Biết Tần phu nhân cùng mẫu hậu đang ở trong hoa viên, Barbara một đường chạy qua, hoàn toàn vứt lời phụ vương cùng mẫu hậu dặn dò ra sau đầu.
Chỉ chốc lát, nàng ta tới hoa viên, thấy Tần phu nhân cùng Vương Hậu đang ngồi đối diện nhau.
Hai người vừa nói vừa cười, Barbara lập tức nhìn ra Tần phu nhân còn chưa biết chuyện xảy ra trêи Tinh Võng, nếu biết thì tuyệt đối sẽ không bình tĩnh như vậy.
Đầu óc căn bản không suy nghĩ, Barbara lập tức đi tới.
“Barbara? Sao lại chạy nhanh như vậy, mẫu hậu không phải đã nhắc nhở, con là công chúa, dù nơi này là vương cung nhưng cũng không thể tùy tiện chạy.” Vương Hậu nhìn thấy Barbara thở hổn hển, mở miệng trách.
Barbara còn chưa mở miệng, Tần phu nhân nghe vậy tức khắc cười, “Chị, chị đừng trách Barbara, chính vì cô bé là công chúa nên mới phải sủng.
Con gái mà, nên hoạt bát một chút.”
“Dì nói không sai nha mẫu hậu.
Với lại không phải lúc nào con cũng như vậy, con vừa nghe được một chuyện rất quan trọng, mới vội vàng chạy tới muốn nói cho dì.” Barbara có Tần phu nhân chống
lưng, ngưỡng khuôn mặt tươi cười.
“Có thể có chuyện gì quan trọng.” Vương Hậu thấy nàng lấy Tần phu nhân ra làm tấm chắn, tức giận nói.
“Đương nhiên là có, chỉ là con không biết có nên nói hay không.” Barbara nhìn về phía Tần phu nhân, vẻ mặt rối rắm.
Vừa nhìn là biết có liên quan đến Tần phu nhân, Vương Hậu hiển nhiên cũng đã nhìn ra, “Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Con nói dì có thể sẽ rất tức giận.” Barbara do dự nói.
Tần phu nhân phất tay nói, “Dù Barbara không nói, dì về sau cũng sẽ biết.”
Khác với Tần phu nhân hay tùy tính, Vương Hậu hiểu con gái nhỏ, vừa nhìn là biết không phải chuyện tốt, không khỏi nhíu mi.
“Dì nói cũng phải, là thế này, trêи đường tới đây, con nghe nói Tinh Võng phát sinh một chuyện lớn, có liên quan đến phu nhân của Tần thượng tướng.” Barbara vừa nói vừa nhìn sắc mặt Tần phu nhân.
Vừa nhắc tới Lộ Lê, sắc mặt Tần phu nhân đúng như dự kiến trầm xuống.
Khi nàng kể chuyện giữa Lộ Lê cùng Tần Ca, Tần phu nhân rốt cuộc nhịn không được, đứng phắt dậy, lực đạo quá lớn làm ghế thiếu chút nữa đổ xuống.
“Cái gì cơ!”
Vẻ mặt Tần phu nhân cực kỳ khủng bố, Barbara chưa từng thấy dáng vẻ này của Tần phu nhân, hoảng sợ, vội vàng nói: “Thật ra con cũng không rõ lắm, là nghe người hầu bàn tán.”
Nếu là người có chút lý trí, nghe vậy thì khẳng định sẽ đi kiểm chứng một chút, nhưng Tần phu nhân vốn đã có thành kiến với Lộ Lê, trực tiếp quy tội cho Lộ Lê.
“Con hồ ly tinh đó, em biết ngay nó vào Tần gia không có ý tốt mà.
Ấy vậy mà Tần Phủ và Tần Vũ lại không tin, thật tức chết.
Giờ thì hay rồi, nó cũng dám đi câu dẫn Tần Ca, câu dẫn em trai của chính chồng mình!” Tần phu nhân tức giận đến ngực kịch liệt phập phồng, cơ thể run rẩy, sắc mặt đỏ bừng, bị tức giận không hề nhẹ.
“Lan Khuê, đừng nghe Barbara nói gió là gió, nói mưa là mưa.
Lời người hầu nói chưa thể tin được, chúng ta nên kiểm tra một chút rồi phán đoán cũng không muộn.” Vương Hậu lập tức khuyên can.
Vương Hậu không cảm thấy Tần Vũ kết hôn có cái gì không tốt.
Bà được biết đối tượng kết hôn của Tần Vũ chỉ là cư dân trêи một tinh cầu xa xôi hẻo lánh của tinh hệ R, không có thân phận cũng không có địa vị gì.
“Kiểm tra cái gì nữa, lúc này khẳng định đã không tra được gì.
Chị không cần khuyên em, tính tình con hồ ly tinh kia em đã biết rõ ràng.” Tần phu nhân không chút do dự cự tuyệt.
“Đúng đúng đúng, con hồ ly tinh kia đã là phu nhân của Tần thượng tướng, lại còn dám câu dẫn Tần Ca, tuyệt đối không thể buông tha.
Con thấy hắn bởi vì dì không ở Tần gia nên mới không kề kiêng kị.”
Ngữ khí của Barbara như chỉ sợ thiên hạ không loạn, vừa mới dứt lời đã bị Vương Hậu trừng mắt một cái, cảnh cáo nàng đừng làm loạn thêm nữa.
Barbara thè lưỡi, dù sao lời đã nói khỏi miệng.
“Không sai, thật sơ suất, con hồ ly tinh ấy lúc trước nhất định là cố ý chọc giận dì.
Dì không ở Tần gia, Tần Phủ và Tần Vũ lại mặc kệ chuyện trong nhà, toàn bộ Tần gia bị hắn nắm trong tay.
Không được, dì nhất định phải trở về!”
“Không phải em nói Tần nguyên soái không tới đón thì sẽ không quay về sao?” Vương Hậu hỏi.
“Em đã nghĩ thông, nếu em không quay về, thanh danh của Tần gia sớm muộn gì cũng bị con hồ ly tinh kia làm cho bại hoại.” Vì Tần gia, vì con trai, Tần phu nhân hiện tại đã bất chấp thể diện.
Vương Hậu thở dài, bà đã tận lực.
Lộ Lê nghĩ rằng Tần Ca đã ra tay, cũng không tới phiên y nhọc lòng những việc này, yên lòng đi lên lầu.
Nhạc Hiểu không đi cùng y, vẫn còn ở trêи Tinh Võng chiến đấu hăng hái.
Tuy rằng bài viết đã bị xóa, nhưng vẫn còn không ít người lại lần nữa đăng bài thảo luận, anti-fan của Tần Ca toàn lực bôi đen anh ta.
Nếu chỉ nhắm vào Tần Bộ trưởng thôi thì không sao, Tần bộ trưởng từ khi nổi danh đã có không ít anti-fan luôn dõi theo soi mói anh ta, nhưng nhắm cả vào phu nhân, cậu ta rất không vui.
Phu nhân là người thế nào, cậu ta biết rõ, những người này rõ ràng không có căn cứ, những ảnh chụp đó cũng không có chỗ nào ái muội cả, đối phương lại nói rất khó nghe, căn bản là chỉ muốn bôi đen.
Nhạc Hiểu tức giận chuẩn bị đại chiến bàn phím ba trăm hiệp, nhưng còn chưa bắt đầu, tất cả đã biến mất.
Lộ Lê hoàn toàn không để ý, y trở về phòng rồi tiến vào Tinh Võng, dứt bỏ tạp niệm tiếp tục chế tạo linh kiện.
Hôm nay y tính toán chế tạo một loại linh kiện mới, cũng là loại cuối cùng đại sư Milo chỉ dẫn trêи video.
Loại linh kiện độ khó tương đối cao, bởi vì nó chính là phía dưới của cơ giáp, cũng chính là phần chân.
Đại sư Milo lúc trước chế tạo phần chân tốn nhiều thời gian nhất.
Đối với cơ giáp hình người, linh kiện phần chân liên quan đến tốc độ của cơ giáp, nếu chế tạo không tốt sẽ ảnh hưởng đến tốc độ.
Lộ Lê ở trong đầu hồi ức lại thủ pháp, sau đó phóng xuất tinh thần lực.
Từng sợi tinh thần lực mỏng manh từ bốn phương tám hướng vươn tới, len lỏi vẽ nên kết cấu ba chiều bên trong.
Hai mươi lăm phút sau, một bộ linh kiện chân cao tới một thước hai hoàn thành.
Đây là lần đầu tiên y chế tạo linh kiện này, không chỉ không thất bại, số liệu cũng rất tốt.
Lúc trước được Đổng Phong nhắc nhở, Lộ Lê lần này cũng đi nhìn bảng linh kiện cơ giáp, phát hiện linh kiện phần chân y chế tạo chiếm cứ vị trí số một.
Nhìn chung bảng linh kiện phần chân có số liệu thấp hơn phần cánh tay, đây là bởi vì phần chân có kết cấu phức tạp hơn một chút, khó khăn tăng lên, có yêu cầu cao hơn với cơ giáp chế tạo sư.
Đây là lần thứ ba y phá ký lục, lại một lần khiến đám đông vây xem, chẳng qua lần này mọi người đã không còn kϊƈɦ động giống hai lần trước, thói quen thật là đáng sợ.
“A, đại thần Ly Lục lại phá ký lục.”
“Đúng vậy, mọi người đoán xem lần sau anh ta sẽ phá kỷ lục ở bảng linh kiện nào?”
“Tôi đoán phần đầu.”
“Giáp vai.”
“Tôi cá cánh tay trái.”
Mọi người đoán tới đoán đi, thậm chí làm ra một cuộc đánh cược nhỏ.
Lộ Lê vừa lúc thấy được, có chút dở khóc dở cười.
Xem xong bảng, y lại tiếp tục đi chế tạo linh kiện, chậm rãi giảm thời gian hoàn thành.
Một buổi sáng, y đã giảm được xuống còn ′, số liệu cũng ngày càng tốt.
Lộ Lê kiểm tra số liệu xong liền rời khỏi Tinh Võng, ra khỏi phòng thì thấy Nhạc Hiểu đứng bên ngoài.
Thấy y ra, Nhạc Hiểu tức khắc lộ vẻ khóc tang.
“Làm sao vậy?” Lộ Lê kinh ngạc hỏi.
“Phu nhân, chúng ta có thể lại phải trải qua những ngày tháng nước sôi lửa bỏng.” Hai bả vai của Nhạc Hiểu gục xuống.
Lộ Lê không hiểu lắm chớp chớp mắt, nhưng khi nghe thấy giọng nói quen thuộc từ nhà ăn truyền đến, mới hiểu ra.
“Không có việc gì, đâu nhất định sẽ không xong như vậy.” Lộ Lê trấn an vỗ vỗ vai Nhạc Hiểu.
“Phu nhân, tâm địa của ngài thật sự quá tốt.” Nhạc Hiểu bội phục nói.
Tâm địa của y tốt? Lộ Lê cảm thấy, hắn không phải tâm địa tốt, chỉ là lười so đo với Tần phu nhân thôi.
Lộ Lê đi đến phòng khách, lập tức cảm giác được ánh mắt sắc bén như châm ẩn hàm tức giận dừng trêи người.
Nếu ánh mắt thật sự có thể phát ra châm, y chỉ sợ đã thành con nhím, đi qua ngồi đối diện Tần Ca.
“Khó khăn lắm mới trở về, lại nhìn thấy người nào đó, thật hết muốn ăn uống.” Tần phu nhân đập đũa xuống bàn ‘cạch’ một tiếng, đầy mặt không vui nói bóng nói gió.
Lộ lê không tức, chỉ cảm thấy hình như từ khi y vào Tần gia, số lần Tần phu nhân đập đũa ngày càng nhiều, nhịn không được cười một tiếng.
Đam Mỹ Hài
Nụ cười này kϊƈɦ thích đến Tần phu nhân, còn tưởng rằng bị đối phương trào phúng.
“Bị gièm pha lớn như vậy, làm liên luỵ Tần Ca không nói, còn bôi tro trát trấu lên mặt Tần Vũ, cậu còn cười được!” Tần nguyên soái cùng Tần Vũ không ở đây, Tần phu nhân không hề cố kỵ trút hết lửa giận lên Lộ Lê.
Lộ Lê nhàn nhạt liếc bà, nói: “Mẫu thân lầm rồi, những bài viết đó cố ý nhắm vào Tần Ca chứ không phải con.
Còn bôi nhọ Tần Vũ, mẫu thân lại nói sai rồi, là Tần Vũ nhờ Tần Ca đi cùng con ra ngoài.
Trước khi trách tội ai đó, mong mấy thân điều tra rõ sự thật.”
“Cậu còn có mặt mũi tranh luận à.” Tần phu nhân nào ngờ hắn lại phản bác, cảm thấy mấy ngày bà rời đi, đối phương ngày càng không coi bà ra gì.
“Mẫu thân à, chị dâu nói không sai, là con làm liên luỵ chị dâu, anh cả cũng biết chuyện này, hoàn toàn không liên quan đến chị dâu.
Chị dâu mới là người bị hại.” Tần Ca lười biếng ngắt lời Tần phu nhân.
“Tần Ca, có phải hắn nói gì với con không, con không cần thay hắn nói chuyện.” Tần phu nhân bất mãn với con trai, lại vẫn tìm lý do giải vây.
Tần Ca xốc mi mắt, đôi mắt âm u tản ra kϊƈɦ diễm sáng rọi, làm người không thể bỏ qua u quang trong đó, “Mẫu thân à, ngài đừng lừa mình dối người nữa.”
Tần phu nhân nhìn vào tầm mắt anh ta, ngây ngẩn cả người.
Chương : Nhất châm kiến huyết ().