Hôm nay không ai ngồi vào cái ghế chủ tọa của bàn hết, Tôn Hoàng Thuyết ngồi bên cạnh Diệp Phi Anh, còn Tôn Hoàng Uyển Vân thì ngồi bên cạnh của Tề Lăng Hạo.
Diệp Phi Anh nhìn thấy con gái của mình ngồi bên cạnh chàng trai ưu tú như Tề Lăng Hạo thì cảm thấy hai đưa trẻ rất xứng đôi, trên thế giới này chắc chỉ có mỗi mình Tề Lăng Hạo mới xứng đáng với con gái của bà mà thôi.
Ngồi bên cạnh Tề Lăng Hạo, Tôn Hoàng Uyển Vân cảm thấy vô cùng hồi hộp, tim cô cứ đập loạn xạ trong lòng ngực, từ giây phút đầu tiên nhìn thấy chàng trai này đột nhiên cô gái lạnh lùng đó lại mơ về cuộc đám cưới thế kỷ và một ngôi nhà chan chứa hạnh phúc, rộn rã tiếng cười của trẻ con.
Đầu bếp Michelin sao của Thiên Trạch Hoa Viên bắt đầu dọn bữa tối lên bàn, gia đình hoàng tộc có khác, bữa ăn phải mang đậm chất quý tộc.
Thực đơn cho buổi tối vô cùng hoàn hảo với sáu món theo phong cách quý tộc Châu Âu đương thời.
Đầu bếp lên khai vị gồm hai món ăn nhẹ là trứng cá muối được đựng trong hộp thiếc sang trọng làm bằng vàng karat, vật dụng để múc là một muỗng bằng ngọc và Hàu vịnh Coffin Australia, món hàu này ăn sống kèm chanh thái lát sẽ mang lại hương vị tươi ngon nhất cho món ăn.
Đối với hai món khai vị đắc đỏ, sang trọng kia Tề Lăng Hạo cũng không hề lấy làm ngạc nhiên bởi vì bản thân anh đã thưởng thức trứng cá muối không biết bao nhiêu lần lần rồi, riêng món Hàu vịnh Coffin Australia anh chỉ ăn một chút cho có lệ mà thôi bởi vì anh không thích kiểu đồ ăn sống như thế này, mà thích các món được chế biến công phu tỉ mỉ mang hơi hướng của Phương Đông nhiều hơn.
Tôn Hoàng Thuyết thấy trên đĩa của Tề Lăng Hạo còn lại rất nhiều thịt hàu nên lên tiếng: “Tề tổng cứ dùng tự nhiên như người trong nhà nha đừng có ngại gì hết”.
Tề Lăng Hạo gật đầu: “Cảm ơn Tôn Hoàng chủ tịch”.
“Đừng có gọi tôi là Tôn Hoàng chủ tịch gì đó nghe xa lạ quá cứ gọi tôi là chú Thuyết được rồi”.
Tề Lăng Hạo đáp lại: “Nếu chú đã nói vậy thì cũng đừng gọi cháu là Tề tổng nữa có gọi là Lăng Hạo đi”.
Tôn Hoàng Thuyết rất thích cách ứng phó nhanh chóng của Tề Lăng Hạo liền gật đầu tỏ vẻ hài lòng: “Được rồi, cứ ăn tự nhiên nhé”.
“Dạ được ạ”.
Món tiếp theo là món súp vi cá mập còn có tên gọi khác là “Phật nhảy qua đường” đây là món súp cá đắt tiền nhất thế giới được ăn vào ngày mưa hoặc mùa đông có nhiều nguyên liệu bổ dưỡng như nấm hoa Nhật, sò điệp khô và dưa chuột.
Tuy là đắc đỏ và bổ dưỡng nhưng Tề Lăng Hạo lại nhớ tới Kiều Uyển Vũ từng nói “Nếu phải ăn món súp vi cá mập em thà nhịn đói còn hơn ăn món đó tàn nhẫn biết bao chỉ vì một chén súp mà có thể lấy đi sinh mạng của biết bao nhiêu động vật trong tự nhiên”.
Tề Lăng Hạo cầm muỗng lên rồi nhẹ nhàng đặt xuống, anh quyết định không ăn món súp này.
Tôn Hoàng Uyển Vân thấy vậy liền lên tiếng hỏi: “Anh Hạo, cảm thấy không hợp khẩu vị hay sao vậy?”.
Tề Lăng Hạo quay sang nhìn Tôn Hoàng Uyển Vân bằng ánh mắt có chút ngạc nhiên khi nghe cô thốt lên hai chữ “anh Hạo” nhưng ánh mắt đó nhanh chóng biến mất, anh nhẹ nhàng đáp: “À không phải là không hợp khẩu vị mà tại vì tôi bị dị ứng với vi cá mập, thật là ngại quá”.
Tôn Hoàng Uyển Vân ngớ người ra vài giây rồi lên tiếng: “Thật không ngờ lại có kiểu dị ứng làm khổ người ta như vậy”.
Sau đó Tôn Hoàng Uyển Vân liền sai đầu bếp mang món tiếp theo lên bàn, các món chính lần lượt được dọn lên bàn gồm có bánh mì baguette của Pháp ăn kèm bơ có hương nấm truffle, Gan ngỗng gia vị cỏ Foie, Tôm hùm Scottish nướng bơ tỏi.
Kết thúc các món chính mọi người cùng thưởng thúc tráng miệng gồm có pudding trà xanh và dưa hấu Densuke đây là loại dưa có lớp vỏ màu xanh đâm rất đặc biệt và là một giống dưa hiếm có giá USD/kg.
Tôn Hoàng Thuyết vui vẻ nhìn sang Tề Lăng Hạo rồi lên tiếng: “Cơm canh đạm bạc mong là Lăng Hạo không chê”.
Tề Lăng Hạo liền cười đáp: “Chú Thuyết khách sáo quá rồi”.
Tề Lăng Hạo thầm nghĩ một bàn đầy sơn hào hải vị đắc đỏ bậc nhất thế giới vậy mà kêu cơm canh đạm bạc chắc người khác chết đói hết rồi.
Bữa tối kết thúc cũng gần giờ, Tề Lăng Hạo liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay rồi đứng dậy: “Cảm ơn cả gia đình đã mời con ở lại dùng cơm cũng trễ rồi con còn có việc xin phép đi trước không dám làm phiền mọi người nghỉ ngơi nữa”.
Tôn Hoàng Thuyết gật đầu: “Đừng khách sao như vậy, cậu có việc thì cứ đi trước đi không sao đâu”.
Diệp Phi Anh tỏ vẻ thân thiện: “Sau này có rảnh lại đến nhà bác ăn cơm nữa nha”.
Thật lòng mà nói nếu chàng trai này chấp nhận làm con rể của Diệp Phi Anh thì bà cũng không phiền xuống bếp làm cơm chiêu đãi mỗi ngày.
Tề Lăng Hạo đáp lại: “Nếu bác mời thì con chắc chắn sẽ không từ chối”.
Tôn Hoàng Uyển Vân cũng đứng dậy lịch sự lên tiếng: “Anh Hạo, để em tiễn anh ra ngoài”.
Tề Lăng Hạo liền đưa tay lên ngăn cản: “Không cần đâu như vậy làm phiền Tôn Hoàng tiểu thư quá”.
Tôn Hoàng Thuyết biết đây cũng là một cơ hội để Tôn Hoàng Uyển Vân và Tề Lăng Hạo tạo mối quan hệ gần gũi liền lên tiếng mở đường cho con gái: “Cứ để Uyển Vân tiễn con đi Hạo”.
Vì phép lịch sự nên Tề Lăng Hạo đành gật đầu đồng ý và tỏ vẻ áy náy: “Vậy thì phải làm phiền Tôn Hoàng tiểu thư rồi”.