
Chi gian lẫn nhau, ôn thanh tế dư ngữ...
Đây là phòng bếp a, phòng bếp tửu lâu a, bao gồm hắn ở bên trong còn có bốn người trợ thủ đốt lò a, bốn trợ thủ xắt rau, hai người truyền đạt thức ăn, bốn trợ thủ làm việc vặt, đây là ở trước mặt bao nhiêu người a.
Một chút đều không e lệ.
Lăng Cửu tuyệt đối không thừa nhận hắn đang ghen ghét!
Tâm tình không vui, ngữ khí của Lăng Cửu cũng trở lên quái quái.
Đại nhâm hiện tại chính là xuân phong đắc ý a.
"Hừ! Ta thấy cũng không chắc nha, nói không chừng khó ăn muốn chết."
Tư Trấn Khấu lạnh lùng liếc hắn một cái.
Lăng Cửu không sao cả hừ hừ.
Yến Bạch Thu nghe vậy liền yên lặng không nói lời nào, hai chén cải mai úp thịt vẫn chưa có bưng đi, hắn chọn một đĩa, dùng đôi đũa kẹp một miếng thịt chỉ nếm thử hương vị.
Thịt ba chỉ chưng mềm mại, thịt mỡ hấp thu dầu đến tám, chín phần, mặc dù là thịt mỡ nhưng khi ăn cũng không ngấy, hương vị cực kỳ tốt. Bởi vì khối thịt mang theo da, lại không cho bất luận gia vị gì, ở trong cải mai khô có cho chút muối, hồ tiêu, tương ớt khi trải qua chưng nấu theo dầu ngấm vào thịt, ăn lên thật thơm.
Ăn một ngụm thịt ba chỉ mềm mại, Yến Bạch Thu lại ăn thêm một miếng cải mai.
Cải mai khô ăn trong miệng độ cứng vừa phải, hút đi dầu cũng không có vẻ bóng nhẫy của dầu mỡ, trở nên cực kỳ đẹp mắt.
"Ăn ngon, cải mai khô rất thơm, vị tư tư, ăn rất đưa cơm, thịt ba chỉ thực mềm." Thấy Tư Trấn Khấu cũng có chút ngoài ý muốn, Yến Bạch Thu cười hì hì gắp một đũa thịt ba chỉ, thổi thổi đưa đến bên miệng đối phương, đợi nửa ngày nói:"Tư đại ca, thế nào, có phải ăn rất ngon hay không?"
Tư Trấn Khấu gật gật đầu.
Lăng Cửu khinh thường quay đầu, trong lòng buồn bực không thôi.
Đáng giận, chỉ nấu ăn thôi cũng bị người ta ngược đãi đút cẩu lương, Lăng Cửu cảm thấy mình cần phải đi tìm việc gì đó để làm.
.__
Chương :
Hoàng Bách Xuyên là một tên tham ăn, rõ ràng lần trước đến Cửu Cung Cách ăn đã nháo đến không thoải mái, tức giận bất bình rời đi, biệt nữu một thời gian, sau mới biết các tửu lầu khác không đáp ứng được khẩu vị của mình, lại quay người một lần nữa trở về Cửu Cung Cách.
Mà Lăng Cửu mỗi ngày đều ở phía sau bếp, trong bếp có một đôi phu phu, mỗi ngày đều rắc cẩu lương ngược cẩu, cả thể xác lẫn tinh thần của Lăng Cửu đều bị thương, là một con cẩu độc thân mỗi ngày đều tràn ngập oán khí, cố tình lúc này Bách Xuyên() lại vội vàng đến cửa. (Mun vẫn tiếp tục ship đôi này ¶∆¶)
( Bách Xuyên tên đầy đủ là Hoàng Bộ Bách Xuyên có cho làm quan trong triều)
Thời điểm ngày đầu tiên ra mắt, Yến Bạch Thu mở nắp bình, tại một khắc kia, mùi hương tùy ý, hương khí đồ ăn có thể nói bay ra cả một dãy phố, không chút khoa trương.
Nhất minh kinh nhân.
Phật khiêu tường hoàn toàn xứng đáng.
Lúc Yến Bạch Thu mở nắp bình ra, ngửi được mùi rượu hương thuần túy xa xưa, liền biết món phật khiêu tường đã thành công.
Mấy chục lượng bạc này xứng đáng.
Một khắc thành công kia, Yến Bạch Thu cười không khép miệng được, đôi mắt hoàn toàn không mở ra được, lúc ấy bởi vì quá mức hưng phấn và kích động, thậm chí còn ôm Tư Trấn Khấu đang ở gần nhất, khi đó Yến Bạch Thu cao hứng tới cực điểm, nhảy rồi lại nhảy.
"Tư đại ca, ngươi xem, ngươi xem, ta thành công, ta thành công." Yến Bạch Thu cao hứng không chịu nổi, bắt lấy tay Tư Trấn Khấu để biểu đạt sự vui sướng.
Ánh mắt sâu kín của Tư Trấn Khấu dừng ở trên tay người này, giờ phút này bởi vì Yến Bạch Thu quá mức cao hứng, lại là niềm vui xuất phát từ nội tâm và phản ứng của bản năng, đối với y ôm rồi lại nắm tay.
Tư Trấn Khấu khóe miệng cong cong, tâm tình cũng vui vẻ theo.
Kỳ thật, việc xuống bếp xào rau này, nếu là trước kia Tư Trấn Khấu chưa bao giờ nghĩ tới, cũng không cảm thấy chính mình sẽ xuống bếp.
Y sở dĩ xuống bếp, một là muốn lấy lòng người này, một nguyên nhân khác là có chút đau lòng Yến Bạch Thu, một người cần làm nhiều đồ ăn như vậy, chỉ nhìn thôi cũng đủ mệt.
Hiện tại Tư Trấn Khấu cảm thấy, xuống bếp xào rau cũng là việc không tồi.
"Ân, Cầu Cầu thật sự không tồi a, ta vẫn luôn cảm thấy Cầu Cầu thật thông minh, có thể làm ra món này có thể thấy Cầu Cầu rất có thiên phú nấu ăn." Nhìn thoáng qua cánh tay bị bắt lấy, Tư Trấn Khấu có chút không muốn phá hư, vì thế dùng phương thức thân mật chúc mừng Yến Bạch Thu thành công.
Vì thế, đồ tể đại ca cao lớn lại cường tráng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai thành công hôn trộm một cái.
Một nụ hôn này dừng tại khuôn mặt phì phì thịt thịt của Yến Bạch Thu.
"Chụt" một tiếng nho nhỏ, đem trái tim đang hưng phấn của Yến Bạch Thu đều muốn nhảy ra ngoài.
Đối với tập kích tự nhiên này, Yến Bạch Thu một chút cũng không phản cảm, ngược lại cảm thấy rất kch thích, trong lòng có chút ngọt, nháy mắt bị một bình đường bao phủ.
Một lòng đều ngâm trong hũ đường.
Sau nửa phút kích động, Yến Bạch Thu đỏ mặt, bây giờ mới nhớ đến nơi này là sau bếp.
Vừa mới nãy có phải hay không quá đắc ý vênh váo a, nhiều người ở đây như vậy, có thể hay không có người nhìn thấy?
Yến Bạch Thu lúc này mới cảm thấy có chút thẹn thùng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy những người khác đều đang vội vàng bận việc, trong lòng trộm thở nhẹ ra.
Yến Bạch Thu buông lỏng bàn tay đang nắm tay Tư Trấn Khấu ra, có chút biệt nữu nói:"Nơi, nơi này là phòng bếp, ngươi, ngươi...Ta lấy cho ngươi một chén nếm thử trước." Nói nửa ngày, mặt Yến Bạch Thu càng ngày càng đỏ, lúc sau liền không nói nổi nữa.
Tư Trấn Khấu biết da mặt hắn mỏng, cũng không tiếp tục đề tài này, theo hắn đáp:"Hảo a, món phật khiêu tường này mới chỉ ngủi mùi hương đã muốn chy nước miếng, lúc ăn hẳn sẽ không dừng được."
Yến Bạch Thu liếc xéo y một cái nghĩ thầm "Tư đại ca càng ngày càng biết cách ăn nói a."
Vì thế Yến Bạch Thu, Tư Trấn Khấu, Lăng Cửu mỗi người một chén nhỏ phật khiêu tường, người sau bếp nhiều, nguyên liệu nấu ăn lại quý, Yến Bạch Thu luyến tiếc cấp bọn tiểu nhị nếm thử.
Ba chén phật khiêu tường đi xuống, cảm giác như thần tiên chăng tái. (Chỗ này Mun không hiểu nên giữ nguyên.)
Phật khiêu tường chưa từng được đưa ra bán, lần đầu tiên đã làm thành công, nổi nên trong Cửu Cung Cách, người gọi món này nối dài không dứt.
Vì thế, mỗi một phần phật khiêu tường giá mười hai lượng bạc trắng, món này so với vịt kho của Túy Tiên Lâu còn quý hơn hai lượng bạc.
Giữa trưa cùng ngày trong Cửu Cung Cách bạo hỏa, một ngày sau toàn bộ huyện Thái Hòa đều biết đến món này.
Không riêng gì giá cả món này khiến người ta bàn tán say sưa, sắc hương, sắc vị đầy đủ, phàm là người tới mua món này đều cảm thấy số tiền bỏ ra là đáng giá.
Cùng với mở bán lẩu cay ban đầu, mở bán ở Cửu Cung Cách bất đồng, phật khiêu tường lấy một phương thức nổ mạnh nháy mắt bị mọi người biết được.
Từ một Cửu Cung Cách không nhiều người biết đến, sau khi trải qua một hồi phong ba món phật khiêu tường, giờ đây chỉ cần nhắc đến huyện Thái Hòa, ai cũng nhắc đến Cửu Cung Cách đầu tiên.
Cái này thật đúng là có lòng trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu lại xanh.
Ngày thứ hai phật khiêu tường được tung ra, người tới Cửu Cung Cách ăn cơm đã đạt tới cực hạn, tới nơi này ăn cơm, cư nhiên lại biến thành thời kì cường thịnh thời bán lẩu cay, thậm chí còn phải xếp hàng.
Xếp hàng chờ ăn cơm, trước giờ chưa từng thấy, ít nhất là ở huyện Thái Hòa.
Đối với việc này Yến Bạch Thu cười ha hả, tiểu nhị ở Cửu Cung Cách cười tủm tỉm. Có người vui thì sẽ có người buồn. Các lão bản tửu lâu, quán cơm khác rất buồn bực.
Còn không phải một bát canh thôi sao (Phật khiêu tường nhìn rất giống canh hay đó chính là một món canh thì Mun cũng không rõ, tại Mun không tìm hiểu sâu), cần thiết phải khoa trương như vậy, cư nhiên còn có người xếp hàng ăn cơm, những người này có phải ngốc không a.
Buồn bực thì buồn bực, không ít tửu lầu phái người đi hỏi thăm, tin tức thì không có nghe được, đành phải phái người đi tìm tòi đến tận cùng, sau khi ăn xong, chỉ có một câu:"giá trị."
Công tử Bách Xuyên sớm đã tới rồi, ngồi bàn chờ phật khiêu tường.
Bởi vì thời gian làm phật khiêu tường quá dài, Yến Bạch Thu tăng số lượng lớn, thứ này tốt, Yến Bạch Thu cũng không hạn chế số lượng, mỗi ngày hai nồi, giữa trưa một nồi, buổi tối một nồi, mỗi lần làm năm cái bình, mỗi bình chia được mười bát.
Hạn chế mỗi ngày, marketing đói khát.
Đợi hầu lâu, Bách Xuyên gọi hai phần ngư hoàn, mỗi một phân ăn đều thập phần quý trọng, ăn hết hai chén rồi lại đợi hồi lâu, phật khiêu tường hắn chờ đợi đau khổ hồi lâu rốt cục cũng được đưa ra.
Khi hắn ăn hai phần ngư hoàn, Lăng Cửu thường thường bị tọng cẩu lương cũng chú ý tới hắn. (O. phu lang đến là biết ngay kìa(• ▽ •;)
Người bình thường cũng sẽ gọi một phần ngư hoàn nhưng cũng không nhiều. Ngư hoàn giá không quý, lại cũng không tiện nghi, thông thường ăn xong một phần ngư hoàn, uống xong một bát canh đã no rồi. Vì thế khi nghe thấy có người gọi hai bát canh ngư hoàn, Lăng Cửu liền cảm giác người tới nhất định là Bách Xuyên.
Vì để xác định, Lăng Cửu còn tìm đến tiểu nhị chuyên gọi đồ ăn để xác nhận một phen.
"Tiểu nhị, ta muốn hỏi ngươi, người gọi hai phần ngư hoàn có phải hay không là một công tử bạch y, lớn lên đặc biệt tuấn lãng, thoạt nhìn có vài phần ngạo khí?"
Tiểu nhị nghiêng đầu hồi tưởng, lắc đầu nói:"Lăng Cửu thiếu gia, người ngươi nói một chút ta cũng không rõ lắm a, công tử kia không tuấn tú lắm, ngạo khí hay không thì ta không biết, nhưng người gọi ngư hoàn này thật đúng là mặc bạch y."
Lăng Cửu có chút không tin.
Cư nhiên không phải hắn?!
Sao có thể, mấy ngày nay người nọ vẫn luôn lăn lộn, ăn cơm đều không ngon miệng, ngủ cũng không an ổn, hiện tại có món phật khiêu tường tốt như vậy, người toàn bộ huyện Thái Hòa đều biết, với cái tính kia của người nọ, Lăng Cửu mới không tin sẽ chịu đựng không ăn?!
Lăng Cửu hỏi lại lần nữa:"Tiểu nhị, ngươi có phải hay không nhìn lầm rồi, ta nói vị công tử kia không chỉ ăn mặc bạch y mà còn mang theo một gã sai vặt, ra tay rất rộng rãi, ở nhã gian."
Tiểu nhị nhăn mi, nghĩ nghĩ rồi bừng tỉnh:"Chiếu theo lời thiếu gia Lăng Cửu nói, ta nghĩ người nọ có khả năng là người mà Lăng Cửu thiếu gia cần tìm, hai người kia gần nhất gọi một gian nhã gian, trên đầu còn mang theo áo choàng, không thấy rõ mặt, khi vào nhã gian cũng không thấy cởi, nói là người trong giang hồ."
Lăng Cửu cười lạnh:".....ha hả."
Thật đúng là cho rằng chỉ cần choàng thêm cái áo là hắn không nhận ra sao?
Tiểu nhị nói tiếp:"Hiện tại ta nghĩ lại cảm thấy có chút không đúng a, hai người kia nói là người trong giang hồ nhưng lại không thấy đeo theo kiếm, hành tẩu giang hồ mà một đạo cụ cũng không có, trời lạnh còn phẩy quạt, lúc đi đường có chút khả nghi, tựa như đang tránh né cái gì. Lăng Cửu thiếu gia, ngươi tìm bọn họ làm cái gì, chẳng lẽ hai người họ phạm phải lỗi gì?"
Lăng Cửu đối với tiểu nhị rất là vừa lòng.
Hừ!
Chờ ngươi đã lâu, rốt cuộc ngươi cũng đã tới.
"Hai người này thật đúng là phạm vào một chút chuyện, hôm nay thật đúng là phải cảm ơn ngươi a, chốc lát phần phật khiêu tường này ta sẽ tự bưng lên."
Tiểu nhị cười hì hì xua tay:"Lăng Cửu thiếu gia ngươi khách khí."
Lăng Cửu gật gật đầu, dùng án thác bưng phật khiêu tường vào một nhã gian.
Bách Xuyên chờ lâu muốn chết, nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, tức khắc cảnh giác, đeo lại áo choàng cùng băng gạc bên cạnh lên.
Ân, che kín như vậy, hẳn là không nhìn ra nhỉ.
Hắn ngồi nghiêm chỉnh nói:"Tiến vào."
Sau đó một thân ảnh màu đen tiến vào, bởi vì trước mặt có một tầng băng gạc che đậy tầm nhìn nên không quá rõ ràng, Bách Xuyên cảm thấy dáng người kia có chút quen mắt, tựa hồ đã gặp qua nơi nào rồi.
Nhưng khi nghe giọng nói lãnh khốc của nam nhân kia nói:"Khách quan, phật khiêu tường ngươi gọi đã tới, thỉnh chậm dùng."
Trái tim Bách Xuyên không khỏi lộp bộp một cái, ánh mắt co rụt lại.
Này, này không phải là nam nhân lạnh nhạt ngày đó sao, hắn như thế nào tới, hắn không phải ở phòng bếp sao?
Tiểu nhị đâu?
Tiểu nhị đã đi nơi nào?!