Tiểu Thần Y Xuống Núi

chương 228

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Tôi lo, à không, ý tôi là đừng, đừng động tay chân, có gì từ từ nói”.

Lúc này Trần Hổ đã sợ đến mức nói năng lộn xộn.

Tần Khải từ từ đưa tay lên, ra dấu cho đối phương từ từ nói.

Trần Hổ nuốt nước bọt, vuốt mồ hôi lạnh trên trán rồi mới nói với vẻ mặt đáng thương: “Tôi… ầy, tôi thật sự không thể đưa cho cậu số tiền đó, không phải tôi mắc nợ không muốn trả mà là do nó có dính dáng với quá nhiều người”.

“Ồ? Nói tiếp đi”.

Tần Khải ngẩng đầu lên, vẻ mặt khá hứng thú.

Trần Hổ thấy có vẻ không giấu được nữa thì nghiến răng nói tiếp: “Tôi thật sự không muốn như thế, chỉ là có người ra lệnh cho tôi, nhất định không được trả số tiền này. Tôi không đắc tội với người đó được, cậu cũng vậy thôi. Vì thế, hay là bỏ qua chuyện hôm nay đi, chỉ cần cậu rời khỏi thì tôi có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra”.

“Vậy sao? Nếu như ông đã nói đến đây rồi, vậy chi bằng hãy nói thử xem là ai đứng đằng sau chỉ thị cho ông, là ai cho ông cái gan làm càn như vậy?”, Tần Khải nhìn Trần Hổ chằm chằm, tay cầm con dao phẫu thuật chói lóa với ý uy hiếp rất rõ ràng.

“Được, vậy thì tôi nói cho cậu biết, tôi làm việc cho nhà họ Lý, người đứng sau lưng tôi là cậu chủ nhà họ Lý, Lý Tiếu Lai. Sao hả? Giờ thì rõ rồi chứ?”, Trần Hổ nghiến răng rồi bỗng cười khẩy.

Ông ta làm nghề này thì đương nhiên phải có chỗ dựa.

Từng có người giống như Tần Khải đến gây rắc rối cho Trần Hổ nhưng chỉ cần Trần Hổ nhắc đến chỗ dựa của mình thì không ai là không sợ hãi, thậm chí lập tức nhận sai.

Lần nào Trần Hổ dùng đến tấm kim bài miễn tử – Lý Tiếu Lai này, và luôn có tác dụng.

Ông ta không hề nghi ngờ, nghĩ rằng lần này Tần Khải hung dữ cũng phải lập tức nhượng bộ thôi.

Trần Hổ thấy Tần Khải không nói gì thì tưởng đâu Tần Khải đã sợ.

Ông ta cười he he, uy hiếp: “Nhóc con, cậu tưởng tôi không có người chống lưng sao? Nói thật, làm nghề này thì thường xuyên phải đối mặt với nguy hiểm, nếu không nhờ cậu Lý che chở thì tôi cũng không có được ngày hôm nay. Nếu cậu dám động đến tôi thì đồng nghĩa với việc sẽ đắc tội với nhà họ Lý, ở Trung Hải mà đắc tội với nhà họ Lý thì sẽ có kết quả thế nào chắc không cần tôi phải nói chứ nhỉ?”

“Vì vậy, ông đang muốn cầu hòa với tôi? Hay, hay lắm, haha… Ông chủ Trần, nếu tôi là ông, khi cầu xin ai đó, tôi sẽ không lớn giọng vậy đâu, ông nên thương xót cho lá phổi đáng thương của mình đi”.

Tần Khải cười, ánh mắt không chút gì là lo sợ.

Vốn dĩ anh vẫn còn đang thắc mắc, rõ ràng Trần Hổ có tiền nhưng tại sao lại cù cưa khoản nợ của tập đoàn Triệu Thị, không chịu trả chứ?

Bây giờ cuối cùng thì anh cũng đã hiểu ra được vấn đề.

Nhà họ Lý hối tập đoàn Triệu Thị trả nợ, lấy lý do để ép hôn.

Còn Lý Tiếu Lai thì lại ra lệnh cho thuộc hạ cố tình kéo rê khoản nợ của tập đoàn Triệu Thị, giam vốn của nhà họ Triệu khiến họ không cách nào trả nợ cho nhà họ Lý.

Liên kết quan hệ của ba đối tượng này lại với nhau thì mọi thứ đều được phơi bày.

Không cần phải nói, Triệu Băng Linh đã bị Lý Tiếu Lai gài.

Nhà họ Lý luôn muốn nuốt chửng tập đoàn Triệu Thị, rõ ràng những chuyện này là ván cờ do nhà họ Lý sắp đặt.

Tần Khải nheo mắt, những thắc mắc trước đây của anh đều có manh mối mới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio