Phi hành khí cỡ lớn vốn đang phi hành ở phía trước đột nhiên quay đầu, lồng phòng hộ màu bạc bao phủ ở xung quanh cũng biến mất, tiếp đó bất ngờ phóng ra pháo năng lượng màu bạc bắn về phía chiến thuyền rượt theo ở phía sau.
“Ầm….” Chiến thuyền phía sau nghiêng qua một bên né tránh pháo năng lượng, kết quả pháo năng lượng bắn nát mấy viên thiên thạch ở phía sau.
Lúc phi hành khí phía trước phát động công kích, chiến thuyền phía sau cũng lập tức đáp trả, hai chiến thuyền phi hành phí bắt đầu truy đuổi công kích ở giữa tinh tế.
“Ầm ầm…” Lúc phi hành khí phía trước một lần nữa bắn nát thiên thạch ở bên cạnh, những mảnh vụn liền văng trúng chiến thuyền. Chiến thuyền kia giống như mất đi cân cằng bắt đầu lắc lư kịch liệt, cuối cùng phần đuôi chiến thuyền bị một thiên thạch va trúng phát ra một trận tia lửa chói mắt khắp một vùng tinh tế u ám.
Mắt thấy chiến thuyền kia sắp rơi vỡ, Nhan Tử Dạ lạnh lùng nói với người áo đen đang điều khiển phi hành khí: “Phá hủy chiến thuyền kia.” Vô luận đối phương là ai, nếu dám hướng về phía bọn họ mà tới, lại còn muốn mệnh của bọn họ thì phải chuẩn bị tinh thần trả một cái giá khá lớn.
Ngay lúc phi hành khí chuẩn bị phát ra đòn công kích cuối cùng thì đột nhiên ‘ầm’ một tiếng, phi hành khí của Nhan Tử Dạ chấn động kịch liệt, sau đó cả phi hành khí một lần nữa vang lên âm thanh cảnh báo.
“Cảnh báo… cảnh báo… gặp phải công kích không rõ… phần sườn phi hành khí bị hư hao nghiêm trọng… xin mau chóng sửa chữa xin mau chóng sửa chữa…”
Sắc mặt Nhan Tử Dạ khó coi nhìn hình ảnh trên màn hình ánh sáng, chết tiệc, cư nhiên có tới hai chiến thuyền, một chiếc tấn công chính diện, một chiếc ở sau lưng đánh lén. Đối mặt với tình huống này, Nhan Tử Dạ không có kinh nghiệm xử lý, nhưng cậu biết, An Nhĩ Tư đang đột phá không có cách nào tỉnh lại. Hiện giờ cậu chính là người có địa vị cao nhất ở đây. Chỉ có cậu có thể ra lệnh.
“Lập tức phái người sửa phi hành khí, sau khi phá hủy chiếc chuyến thuyền trước mặt thì quay đầu lại đối phó với chiếc ở phía sau.” Hiện giờ chỉ có thể làm vậy, sau khi mở hình thức công kích thì lồng phòng hộ không còn tác dụng nữa. Lo lắng sẽ bị hai chiến thuyền trước sau giáp công, tốt nhất là thừa dịp chiến thuyền phía trước tạm thời không thể công kích mà xử lý nó.
Nhận được mệnh lệnh của Nhan Tử Dạ, người nọ lập tức điều khiển phi hành phí thoát ra khỏi phạm vi công kích của chiến thuyền phía sau, tiếp đó phát ra công kích với chuyến thuyền phía trước. Thế nhưng chiến thuyền kia tuy tạm thời không thể công kích nhưng năng lực né tránh thì vẫn còn, tuy là hơi khó khăn một chút. Bất quá vận may của kẻ điều khiển chiến thuyền kia không được tốt cho lắm, bởi vì vị trí của nó vừa vặn đang ở giữa đám thiên thạch. Thế nên cho dù né tránh được công kích từ phi hành khí của Nhan Tử Dạ thì vẫn tông vào thiên thạch ở bên cạnh, cuối cùng phần đuôi của nó phừng cháy, bắt buộc phải lập tức đáp xuống tinh cầu gần nhất.
Sau khi thu phục chiến thuyền kia, nhóm Nhan Tử Dạ không trốn cũng không tránh, hai chiến thuyền bắt đầu đối chiến.
Vốn phi hành khí này là phi hành khí chuyên dụng của An Nhĩ Tư, trang bị hoàn mỹ, hơn nữa hệ thống phòng ngự cùng công kích đều cực mạnh, cho dù trúng phải công kích, sau khi được nhóm thú nhân sửa chữa thì các thiết bị lại khôi phục bình thường.
Tuy phi hành khí của Nhan Tử Dạ không tồi nhưng chiến thuyền của đối phương cũng không đơn giản, rõ ràng đã chuẩn bị kĩ càng. Không chỉ uy lực công kích lớn, tốc độ cũng cực nhanh.
Hai chiến thuyền dây dưa hồi lâu vẫn không phân thắng bại, chiến đấu trong tinh tế không giống như trên tinh cầu, mức độ nguy hiểm cao hơn rất nhiều. Một khi phi hành khí xuất hiện vấn đề, nếu phụ cận không có tinh cầu để đáp xuống thì rất nguy hiểm.
“Ầm…”
“Ầm…”
Hai chiến thuyền công kích lẫn nhau, lúc phi hành khí của Nhan Tử Dạ bị đánh trúng, đồng thời chiến thuyền phía trước cũng dính đạn, cả hai chiến thuyền đều bị hư hao.
“Cảnh báo… cảnh báo…. hệ thống hư bao ba phần trăm…. động cơ hư hao hai mươi phần trăm…”
“Vương tử phi điện hạ, mức độ hư tổn của động cơ đã vượt quá mười phần trăm, nếu không lập tức đáp xuống sửa chửa thì chúng ta không có cách nào tiếp tục phi hành…” Người áo đen quay đầu lại nhìn Nhan Tử Dạ, đợi cậu ra lệnh.
Vừa nãy kỳ thực Nhan Tử Dạ không có ý định dây dưa với chiến thuyền kia, bất quá nó cứ bám sát không tha, bọ họ đã bay đi rất xa nhưng vẫn bị đuổi kịp, bất đắc dĩ, Nhan Tử Dạ chỉ có thể dùng cứng đối cứng. Kết quả không sai biệt lắm chính là lưỡng bại câu thương.
Cân nhắc sức chiến đấu một chút, lần này trở về, trừ bỏ ba mươi thú nhân cấp S của An Nhĩ Tư, còn có hơn mười thú nhân cấp S mà gia tộc Mã Khắc Tân phái tới. Nói cách khác hiện giờ trên phi hành khí Nhan Tử Dạ có hơn bốn mươi thú nhân cấp S. Sức chiến đấu này cho dù đối mặt với thú nhân SS sơ cấp cũng không lo ngại.
Nếu đã không thể tiếp tục phi hành, Nhan Tử Dạ lập tức bảo người nọ điều khiển phi hành khí đáp xuống tinh cầu bỏ hoang gần nhất. Chiến thuyền ở phía sau cũng đáp xuống ngay sau đó.
“Lưu lại mười thú nhân cấp S canh giữ phi hành khí, những người khác theo tôi xuống, tôi thật muốn xem xem là ai lớn gan như vậy, dám công kích chúng ta.” Nhan Tử Dạ ra lệnh cho người áo đen ở phía sau.
“Vâng.” Người nọ nhận lệnh, lập tức thông báo xuống.
Tân Địch ngăn cản Nhan Tử Dạ: “Tiểu tổ tông, người hiện giờ như vậy sao có thể chiến đấu, tuyệt đối không được, để tôi đi đi.” Người bên chiến thuyền kia rõ ràng có chuẩn bị mà tới, Nhan Tử Dạ hiện giờ đang hoài ba đứa nhỏ, nếu xảy ra chuyện gì, cho dù Tân Địch tự sát cũng không bù lại được.
Nhan Tử Dạ nhìn Tân Địch, thản nhiên nói: “Bọn họ hẳn là hướng về phía tôi mà tôi, sức chiến đấu của cậu chỉ có ngụy S, đi xuống cũng không có tác dụng, rất có thể còn gặp phải nguy hiểm. Thế nên cậu cứ ở lại phi hành khí, giúp thôi thủ ở đây. An Nhĩ Tư hiện giờ đang trong thời khắc mấu chốt, tôi không hi vọng anh ấy xảy ra chút sai lầm nào.”
Nói xong, Nhan Tử Dạ dẫn theo nhóm thú nhân áo đen mặc trang bị vũ trang hạng nặng đi xuống phi hành khí.
“Tiểu tổ tông…. tiểu tổ tông….” Cho dù Tân Địch gào thế nào, Nhan Tử Dạ cũng không quay đầu lại.
Tân Địch rất muốn đi theo, thế nhưng Nhan Tử Dạ đã giao nhiệm vụ trọng yếu như vậy, cậu không thể làm trái. Tuy Tân Địch không đi theo nhưng vẫn một mực quan sát tình huống bên ngoài, một khi Nhan Tử Dạ có vấn đề gì, cậu sẽ lập tức lao ra.
Nhan Tử Dạ dẫn người xuống phi hành khí, tiếp đó nhanh chóng di động về phía chiến thuyền đáp cách đó không xa.
Chỉ thấy chiến thuyền nọ cũng có mười mấy người bước xuống, đồng dạng cũng tốc hành tiến về phía phi hành khí Nhan Tử Dạ.
Lúc hai bên giáp mặt, Nhan Tử Dạ nhìn thấy người tới thì lập tức lộ ra biểu tình quả nhiên. Kỳ thực cậu đã sớm đoán được đối phương là ai.
Phỉ Áo Nạp, đúng vậy, đi đầu đám người chính là ông chú của An Nhĩ Tư, Phỉ Áo Nạp. Một đầu tóc bạc phi thường bắt mắt. Mà người đi ở phía sau Phỉ Áo Nạp chính là đám ba người Nhan Tôn đã mất tích khá lâu.
Nhìn thấy chỉ có Nhan Tử Dạ xuất hiện, Phỉ Áo Nạp nheo mắt hỏi: “Cư nhiên chỉ có một mình, An Nhĩ Tư đâu?”
Nhan Tử Dạ hếch cằm, xem thường nói: “Đối phó với mấy người thì chỉ mình tôi là đủ.” Kỳ thực nói như vậy nhưng Nhan Tử Dạ cũng không nắm chắc phần thắng, tuy bên cậu có hơn ba mươi thú nhân cấp S, thế nhưng Phỉ Áo Nạp lại là thú nhân cấp SS trung cấp, sức chiến đấu tuyệt đối có thể xếp vào mười người mạnh nhất tinh tế.
Tuy bản thân không nắm chắc phần thắng nhưng Nhan Tử Dạ cũng không lộ ra.
“An Nhĩ Tư cư nhiên để một bán thú nhân dẫn đội, xem ra nó đang bị thương hoặc không có mặt trên phi hành khí. Khả năng của cái đầu cao hơn một chút, hừm, đúng là ngay cả trời cũng giúp tao.” Phỉ Áo Nạp lộ ra biểu tình tham lam nhìn chằm chằm Nhan Tử Dạ: “Bán thú nhân, hiện giờ ta cho mi một cơ hội, chỉ cần mày giao ra hai phần bản đồ đang giữ thì tao sẽ suy nghĩ tới chuyện thả mày đi. Nếu không, bản đồ tao muốn, mà mày cũng phải đi theo tao.”
Vốn khi biết bản đồ đang ở trên người Nhan Tử Dạ, Phỉ Áo Nạp định giết chết Nhan Tử Dạ, thế nhưng ngay lúc này tin tức Nhan Tử Dạ là bán thú nhân lại được truyền ra. Bán thú nhân a, tinh tế này đã hơn ngàn năm không xuất hiện bóng dáng bán thú nhân. Hiện giờ đột nhiên xuất hiện một người, lại còn hoài một lúc ba đứa, năng lực sinh dục mạnh như vậy, hiện giờ không biết có bao nhiêu thú nhân nhắm tới Nhan Tử Dạ, muốn có được cậu. Ngay cả Phỉ Áo Nạp cũng vậy.
Phỉ Áo Nạp tuy nhỏ hơn Bối Cơ mấy chục tuổi nhưng cũng đã hơn trăm tuổi, hơn trăm tuổi cư nhiên không có đứa nhỏ, này vẫn luôn là điều tiếc nuối của Phỉ Áo Nạp. Bởi vì gã đã là thú nhân cấp SS, với sức chiến đấu của gã hiện giờ, cho dù kết hợp với giống cái cũng không có khả năng có đứa nhỏ. Cho nên gã đã tuyệt vọng. Thế nhưng hiện giờ Nhan Tử Dạ xuất hiện, An Nhĩ Tư là thú nhân SS cư nhiên có thể nhanh như vậy làm Nhan Tử Dạ mang thai, hơn nữa còn là một lần ba đứa. Như vậy khả năng sinh dục của Nhan Tử Dạ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cấp bậc thú nhân. Này đối với Phỉ Áo Nạp mà nói thực sự có sức hấp dẫn rất lớn, thậm chí có thể nói, sức hấp dẫn của nó chỉ nhỏ hơn bản đồ một chút mà thôi.
Nhan An Húc đứng bên cạnh Phỉ Áo Nạp trước kia rất hận Nhan Tử Dạ, chỉ hận không thể lập tức giết chết cậu. Thế nhưng hiện giờ biết Nhan Tử Dạ là bán thú nhân, ý tưởng của gã cũng thay đổi. Bán thú nhân a, tuy hiện giờ Nhan An Húc vẫn còn trẻ nhưng dưới sự trợ giúp của Phỉ Áo Nạp đã đạt tới cấp S sơ cấp, sự tồn tại của bán thú nhân quả thực quá mê người.
Thú nhân một khi đạt tới cấp S sẽ rất khó có được đứa nhỏ của mình, trừ phi tìm được một giống cái cấp A. Giống cái cấp A tuy hiếm nhưng bán thú nhân lại càng trân quý hơn, hiện giờ toàn tinh tế chỉ có duy nhất một bán thú nhân mà thôi. Vì thế hiện giờ Nhan An Húc đồng dạng cũng coi trọng Nhan Tử Dạ. Cho dù biết Phỉ Áo nạp coi trọng Nhan Tử Dạ vẫn không thay đổi chủ ý.
Phỉ Áo Nạp cư nhiên dám mơ ước cậu? Ngay cả ánh mắt Nhan An Húc nhìn cậu cũng thực bất thường, tưởng tượng tới suy nghĩ của bọn họ, gương mặt Nhan Tử Dạ lập tức bịt kín một tầng sương lạnh.
“Bớt nói nhảm đi, muốn bản đồ là không có khả năng, muốn người, kia phải xem các người có bản lĩnh này hay không.” Nếu đối phương đã biết bản độ đang ở trong tay cậu, Nhan Tử Dạ cũng lười nhiều lời, trực tiếp nói với nhóm thú nhân áo đen phía sau: “Toàn bộ lên cho tôi.”
Đại chiến hết sức căng thẳng.
…
Hoàn Chương .
_________________