Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

chương 191

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ừ, đến đây." Vẻ mặt Hiên Viên Hạo dịu dàng đi đến bên cạnh Nhược Vi, trong mắt chứa đầy nụ cười, người có mắt đều có thể nhìn ra được Hiên Viên Hạo yêu thê tử mình nhiều như thế nào.

Đôi mắt tròn của Đậu Đậu và Cầu Cầu mở to nhìn nam nhân đứng bên cạnh mẫu thân mình, gương mặt nghi hoặc, khỏi phải nói bộ dáng kia đáng yêu biết bao nhiêu, Nhược Vi trực tiếp ôm lấy Đậu Đậu và Cầu Cầu mỗi người hôn một cái, nhìn Hiên Viên Hạo trong lòng chua xót.

Đậu Đậu và Cầu Cầu cho là Nhược Vi lại muốn chơi cùng bọn họ, cười khanh khách, Hiên Viên Hạo lần đầu tiên nghe Đậu Đậu và Cầu Cầu cười, hứng thú nhìn Đậu Đậu và Cầu Cầu, Nhược Vi ở một bên nhìn mà buồn cười, nghĩ thầm mấy phụ tử này thật đúng là rất dễ thương.

Nhược Vi lại chơi với Đậu Đậu và Cầu Cầu một lát, thấy Đậu Đậu và Cầu Cầu hơi mệt liền để hai đứa nằm ở trên giường nhỏ nghỉ ngơi, Nhược Vi ở một bên canh chừng, không bao lâu, Đậu Đậu và Cầu Cầu liền ngủ mất.

Hiên Viên Hạo lần đầu tiên thấy Nhược Vi chơi đùa với hai đứa bé, trong lòng có cảm giác rất thỏa mãn.

Sau khi dỗ Đậu Đậu và Cầu Cầu ngủ, Nhược Vi và Hiên Viên Hạo rón rén ra khỏi phòng, Nhược Vi vẫn chưa dùng điểm tâm, Xuân Phân thấy Nhược Vi đi ra liền bảo tiểu nha đầu bưng điểm tâm tới.

Sau khi rời giường, Hiên Viên Hạo bị lão thái thái gọi đi dạy bảo một trận, vẫn chưa dùng điểm tâm, lão thái thái vốn muốn Hiên Viên Hạo cùng mình dùng điểm tâm, nhưng Hiên Viên Hạo lại muốn trở về viện của mình và Nhược Vi cùng nhau dùng cơm, cho nên liền chạy nhanh về.

Nhược Vi và Hiên Viên Hạo hai người nói nói cười cười cùng nhau dùng điểm tâm, dùng xong, hai người vô cùng hài lòng, dù sao đây chính là lần đầu tiên hai vợ chồng cùng nhau dùng điểm tâm kể từ sau khi Nhược Vi sinh em bé, vợ chồng son cực kỳ quý trọng thời gian ở chung cùng nhau.

Sau khi ăn cơm xong Nhược Vi mở tủ quần áo, lấy y phục làm cho Hiên Viên Hạo lúc mình mang thai ra, hầu hạ Hiên Viên Hạo thay quần áo mới, nhìn y phục mình tự tay may mặc ở trên người Hiên Viên Hạo, trong lòng cảm giác vô cùng hài lòng.

Vóc dáng thon dài, rắn rỏi, sóng mũi cao, bờ môi dày mỏng vừa phải, gương mặt tuấn mỹ, ánh mắt câu người, lông mày đen đậm, Nhược Vi kìm lòng không được xoa gương mặt Hiên Viên Hạo, đầu ngón tay lưu luyến vuốt ve gương mặt tuấn mỹ của Hiên Viên Hạo. 『 』

Hiên Viên Hạo nhìn tiểu nữ nhân đang trầm mê trong "sắc đẹp" của mình thì dở khóc dở cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất hưởng thụ.

Nhược Vi không tự chủ liếm cánh môi, không kịp đề phòng thì chiếc lưỡi thơm tho đã bị Hiên Viên Hạo lấy thế lôi đình cuốn vào trong miệng, liều chết triền miên, ngươi truy ta đuổi, nước bọt giao hòa nhau.

Một lúc lâu, Nhược Vi thở dốc nằm trong ngực Hiên Viên Hạo, bực mình đấm vào bờ ngực rắn chắc của Hiên Viên Hạo, thật sự là mỗi lần hôn môi đều mệt gần chết, còn người đối diện thì vẫn thấy không đủ.

Hai cái đầu tách ra, khóe miệng hai người lộ ra sợi chỉ bạc, trong lúc lơ đãng Nhược Vi lười biếng liếm môi một cái, Hiên Viên Hạo lại thiếu chút nữa không khắc chế được, vừa rồi nếu không phải là nghĩ tới lát nữa phải đi ra ngoài tiếp khách, hai người đã sớm lăn lên giường.

Qua một lúc lâu, hai người mới từ trong kích tình bình phục lại, đôi môi Nhược Vi nhìn có chút sưng đỏ, người sáng suốt vừa nhìn là biết vừa mới xảy ra chuyện gì.

Nhược Vi xấu hổ bảo Xuân Phân lấy nước đá chườm lên, sưng đỏ mới dần giảm bớt, tỉ mỉ kiểm tra một lần rồi trang điểm lại, phát hiện không có gì không đúng mới dám ra cửa.

Kinh thành Hiên Viên gia có mấy người cùng vai vế với Hiên Viên Hạo tới, trưởng bối không tới, chỉ là cũng không xê xích gì nhiều, chỉ là nếu làm đầy tháng ở kinh thành thì bà con Hiên Viên gia cũng tới, bởi vì Liễu gia thôn không tiện đi lại lắm, cho nên có thể tới nhiều tiểu bối như vậy cũng được rồi, dù sao Nhược Vi cũng hài lòng.

Lão thái thái giống như có chút không hài lòng về việc trưởng bối của Hiên Viên gia ở Kinh thành không tới, thật ra thì Nhược Vi cảm thấy chuyện này cũng không có gì ghê gớm lắm, chỉ là nhìn bộ dáng lão thái thái rất quan tâm chuyện này, Nhược Vi cũng không dám nói ra cho lão thái thái nghe.

Lão thái thái cảm thấy thật vất vả mới có được hai đứa cháu, hận không thể cho người trong cả thiên hạ biết, vì vậy khi mà những trưởng bối trong gia tộc Hiên Viên không tới đây tham gia tiệc đầy tháng của cháu cháu trai mình nên lão thái thái cảm thấy không hài lòng, thật ra thì cũng coi như là đụng vào vết thương lòng lão thái thái. 『 』

Quan trọng nhất là mấy vị trưởng bối Cố gia cũng tới, khiến lão thái thái cảm thấy mất thể diện, trưởng bối nhà ngoại đều tới, trong khi đó nhà mình một trưởng bối cũng không tới, cho nên lão thái thái hai ngày nay ở trong trạng thái vừa vui mừng nhưng lại vừa cảm thấy mất hứng.

Vui mừng là vì hai đứa cháu trai đầy tháng, thân thể khỏe mạnh cứng cáp, càng ngày càng đáng yêu, mất hứng chính là người trong gia tộc Hiên Viên ở kinh thành làm cho lão thái thái cảm thấy mất thể diện.

Nhưng cũng không ngăn cản được tâm tình vui mừng vì hai đứa cháu trai của lão thái thái. Vào ngày đầy tháng này, sáng sớm lão thái thái đã rời giường, lão thái gia đang ngủ cũng bị lão thái thái đánh thức, thấy dáng vẻ lão thái thái hưng phấn, lão thái gia vô cùng bất đắc dĩ, dù sao lão thái thái trông mong cháu cháu trai đã nhiều năm rồi.

Phu thê Hiên Viên Kiệt cũng dậy rất sớm, bởi vì hôm nay hai vợ chồng còn phải đãi khách, Nhược Vi làm tròn vai trò nàng dâu, ngoan ngoãn đi theo mẹ chồng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio