Lên đến trạm vũ trụ ở Mặt Trăng, Marthas chỉ mang theo một ba lô đơn giản, xuyên qua cửa sổ của trạm vũ trụ có thể nhìn thấy Địa Cầu, trong khoảng thời gian này cuộc sống ở nơi này cũng để cho Marthas nhớ lại không ít.
Điện thoại vang lên, Marthas mở ra, xuất hiện trong màn hình là một cô gái với mái tóc ngắn có khí chất giỏi giang, một thân giáo phục màu bạc đặc trưng của Mặt Trăng , lộ ra vẻ xinh đẹp tuyệt trần.
- Như thế nào, còn có chút lưu luyến sao?
Mi Lu trêu chọc nói.
Marthas mỉm cười:
- Địa Cầu quả thật rất đẹp.
- Ngươi nói nhân văn sao, mới đi Địa Cầu một lại lại đa sầu đa cảm, cảm giác như thế nào, trình độ của bọn họ có thể được bao nhiêu?
- Nói đơn giản thì là cấp Ce đi, trình độ chia đều quả thật không cao, nhưng có mấy người thực lực còn có thể, Lear rất mạnh.
- Ha ha, đối thủ có thể làm cho đội trưởng chú ý làm sao lại kém được, trước thử một chút, tóm lại luôn luôn đúng, nhanh lên trở về đi, mọi người đều đến đông đủ, tổng hợp lại thì chúng ta vẫn là cường đại nhất.
Mi Lu cười đến rất ngọt.
Marthas trong đầu bỗng nhiên hiện ra hình ảnh của Vương Tranh, có chút ngây thơ nhưng mà một ít phương diện lại kinh diễm.
- Như thế nào, có phát hiện gì ngoài ý muốn sao?
- Có thể là được phát hiện người kia.
Marthas nhẹ nhàng nói.
Mi Lu sửng sốt:
- "Ngươi xác định?
- Không xác định, ta đã điều tra qua, trị số gien của người này chỉ có , điều kiện thân thể không tệ, nhưng không có năng lực X.
Marthas nhún nhún vai.
- Cảm giác của ta cũng không nhất định chính xác, bất quá có thể xác định người không có năng lực X, không gian phát triển rất có hạn, hẳn là không phải hắn.
Hai người hàn huyên trong chốc lát, hiển nhiên đối với lực lượng chủ yếu của hệ Mặt Trời đều tương đối hiểu biết, bao gồm một thế hệ ưu tú nhất trên các tinh cầu vào năm ngoái.
Nhưng mà bóng dáng của Vương Tranh vẫn quanh quẩn ở trong đầu Marthas, số liệu tại đại hội trao đổi rất được, nhưng thẳng thắn mà nói thì hắn cũng có thể làm được, còn có có thể làm được rất tốt. Nhưng mà cái này cũng không quan trọng, ở quá trình tiếp xúc cùng Vương Tranh, Marthas thủy chung không cảm giác được sự tồn tại của hắn.
Thuyền con thoi đến, cuối cùng Marthas nhìn thoáng qua Địa Cầu, có chút người hẳn là trong tương lai sẽ đụng phải.
Một khi gặp lại sẽ là đối thủ.
…………..
Vương Tranh sáng sớm liền đứng lên, hoàn toàn khôi phục lại như ngày thường, nên đi học thì đi học, nên rèn luyện thì rèn luyện, Ina đã không có tin tức, nhưng mà Nghiêm Tiểu Tô hơi chút yên tâm, xem ra Vương Tranh đã điều chỉnh tốt bản thân lại rồi.
Hiện tại chuyện mà bạn học Nghiêm quan tâm nhất là Hồi Âm đã đến, một khi tưởng tượng có thể nhìn thấy Hồi Âm thì hắn cùng An Mỹ đều vui như hoa nở.
Giữa trưa, bốn người ăn cơm, Diệp Tử Tô cũng đến đây, đối với Ina rời đi, Diệp Tử Tô cũng không biết có phải nên cao hứng hay không, kỳ thật đã sớm đoán trước kết quả như vậy, đến thời điểm này vẫn có chút thản nhiên ưu thương.
An Mỹ lại vô cùng tức nha, thời điểm nói chuyện cùng Diệp Tử Tô trong ký túc xá chính là như thế này, đối thủ cạnh tranh đi rồi cao hứng còn không kịp, quản nhiều như vậy làm gì, đầu năm nay có nam nhân tốt thì nhanh xuống tay. Còn quản hắn ưu thương hay không ưu thương, xem ra Diệp Tử Tô thật sự thích Vương Tranh, tên khốn này trừ có chút hơi thông minh ra, ngẫu nhiên tranh thủ được một chút phần thưởng, thực nhìn không ra còn có đặc điểm gì, làm sao làm cho Diệp Tử Tô thích đến như vậy.
Nghe Nghiêm Tiểu Tô nói, tuy rằng hai người là bạn học, nhưng thời điểm ở trường PTTH Thự Quang hoàn toàn là đường thẳng song song, không cùng xuất hiện.
Vừa thấy đã yêu?
Diệp Tử Tô không phải là một cô gái dễ xúc động, nhưng mà vô luận là ai, bốn năm đều yên lặng chú ý đến một người con trai, vị trí của hắn ở trong lòng nàng sẽ không giống với bình thường.
Nhưng mà kiêu ngạo cùng tự tôn vẫn làm cho nàng không mở miệng được, Diệp Tử Tô cũng thường tưởng tượng nếu không phải sợ Nhạc Tinh cười nhạo hư vinh, có lẽ nàng đã muốn cùng với Vương Tranh….
- Vương Tranh, Hồi Âm sẽ đến đây, ngươi đã nghĩ mang nàng đi đâu chưa?
Đang ăn Diệp Tử Tô bỗng nhiên nói.
Nhất thời An Mỹ cùng Nghiêm Tiểu Tô hóa đá:
- Tử Tô, ngươi nói cái gì? Lâm Hồi Âm?
Con gái trời sinh nhưng sẽ ưa kết nhóm, bốn người cũng có thể chia làm hai nhóm, ở trong phòng ngủ, Diệp Tử Tô cùng An Mỹ có vẻ ở chung rất tốt, Mông Điềm cùng Đỗ Thanh Thanh tính tình rất hợp nhau, xưng hô cũng có vẻ thân thiết.
- Trường học an bài nhiệm vụ, để cho ta cùng Vương Tranh làm đại biểu, nhưng ta cũng không biết nàng thích cái gì.
Vương Tranh vỗ đầu một cái:
- Chậc, ta xém quên mất chuyện này.
Ba người ba mặt nhìn nhau, Nghiêm Tiểu Tô đều phải bạo đi rồi, nếu không phải sợ tiết lộ thiên cơ, đã sớm nhảy dựng lên.
- Đại ca à, Lâm Hồi Âm nha, là Lâm Hồi Âm!
Nghiêm Tiểu Tô một bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Vương Tranh cười cười:
An Mỹ, ngươi phải quản hắn, lại dám ở trước mặt ngươi dám kiêu ngạo như vậy.
An Mỹ nhéo nhéo gương mặt có chút đầy đặn của Nghiêm Tiểu Tô:
- Đặc biệt phê chuẩn, nếu mà người này có bản lĩnh câu dẫn Lâm Hồi Âm, ta có thể làm thiếp.
Vương Tranh ngẩn ngơ, giơ ngón tay cái lên đối với Nghiêm Tiểu Tô:
- Chuẩn men!
Nghiêm Tiểu Tô cười giống như hoa cúc đang nở rộ, rất có mặt mũi.
- Ngôi sao lớn khó hầu hạ, chúng ta lấy bất biến ứng vạn biến đi.
Vương Tranh không sao cả nhún nhún vai.
- Ta cảm thấy đây cũng không phải là chuyện tốt gì a.
- Ái chà, các ngươi hai người thật sự là sinh ở trong hạnh phúc nên không biết phúc, đổi thành ta thì thật tốt, trước tiên sẽ kiếm một trăm chữ kí, một cái bán ., lập tức có ngay ..!
Đại gia Tô lập tức lên kế hoạch kiếm chác.
Nơi nào có Nghiêm Tiểu Tô nơi đó có sự vui sướng, người này toát ra tư tưởng luôn có thể cho mọi người kinh hỉ.
…………..
Lúc này, xa xôi ở hành tinh Aslan, Ina đã trở lại, toàn bộ hành tinh Aslan đều ở trong không khí chuẩn bị lễ mừng long trọng cho công chúa Ina. Ở Aslan khi đến mười sáu tuổi là lễ trưởng thành.
Không hề nghi ngờ, ngày này không chỉ là ngày hội của Aslan, cũng là ngày hội của toàn bộ các thiếu niên chưa kết hôn trong hệ Ngân Hà, tại yến hội này, có cơ hội nhảy điệu nhảy đầu tiên với công chúa điện hạ, mà ai có thể trở thành bạn nhảy của nàng, cũng nắm cơ hội lớn nhất.
Đế quốc Aslan, trong hoàng thất hay các gia tộc quyền quý phàm là trong nhà có nam nhân chưa kết hôn, đều liều mạng chen vào danh sách tham gia, nếu có thể cùng công chúa ở trường hợp quan trọng như vậy nhảy điệu nhảy thứ nhất, vô luận tương lai có cơ hội hay không, đều đã lưu lại một ấn tượng thật sâu cho công chúa điện hạ.
Tuy rằng còn một thời gian nữa, nhưng không khí chúc mừng ở đế quốc Aslan đã tương đối náo nhiệt hơn so với lễ Phục Sinh.
Kasha thấy được sự bình tĩnh của Ina cũng rất cao hứng, bà biết Ina có thể làm được, Ina là đứa nhỏ là một người lấy đại cục làm trọng, điểm ấy mạnh hơn Hồi Âm rất nhiều. !supportLineBreakNewLine]>
character:line-break'>