Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

chương 873: tự mình đi lên so tài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: May

"Ừ." Tiểu Thỏ tiếp tục gật đầu.

"Vậy chúng ta trở về đi thống kê đi." Sau khi Cận Mặc nói xong câu đó, liền xoay người lại đi về phía ký túc xá nam sinh.

Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, chỉ như vậy?? Cứ vài câu lời nói như vậy liền thương lượng xong rồi??

Vậy anh ta nói sớm một chút đi, sao còn nhất định bắt mình nhìn anh ta ăn một bữa cơm chứ.

"Cậu đại khái cần thời gian bao lâu mới có thể thống kê xong??" Cận Mặc vừa đi vừa thuận miệng hỏi Tiểu Thỏ.

"A?? Tớ... Rất nhanh thôi, dù sao nữ sinh lớp chúng ta rất ít..." Tiểu Thỏ duỗi tay gãi gãi đầu của mình, suy nghĩ một chút nói với Cận Mặc: "Chính là vừa rồi trước khi ăn cơm tối tớ hỏi người ký túc xá chúng tớ, các cô ấy giống như... cũng không có ý tứ muốn ghi danh."

"Ừ...loại hoạt động này, thật ra người nguyện ý tham gia rất ít..." Cận Mặc xoay đầu lại, nhìn Tiểu Thỏ, chần chờ một chút, còn tiếp tục nói: "Cho nên, cậu đại khái phải làm tốt chuẩn bị tâm lý tự mình đi lên thi đấu."

"Không phải chứ..." Tiểu Thỏ nghe câu này của anh, thiếu chút nữa liền muốn khóc lên, "Tớ hoàn toàn không biết diễn thuyết nha."

"Ừ... Có lẽ tình huống không có quá hỏng bét như vậy đâu." Cận Mặc yên lặng nhìn cô trong chốc lát, khóe môi đột nhiên câu dẫn ra một tươi cười nhẹ nhàng nói với cô.

Tiểu Thỏ nhìn nụ cười trên mặt anh, chỉ cảm thấy trong nháy mắt cảm giác giống như hoa nở vạn trượng.

Tựa hồ từ khi biết Cận Mặc đến bây giờ, cô chưa từng thấy anh cười qua đi??

Nhưng mà người bình thường tới bây giờ đều không cười một cái, lúc đột nhiên cười rộ lên như thế, lại có thể khiến người có một loại cảm giác kinh diễm.

"Như thế nào??" Xem Tiểu Thỏ kinh ngạc nhìn anh, Cận Mặc thu hồi tươi cười nơi khóe môi thấp giọng hỏi.

"Ách... Không có gì... Chính là cảm thấy, bộ dáng anh cười lên rất đẹp mắt." Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt chân thành của Cận Mặc nói với anh: "Thực, đặc biệt đẹp mắt."

Cận Mặc nghe lời nói của cô, trên gương mặt trắng nõn kia, bỗng chốc lại hiện ra một chút đỏ ửng nhẹ nhàng: "Cảm ơn."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio