Chương giải ước
“Vân Sơ, cậu……” Lâm Trác Hàm trợn mắt há hốc mồm nhìn Lục Vân Sơ.
Lục Vân Sơ ngẩng đầu ưỡn ngực, đắc ý dào dạt nói: “Trác Hàm, cậu xem có phải tớ đặc biệt ngầu không.”
Lâm Trác Hàm: “……” đeo một hai cái liền đủ ngầu, đeo nhiều giống cây thông Noel như vậy không thấy nặng à!
Lâm Trác Hàm nhìn người đàn ông mặc đồ đen bên cạnh Lục Vân Sơ hỏi: “Vị này là?”
“Luật sư tớ mời đến.” Lục Vân Sơ nói.
Lâm Trác Hàm có chút ngoài ý muốn, Lục Vân Sơ cư nhiên còn mang theo luật sư lại đây, có thể thấy được Lục Vân Sơ rất coi trọng việc giải ước cho cậu.
“Được rồi Trác Hàm, chúng ta đi thôi.” Lục Vân Sơ thúc giục nói.
Lâm Trác Hàm gật gật đầu, ứng thanh, “Ừm.”
Tô Nam cùng đám người nhìn bóng dáng Lâm Trác Hàm cùng Lục Vân Sơ rời đi, không khỏi hai mặt nhìn nhau.
“Lục Vân Sơ, sẽ không thật sự ra nhiều tiền như vậy giải ước cho Lâm Trác Hàm đi.”
“Cái đồng Hồ trên người Lục Vân Sơ hình như là chiếc Quý Tộc Màu Xanh vừa được tung ra thị trường sao, Tề Lâm không phải anh nhìn trúng cái đó sao."
Tề Lâm nắm chặt nắm tay, cái đồng hồ kia cực đắt, mặc kệ hắn năn nỉ ỉ ôi với kim chủ thế nào, đối phương đều không chịu nhả ra, “Cái đồng hồ đấy trị giá triệu vạn lận, ta thấy Lục Vân Sơ dùng hàng nhái đi.”
“Chưa chắc đâu, ta nghe nói trên tay Lục Vân Sơ có thẻ kim cương đen, không có giới hạn quẹt thẻ, hắn vừa tới Trung Ương Tinh, liền mua một căn biệt thự, một chiếc siêu xe, tiêu gần tỷ.”
“Nghe nói, thẻ kim cương đen kia chỉ phát hành giới hạn một trăm cái, phải là phú hào đỉnh cấp mới có được.”
“Không lẽ Lục Vân Sơ lấy trộm thẻ!”
“Cái này không nói chắc được.”
……
Tần gia.
“Ca, nếu thẻ kim cương đen của anh bị trộm, đối phương có thể sử dụng không?" Tần Khả Dao thử hỏi.
“Đương nhiên không dùng được, thẻ kim cương đen chỉ có chủ nhân mới sử dụng được, đương nhiên nếu ngươi nguyện ý mở quyền hạn đối phương, thì người được mở quyền hạn cũng có thể sử dụng. Tuy nhiên số tiền người kia giao dịch đều được phản hồi tới chủ thẻ và chủ thẻ có khả năng chấm dứt quyền hạn của đối phương bất kỳ lúc nào."Tần Duệ nói.
Tần Duệ cau mày, hắn điều động không ít người đi điều tra kim chủ sau lưng Lục Vân Sơ nhưng tới bây giờ vẫn chưa có kết quả gì.
Tần Khả Dao nắm chặt tay, theo nàng biết, Lục Vân Sơ vừa tới Trung Ương Tinh đã mua xe mua nhà, sáng nay còn tiêu hơn triệu mua một đống hàng xa xỉ, chấm dứt hợp đồng cho Lâm Trác Hàm, vậy mà tên kim chủ kia một chút phản ứng cũng không có.
Tần Duệ lắc lắc ly rượu trên tay, trong mắt hiện lên vẻ cô đơn không nói nên lời.
Tần Khả Dao nhìn Tần Duệ, nói: “Ca ca, anh đừng nghĩ Lục Vân Sơ nữa, anh cùng hắn chia tay nhiều năm rồi, hắn đây giờ bám vào người giàu có sống tiêu dao tự tại, hôm nay còn đi giải ước cho Lâm Trác Hàm, em thấy hắn tám phần là muốn cầm tiền của kim chủ đi bao dưỡng người mới."
Tần Duệ nhìn chằm chằm Tần Khả Dao, “Em ấy đi giải ước cho Lâm Trác Hàm?"
Tần Khả Dao gật gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Tần Khả Dao thầm nghĩ: kim chủ của Lục Vân Sơ nếu biết hắn lãng phí tiền như vậy, nói không chừng bị chọc tức đến hộc máu.
……
“Lục thiếu, đã lâu không gặp.” Hồ Hiên đối với Lục Vân Sơ nói.
Lục Vân Sơ tùy tiện ngồi lên ghế dựa,
"Thì ra đây là công ty của anh!"
Hồ Hiên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! công ty nhỏ tiểu đánh tiểu nháo mà thôi.”
Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: “Đúng là có chút nhỏ, công ty của bạn trai tôi lớn hơn nhiều." Hồ Hiên cũng là chó săn bên người Tần Duệ, Lục Vân Sơ trước kia cũng không có giao tiếp gì nhiều với người này.
“Nghe nói, Lục thiếu có người mới, thì ra thật sự?” Hồ Hiên nói.
Lục Vân Sơ buông tay, nói: “Tần Duệ quá khó hầu hạ, tôi đành phải tìm người mới vừa ngốc vừa nhiều tiền , chậc chậc, năm đó tôi cư nhiên có thể cùng tên quỷ hẹp hòi Tần Duệ dây dưa lâu như vậy, tôi nhẫn nại tốt thật.”
Lục Vân Sơ đối với Hồ Hiên lắc lắc tay, lại quơ quơ cổ, nói: “Nhìn quần áo tôi đi mua hết triệu đấy, triệu đối với bạn trai mới của tôi mà nói chỉ như chín trâu mất một sợi lông, còn đối với Tần Duệ mà nói đòi triệu giống như muốn lột da gϊếŧ chết hắn vậy a! Ha ha ha……”
Hồ Hiên: “……” Tên đó cũng quá ngốc, quá có nhiều rồi đi.
“Xem ra, Lục thiếu rất vừa lòng đối tượng mới!” Hồ Hiên nói.
Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: “ Đương nhiên rồi, thân ái nhà tôi chính là nam nhân tuyệt nhất thiên hạ, trở lại chuyện chính, tôi lần này tới để giải ước cho Trác Hàm.”
..........