Tiểu Hà gắt lên:
- Con nhỏ thối tha, mày mà động đến Triệu Minh Vũ thì không xong với bọn tao đâu đấy, cái tát này coi như là còn nhẹ nhàng cho mày lắm, so với cú ném bóng vào đầu đó thì chưa kể gì đâu. Đi tụi bay.
Cô ta đã đi khuất. Nhược Hi ngồi sụp xuống đất, thở hổn hển. Hai đứa bạn đỡ lấy nó, Viên Viên xót xa:
- Nhược Hi, nhìn xem, hằn cả vệt tay rồi đây này, sưng lên rồi, con nhỏ đáng ghét đó, con nhỏ điên khùng, đừng có chấp nó!
Mẫn Mẫn xoa xoa má Nhược Hi:
- Mẫn Mẫn thương Hi quá! Hi mới tới mà đã bọn lớp khác bắt nạt!
Nhược Hi đứng dậy, cười.
- Hơ hơ, không đáng gì đâu! Các cậu đừng lo.
Như mà, cái tát của cô ta đau qá, làm cho Nhược Hi mất cảm giác luôn, nó bắt đầu tê tê khi về đến nhà, đứa bạn về hết, vì hôm nay gặp xui quá, nên chúng nó về, sợ Hi như thế này sẽ chẳng tiếp được chúng nó nên để lần sau chúng nó đến.
Về đến nhà thì tiếng mẹ vang ra ngoài:
- Con gái mẹ về rồi à? Không nhảy qua hàng rào như trước sao con?
Nhược Hi uể oải:
- Hôm nay xui quá, con sợ, nhảy rào hôm nay sẽ bị ngã gãy xương hay là méo mặt hay gì gì đó, nên con đi cửa chính vào!
Anh trai Hi Phong phóng ra ngoài chào nó thì sốt sắng cầm khiển ti vi đặt dưới cằm:
- Cô nương, hôm nay cô nương bị sao đây hả? ngày đầu nhập học mà đã gây sự à? Cô chỉ giỏi gây sự vs nghịch ngợm thôi!
Nhược Hi cười hề hề, bấu lấy anh trai:
- Anh Hi Phong, Hi Phong đẹp trai, giúp em lần nữa nhé, em không muốn bị bố mẹ mắng đâu! Hi hi…
Anh nó nhìn nó, thở dài:
- Cô nương lắm chuyện lắm đấy, anh không giúp đâu, anh giúp cô bao nhiêu lần rồi, bh không giúp nữa!
- Anh Hi Phong, anh giúp em thì giúp cho chót, em khiến mấy chị xinh xinh Việt cho anh nhé!
Anh nó mắt sáng như sao:
- Háhá, được, được, em gái yêu có điều kiện gì nào!
Nhược Hi lấy giấy bút, viết viết. Đó là bản cam kết. hihi.
- Anh Hi Phong, anh kí vào đây đi!
Anh trai nhìn bản cam kết:
- Bản cam kết giữa anh trai Hi Phong đẹp trai và em gái Nhược Hi dễ thương, điều : em gái giúp anh trai tìm chị tuổi xinh đẹp, đổi lại, anh trai phải giúp em gái che dấu mọi thứ nếu em gái cần đến anh trai. Điều : phải coi trọng em gái, em gái sẽ coi trọng anh trai. Điều : anh trai giúp gì em gái giúp cái đấy. Điều : anh trai không được làm cái chuông báo của em gái nữa! nếu ai phạm lỗi, sẽ bị trừng phạt thích đáng, hình phạt do người kia ra, mà không được kêu ca cái gì! What? Cái gì mà toàn có lợi cho cô nương thế hả? Cô giỏi lắm, được rồi, hãy nhớ đó, nhưng mà điều anh không chấp nhận đâu, đó
là nhiệm vụ bố mẹ giao, bỏ điều đi!
Nhược Hi cười:
- Vâng, được thôi anh!
Nhược Hi gạch gạch, rồi cười ngây ngô:
- Đây anh, anh kí đi ạ!
Anh Hi Phong xoẹt xoẹt vài cái rồi đưa cô em rón rén vào phòng mình, lấy đồ nghề, giúp đôi má của cô em không hiện vết lằn và cổ tay bị đỏ. Dụng cụ của anh Hi Phong thật tuyệt vời. CHính vì vậy, anh ấy muốn làm nhà trang điểm nổi tiếng và khiêm luôn chính trị gia giỏi, anh Hi Phong giỏi lắm! Hồi bên Trung Quốc, mấy chị gái cứ thế mà tít lấy anh ấy đấy!
- Được rồi đó cô nương!
Nhược Hi cười tít mắt:
- Hi hi. Cảm ơn anh nhiều!
- Đừng có quên điều đã hứa trong thỏa thuận vs anh đây nhé?
- Vâng. Anh yên tâm! Mời anh xuống ăn cơm, sắp tới giờ rồi mà!
- Biết rồi! anh cất đồ nghề!
Nhược Hi phóng ngay lên phòng, thay quần áo cho thoải mái. Nhìn vào trong
gương, gương mặt nhỏ bé, đáng yêu, lộ rõ vẻ tinh nghịch hiện ngay trước
mắt, Hi nhếch mép cười, nhưng mà đau quá!
- Con nhỏ đáng gét, cho mình vố rõ đau! Nhược Hi này sẽ báo thù cái tát của cô.
Rồi nhanh chóng xuống nhà ăn cơm.
Trên bàn ăn…
Nhược Hi ăn ngấu nghiến, nó rất đói, lãnh đủ cái tát đau điếng nên cũng hơi đau, nhưng không muốn bị phát hiện, nên ngậm ngùi cái đau để chén sạch thức ăn trên bàn.
Ăn cơm xong…