Tiểu Tổ Tông

chương 63: toả dương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Do áp lực đến từ các tầng lớp trong xã hội cùng với áp lực quốc tế, trong vòng bốn ngày cảnh sát đã đưa ra kết quả điều tra.

Xác nhận Ernest quả thật có đam mê ăn thịt người, hơn nữa còn có chứng cứ hắn ta nhiều lần mua các cô gái trẻ tuổi trên web đen rồi ăn thịt họ.

Những cái xác đào được trong vườn hoa biệt thự trên núi ở thành phố N của Ernest là do hắn ta mua quá nhiều cùng một lúc, giết chết rồi chôn ở đấy.

"Chỉ phải trả mười ngàn đô la là có thể nhận được một khẩu súng đầy đạn và một người để hắn ta làm thịt." Đây là trường hợp trong một bộ phim tài liệu về nạn buôn người.

Vì thân phận của Ernest và Tống Y có tính đặc thù nên vụ án bắt cóc này có thể nói là gây chấn động cả thế giới.

Người Pháp lúc đầu ca tụng Ernest bao nhiêu thì giờ họ lại càng xấu hổ bấy nhiêu.

Bởi vì Ernest thực hiện mua bán người trên web đen cho nên chính phủ các nước cũng đã ra tay nghiêm khắc hơn với nạn buôn người, trong xã hội còn có những tổ chức chống buôn người do người dân tự tổ chức.

Sau khi trải qua chuyện này, danh tiếng của Tống Y cũng càng hiển hách hơn.

Sáng sớm hôm nay một tin tức liên quan đến Tống Y đã được đưa lên no hot search Weibo.

Một du khách đang chiêm ngưỡng các tác phẩm nghệ thuật trong phòng trưng bày, lúc nhìn thấy bức tranh 《Mặt trời mọc》của Tống Y tim đột nhiên đập rộn lên, khó thở váng đầu, sau đó đột nhiên té xỉu.

——Bị đẹp làm cho choáng váng.

Trong các bài báo, giới truyền thông thổi phồng những bức tranh của Tống Y đẹp đến nghẹt thở, giống như những bức tranh của thần tiên.

Khi Tống Y thấy tin tức này, cô chỉ coi đó là chuyện cười đọc một chút rồi thôi.

Hội chứng Stendhal là biểu hiện của sự mất tỉnh táo nhất thời do bị kích thích mạnh trước tác phẩm nghệ thuật. Người mắc bệnh thường là người yêu thích nghệ thuật, hơn nữa thường xuyên thưởng thức tác phẩm nghệ thuật, bị khả năng thưởng thức cái đẹp kích thích gây ra.

Rất nhiều nhân viên làm việc ở viện bảo tàng mỹ thuật đã khá quen thuộc với tình huống này. Đặc biệt là ở Florence, khắp nơi đều tràn đầy hơi thở của nghệ thuật, mỗi năm lại có rất nhiều người bị "Đẹp làm cho choáng váng".

Michelangelo lấy hình tượng anh hùng trong 《Thánh kinh》làm nguyên mẫu để tạo ra bức tượng "David" nổi tiếng, người yêu thích nghệ thuật bị đẹp đến choáng váng mỗi năm càng nhiều hơn. Thậm chí còn sinh ra một căn bệnh tương tự như hội chứng Stendhal —— hội chứng David.

Nhắc tới cũng có thú vị, ghi chép sớm nhất về hội chứng David được tìm thấy ở Stendhal, do chính nhà văn nổi tiếng thế giới với cuốn 《Red and Black》viết.

Tống Y ở trong phòng cả ngày, cảm thấy thời gian một ngày cũng trở nên dài dằng dẵng.

Trong những ngày dưỡng thương, mỗi ngày Thời Ẩn Chi đều đến thăm cô, lúc nào cũng mang theo một số đồ chơi mới mẻ đến cho tiểu tổ tông giết thời gian.

Sau khi ông bà ngoại Tống Y lần đầu tiên trở về thành phố N biết Tống Y không có gì đáng ngại, chỉ cần dưỡng thật tốt thì họ bắt đầu đi du ngoạn ở thành phố N, Thời Ẩn Chi phụ trách về việc đi lại của hai ông bà.

"Có một số đài truyền hình muốn mời em tham gia các chương trình giải trí, phim tài liệu em quay trên CCTV lúc trước đã vượt quá triệu lượt phát sóng ở nước ngoài."

Tống Y anh dũng bị thương, với tư cách là người đại diện của cô, khối lượng công việc của Ngô Ngữ cũng không giảm bao nhiêu mà còn nhiều hơn.

Lúc trước chẳng qua chỉ phụ trách giao tiếp với những nhà sưu tầm, nhưng bây giờ còn phải đối phó với truyền thông, thậm chí còn phải đối phó với một số fans hâm mộ ngồi ở bệnh viện.

"Đi tham gia show giải trí?"

Ánh mắt Tống Y chuyển sang tay phải. Vết thương vẫn chưa hoàn toàn bình phục, cho dù có bình phục cô cũng không biết có thể bình phục được mấy phần.

Chưa bao giờ giống như bây giờ, cô khát vọng cầm bút vẽ đến như vậy.

"Chủ yếu là những nhà đầu tư đó rất hào phóng, ra giá rất cao, lên hàng chục triệu. Giá trị con người em bây giờ nếu mà vào giới giải trí thì có thể sánh ngang với những minh tinh nổi tiếng hàng đầu. Coi như đi giải sầu một chút cũng tốt. Chị thấy mấy ngày nay tinh thần em uể oải quá."

Thỉnh thoảng tham gia một số chương trình giải trí đối với Tống Y có lợi nhiều hơn hại.

Không chỉ có nhiều tiền mà còn có thể thu được danh tiếng.

Người hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật thực ra cũng giống như những người trong ngành giải trí vậy, không có chút danh tiếng là không được.

Ví dụ như họa sĩ nổi tiếng Georgia O"Keeffe, rõ ràng mỗi một bức tranh đều vẽ bộ phận sinh dục của phái nữ nhưng cho tới bây giờ vẫn không thừa nhận, còn không ngừng bác bỏ tin đồn, nhưng các bức tranh lại càng ngày càng giống.

Vòng tuần hoàn này vẫn tiếp tục như vậy, giống như sự tự lăng xê bản thân trong giới giải trí, danh tiếng tăng nhanh, giá trị con người nâng cao, lúc ấy giá tranh đương nhiên sẽ không rẻ.

"Không đi, em không cần đi giải sầu. Chờ em xuất viện Chi Chi sẽ đưa em đi Nhật Bản."

Biết Ngô Ngữ có ý tốt, nhưng cuối cùng Tống Y vẫn quyết định không đi.

Cô ở bên ngoài đã quen thanh cao, đột nhiên tiên nữ hạ phàm tham gia show giải trí không chừng sẽ có người nói cô nhuốm màu trần tục, khiến cho những bức tranh sau đó cũng tục (tầm thường) theo.

Không thể bởi vì cái nhỏ mà mất cái lớn được.

"OK, chị sẽ từ chối."

Nếu Tống Y không muốn, Ngô Ngữ cũng không thể ép buộc. Mặc dù chị là người đại diện nhưng quyền chủ đạo luôn nằm trong tay Tống Y.

"Đúng rồi, vì sự kiện lần này nên có rất nhiều người thương xót em, khen thưởng cho em trên Weibo. Chị mới kiểm tra đã có hơn hai trăm nghìn rồi, xử lý như thế nào đây?"

Là nhân vật của công chúng, lấy được khen thưởng của cư dân mạng cách xử lí tốt nhất là quyên góp.

Cho dù trên người có bao nhiêu người bôi đen, chỉ cần hào phóng quyên tiền sẽ tạo nên thiết lập "Người đẹp thiện lương", một ngày không xa sẽ được tẩy trắng.

Huống chi làm từ thiện cũng là một cuộc mua bán nhất cử lưỡng tiện. Làm từ thiện không chỉ có thể gây dựng danh tiếng tốt mà còn có thể đóng thuế ít hơn.

Thuế thu nhập phải nộp trong giới giải trí quá cao, hiện tại cục thuế quản lý nghiêm ngặt, hợp đồng âm dương cũng không được.

Trốn thuế lậu thuế sẽ bị bắt, tiền phạt chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất chính là danh tiếng bị bôi xấu.

Trong nước đã có một đại hoa bị bắt vì điều này, trên mạng tràn ngập những lời chế diễu.

Tống Y không thiếu tiền, hơn trăm nghìn cư dân mạng khen thưởng trong mắt cô ngay cả một góc của bức tranh cũng không mua được. Cô tuỳ tiện cũng có thể kiếm được tiền, nhưng tiêu cũng rất nhanh.

"Xây cô nhi viện đi, hoặc đưa tiền cho cho các cựu chiến binh trong kháng chiến chống Nhật. Không đủ tiền em sẽ bỏ ra thêm."

Bây giờ lưu hành việc xây trường tiểu học hy vọng, lưu hành điều trị các bệnh bẩm sinh.

Tống Y biết rõ học sinh của trường tiểu học hy vọng mỗi năm đều quay video cảm ơn người quyên tặng, mặc dù những đứa bé tuổi còn nhỏ nhưng cũng có lòng tự trọng.

Vì lấy được một câu "Cảm ơn" mà làm từ thiện chi bằng không làm thì hơn. Thật sự dối trá đến đáng sợ.

"Không bằng thành lập một quỹ hội đi! Như vậy tương đối tiện lợi hơn." Ngô Ngữ đề nghị.

Bây giờ một số ngôi sao có tên tuổi đều có quỹ hội của riêng mình, kêu gọi người hâm mộ chú ý đến một nhóm người yếu đuối nào đó, thu hút rất nhiều sự ủng hộ của người qua đường.

Lấy danh tiếng và tài lực của Tống Y, thành lập một quý hội thật sự dư sức.

"Cũng được, em bỏ thêm mười triệu, tiền khen thưởng trên Weibo cũng bỏ vào."

Tống Y không có gánh nặng quá nhiều đối với chuyện tiền bạc, có thể tiêu là có thể kiếm lại được. Huống chi làm việc thiện chưa bao giờ ngại tiền quá nhiều, chỉ sợ ít không đủ dùng mà thôi.

"Được, chuyện này để chị lo. Tên thì trực tiếp gọi là quỹ hội Tống Y đi?"

Viết một dòng công việc cần làm vào sổ ghi chú, Ngô Ngữ xác nhận từng cái một.

"Không được, trực tiếp quá, đổi cái khác đi."

Ánh mắt chê bai của Tống Y cũng sắp bay lên tận trời rồi. Mặc dù cô không phải là thiếu nữ nghiện internet nhưng cũng biết một hai về quỹ hội của những minh tinh kia. Có cái nào không phải vừa có ý nghĩa vừa có liên quan đến tên của minh tinh chứ?

Khéo léo lại dễ nghe, có chỗ nào giống như cái tên này của cô, trần trụi tên cô cùng với hai chữ quỹ hội.

"Vậy tên là gì bây giờ? Bà cô nhỏ." Đã đoán được tiểu tổ tông sẽ không đồng ý dùng cái tên này, Ngô Ngữ cũng có chút không biết làm sao.

Thật ra chị cảm thấy tên quỹ hội này rất được, nhìn một cái là biết đây là quỹ hội do fans hâm mộ Tống Y sáng lập ra, đơn giản lại hào phóng. Có mặt mũi của Tống Y treo ở đấy, phong cách cũng cao hơn.

Tống Y cũng là người luôn cảm thấy khó khăn trong việc đặt tên. Cô đặt tên cho tranh của mình cũng đã tốn hết sức rồi. Nếu không phải do linh cảm đến thì tên tranh chỉ thường là một địa danh hoặc thời gian mà thôi.

Sau khi lướt qua tên các quỹ hội khác trong đầu, Tống Y đột nhiên lóe lên cảm hứng, nghĩ ra tên quỹ hội.

"Quỹ hội Thời Tống. Thời là Thời Ẩn Chi, Tống là Tống Y. Đây chính là minh chứng tình yêu của em và Thời Ẩn Chi!"

Ngô Ngữ giương mắt nhàn nhạt liếc nhìn bà cô nhỏ đang hưng phấn trên giường, chị thật sự có chút cạn lời.

Ôi, tình yêu chết tiệt này sao lại khiến cho người ta say mê như vậy.

Quỹ hội đáng thương, một hạng mục ngân sách tốt như vậy nhưng hết lần này tới lần khác lại trở thành "Quỹ trăm năm chuyên rải thức ăn cho chó".

Hành động của Ngô Ngữ rất nhanh. Lúc sáng Tống Y mới đề nghị, buổi chiều chị đã chuẩn bị chu đáo, hơn nữa còn đăng thông báo lên Weibo.

Không ngoài dự đoán, bình luận trên Weibo như nước thủy triều, no hot search lại là Tống Y.

Thời Ẩn Chi còn đang ở bên ngoài cùng ông bà ngoại Tống Y đi du lịch, sau khi thăm Cổng Đông và Đền Khổng Tử, anh tìm một nhà hàng có món ăn đặc sản của Kim Lăng để ăn tối.

Ông bà ngoại Tống Y đã lớn tuổi, đối với các món như vịt Kim Lăng, gan mỹ nhân hồ lô cũng không cảm thấy mặn mà. Hai ông bà chỉ nhìn chằm chằm vào đĩa rau Kim Lăng xanh mướt.

Sau khi ăn xong thì đi nghe tướng thanh Đức Vân Xã, ông cụ Giải đặc biệt thích nghe cái này.

( Là một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt)

Thời Ẩn Chi ăn nhanh, vừa nhấm nháp canh măng tiết vịt vừa đọc tin tức trên điện thoại, bất thình lình lướt thấy một hot search ——

Quỹ hội Thời Tống

Một tay cầm bát canh cũng không uống nữa, anh đọc tin tức trên điện thoại.

Trong bình luận có người suy đoán chữ "Thời" là người yêu của Tống Y. Thời Ẩn Chi hơi cong môi, cho mỗi bình luận tương tự như vậy một like.

Nhắc mới nhớ, tài khoản Weibo của Thời Ẩn Chi được lập từ rất sớm, cách đây hơn mười năm nhưng cũng chỉ có mấy chục người hâm mộ, cơ bản đều là fans cương thi (fan giả).

Có lẽ anh nên xác minh Weibo một chút, nói thế nào cũng không thể mộc mạc quá mức được.

Mười phút sau, xác thực Weibo của Thời Ẩn Chi thành công, là giáo sư Đại học Y Dược thành phố N.

Suy nghĩ một chút, Thời Ẩn Chi chuẩn bị đổi tên Weibo thành ——

Bạn trai Y Y.

Sau khi nhấn xác nhận, Weibo liền hiển thị ID này đã được đăng kí.

Khẽ cau mày, Thời Ẩn Chi lại đổi thành chồng chưa cưới của Y Y.

Vẫn đã được đăng kí rồi.

Không có cách nào, Thời Ẩn Chi chỉ có thể đổi phần giới thiệu một chút, share Weibo của Tống Y về "Quỹ hội Thời Tống", viết:

Tên không tốt, đổi thành "Quỹ hội Tống Thời" đi.

Một đại fan hâm mộ của Tống Y thấy trong phần bình luận rồi chuyển sang trang giới thiệu cá nhân của Thời Ẩn Chi xem, lập tức dẫn đến một đống người giễu cợt.

[Bạn trai Y Y, chồng chưa cưới của Y Y, sao lại viết như vậy trong phần giới thiệu chứ? Cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu phân lượng! Y Y của chúng ta thích lập quỹ hội tên gì thì gọi tên đấy!]

Thời Ẩn Chi không trả lời những bình luận này, anh chỉ đơn độc gửi một tin nhắn riêng đến Weibo chính thức của Công ty Dược phẩm Thời Thị.

Weibo chính thức của Công ty Dược phẩm Thời Thị ngay lập tức share và comment:

[Giới thiệu với mọi người! Đây là cổ đông lớn thứ hai của Công ty Dược phẩm Thời Thị chúng tôi! Thiếu gia Thời Ẩn Chi! Thiếu gia anh minh thần vũ! Vạn tuế!]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio