Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

chương 338: tôi muốn cô ấy sống! (6)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bác sĩ bị hình ảnh như vậy làm sợ từ sớm, ông ta đã làm một phần giải phẫu rồi, giờ bảo muốn người lớn sống, sợ là không được.

Làm không tốt, cả mẹ lẫn con đều chết.

Nhưng mà Dịch Giản lại có tính dọa người quá mức, ông ta khẽ run, dao giải phẫu cũng rơi xuống đất: "Thiếu...... Thiếu tướng...... tướng.... chuyện này, sợ là không.... ..."

Lời bác sĩ chưa dứt, đáy mắt Dịch Giản đã loé lên vẻ xơ xác tiêu điều, thuận miệng liền nghe được một tiếng súng nặng nề vang lên.

Bác sĩ sợ tới mức hét lên thất thanh, cả người cũng bật lên, ông ta ngửi thấy mùi thuốc súng, cúi đầu lại phát hiện, khẩu súng kia bắn vào sàn nhà dưới chân ông.

Ông ta sợ tới nỗi quỳ xuống đất: "Thiếu...... Thiếu...... Thiếu tướng...... Tôi......"

Bác sĩ sớm đã bị dọa đến hồn bay phách tán, hoàn toàn không biết nên nói những gì.

Thậm chí, chính ông ta cũng không biết rốt cuộc mình đã sai ở đâu.

"Thiếu, thiếu tướng, tôi, tôi chỉ đúng, chỉ dựa theo, dựa theo phân phó của đại phu nhân, tới, tới, muốn giữ đứa, đứa bé.... "

Bác sĩ giải thích, đem tất cả trách nhiệm, giao cho đại thái thái.

Dịch Giản lại hoàn toàn ngoảnh mặt làm ngơ với những gì ông ta nói.

Anh đứng lên, nhìn bác sĩ đang quỳ dưới sàn, cúi đầu xuống, biểu cảm trên mặt đều không có chút di động thay đổi nào.

"Tôi, muốn, cô ấy, sống,!"

"Để tôi." Bác sĩ trẻ sau lưng Dịch Giản cười cười, đi lên phía trước, trước tiên anh quan sát mí mắt Chung Tình, sau đó, chậm rãi nói: "Cô ấy còn sống, chỉ bị tiêm thuốc gây tê, trước tiên tôi sẽ cố gắng hết mức để bảo vệ cả hai mẹ con, nếu có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, tôi sẽ bảo đảm cho người mẹ trước."

"Không được!" Dịch Giản không chú nghĩ ngợi mà bác bỏ lời bác sĩ Bạc Địch dẫn tới, gằn từng tiếng một: "Cô ấy còn sống là được!"

Đứa nhỏ có sống hay không, anh không quan tâm, chỉ cần cô còn sống là được!

"Giản, sợ là anh hoàn toàn không tin tưởng tôi, tôi nới tôi sẽ thử một lần, có lẽ cả đứa bé lẫn người lớn đều có thể sống sót!" Bác sĩ trẻ nở nụ cười nhàn nhạt, nỗ lực thuyết phục Dịch Giản, hiện tại anh quả thật rất hưng phấn, rất hiếm khi có một cuộc giải phẫu lâm sàng khiến người ta căng thẳng như lúc này, giờ phút này anh muốn thử tiên phong đột phá nên một vấn đề lớn trong y học, để mẹ con bình an!

"Tự anh cũng biết, nó chỉ là thử nghiệm!" Đáy mắt Dịch Giản đen tối tới không thấy đáy, anh nghiêng đầu, nhìn tên lang băm đang quỳ gối dưới chân mình, giơ chân lên, đá văng ra: "Cút ra ngoài đi!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio