Nhan Tử Dạ sắc bén nhìn đại trưởng lão, chậm rãi nói: “Có một việc tôi vốn không muốn nói, thế nhưng hôm nay xem ra không thể không nói. Đại trưởng lão, vừa nãy ông nói Nhan Tôn là gia gia tôi? Thử hỏi có người gia gia nào lại muốn giết con mình, giết cả bầu bạn, thậm chí còn muốn giết cả cháu mình không? Nguyên nhân là gì, tôi nghĩ đại trưởng lão biết rõ hơn ai hết đi, cái chết của nhóm phụ mỗ tôi thế nào, ông cũng rõ nhất.”
“Nhan Tôn rõ ràng là gia gia con, sao có thể giết cha con, lại còn muốn giết cả con? Tiểu Dạ, tôi biết, bởi vì gia gia con bất công nên làm con ghi hận, thế nhưng hiện giờ gia gia con phạm vào tội lỗi không thể tha thứ, chúng ta đã đuổi hắn đi rồi. Mặc kệ thế nào, hắn cũng là gia gia con, con không nên nói xấu hắn như vậy.” Trong mắt đại trưởng lão hiện lên một tia kinh ngạc nhưng rất nhanh đã giấu đi, tuy lão không biết vì sao Nhan Tử Dạ lại biết được bí ẩn chuyện xa xưa này, thế nhưng vô luận thế nào, lão không có khả năng thừa nhận trước mặt nhiều người như vậy. Dù sao lão cũng là đại trưởng lão Nhan gia, nếu Nhan Tôn thực sự làm ra chuyện này, thân là đại trưởng lão, lão không có khả năng không biết. Nói cách khác, nếu Nhan Tử Dạ nói đều là sự thật thì lão chính là đồng lõa. Tội danh này vô luận đại trưởng lão làm thế nào cũng không thể chống cãi.
“Tiểu Dạ, có một số việc không cần nói lung tung, nói nói vậy, nếu để gia gia con nghe thấy, hắn sẽ thương tâm cỡ nào a!” Ánh mắt đại trưởng lão nhìn Nhan Tử Dạ có chút u ám, bất quá bởi vì góc độ nên nhiều người không nhìn được. Lúc nói chuyện, đại trưởng lão đã trực tiếp dùng ánh mắt cảnh cáo Nhan Tử Dạ.
Mà chút mờ ám này chẳng những Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư đồng dạng cũng thấy được. Chẳng qua bởi vì Nhan Tử Dạ nói muốn tự mình giải quyết nên An Nhĩ Tư mới nhẫn nhịn không ra tay.
Nhan Tử Dạ cười lạnh, đại trưởng lão tính chơi trò chết không đối chứng, biết Nhan Tôn không ở nơi này, không có nhân chứng, vì thế muốn làm mọi người nghĩ nhầm là cậu hận gia gia mình nên bịa chuyện? Lại còn muốn cảnh cáo cậu? Đại trưởng lão này vẫn xem cậu là Nhan Tử Dạ yếu đuối vô năng kia a.
“Có phải nói lung tung hay không, không ai rõ hơn ông. Nhan Tôn vì cái gì muốn giết tôi? Đó là bởi vì ông ta căn bản không phải gia gia tôi, gia gia tôi là người kế thừa tiền nhiệm của Nhan gia, Nhan Trấn. Mà Nhan Tôn chỉ là một tên khốn khiếp sau khi hại chết gia gia còn lừa dối mỗ nãi tôi. Nhan Tôn lấy lí do mang thai sinh con trước khi kết hôn sẽ không được thừa nhận quyền thừa kế để lừa mỗ nãi, làm bà phải gả cho hắn. Sau đó hắn lấy lý do tạm thời thay thế cha tôi quản lý Nhan gia mà leo lên vị trí gia chủ. Mà đám trưởng lão các người cư nhiên lại nhắm mắt mở mắt, thông đồng làm bậy với Nhan Tôn. Cuối cùng còn trơ mắt, mặc kệ Nhan Tôn hại chế phụ mỗ cùng mỗ nãi tôi. Hết thảy những việc này không phải đều do đại trưởng lão ông đây ngấm ngầm thừa nhận à? Hiện giờ còn muốn giả vờ vô tội trước mặt tôi?”
Đại trưởng lão thật không ngờ Nhan Tử Dạ cư nhiên không để ý tới lời cảnh cáo nói ra hết sự thật, lão lập tức thẹn quá thành giận: “Nói bậy, tôi sao có thể làm vậy, Nhan Tử Dạ, cậu thật sự quá đáng, tôi biết cậu muốn trả đũa Nhan gia, thế nhưng không nên nói dối như vậy, cậu muốn hủy Nhan gia đến vậy sao?”
“Đúng vậy.” Nhan Tử Dạ phẫn nộ gầm lớn. Tất cả mọi người đều sửng sốt, thật không ngờ Nhan Tử Dạ cư nhiên trực tiếp thừa nhận.
“Nhan gia hiện giờ đã sớm không còn là Nhan gia, Nhan gia chính vì có đám trưởng lão các người mới bắt đầu đi vào con đường diệt vong, thay vì để nó mục nát, tôi chẳng thà hủy diệt nó ở thời điểm có thể xem là hưng thịnh.” Đây là ý tưởng thực sự trong lòng Nhan Tử Dạ, cậu cũng không sợ nói ra cho người khác biết. Nhan Tử Dạ tin tưởng, nếu nguyên chủ còn sống, cậu ta nhất định cũng làm vậy.
“Nhan Tử Dạ, mày điên rồi, mày cư nhiên dám làm như vậy, xem tao đánh chết mày.” Nhị trưởng lão kích động không nói hai lời trực tiếp ngưng tụ dị năng muốn công kích Nhan Tử Dạ, đại trưởng lão muốn ngăn cản nhưng không còn kịp.
Mắt thấy dị năng trong tay nhị trưởng lão sắp đánh lên người Nhan Tử Dạ, tay An Nhĩ Tư khẽ nhấc, một tấm khiên màu bạc lập tức chắn trước mặt hai người, ngăn cản công kích của nhị trưởng lão. Ngay sau đó hai bóng trắng chợt lóe, thú nhân vốn bảo hộ ở bên cạnh hai người lập tức xuất kích, cùng nhị trưởng lão đánh nhau.
Người chung quanh thấy nhị trưởng lão cư nhiên dám cả gan động thủ trước mặt mọi người thì kinh ngạc không thôi, bất quá thấy nhị trưởng lão bắt đầu đánh nhau với hai thú nhân thì lập tức lùi lại nhường ra một khoảng đất trống.
Sau khi nhị trưởng lão động thủ, đại trưởng lão liền biết sự tình không có cách nào giải quyết một cách hòa bình, mắt thấy nhị trưởng lão thân là thú nhân cấp S trung cấp cư nhiên đánh hai ba cái đã bị hai thú nhân kia bắt lại, đại trưởng lão cả kinh, bởi vì lão cảm nhận được hơi thở của thú nhân cấp S từ đối phương.
Ngay khoảnh khắc đại trưởng lão khiếp sợ, hai thú nhân vốn đang canh giữ bên cạnh Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư cũng bắt đầu động, trực tiếp lủi tới chỗ đại trưởng lão. Đại trưởng lão nhanh chóng né tránh, theo phản xạ định khởi xướng công kích.
“Ầm ầm…” Dị năng đủ màu sắc bay múa trên không trung, không ít trang trí trong phòng tiệc bị phá hủy. Nhìn đại trưởng lão đang chiến đấu với hai thú nhân, ngân quang trong mắt An Nhĩ Tư chợt lóe.
Đại trưởng lão vốn đang chiến đấu đột nhiên khựng lại, ngay lập tức bị dị năng của một thú nhân đánh trúng. Tiếp đó thú nhân còn lại tung một cú đá trực tiếp đá bay lão ra ngoài.
“Bịch bịch ầm…” Ba chiếc bình hoa cổ trân quý trong đại sảnh toàn bộ vỡ nát, bất quá hiện giờ không ai chú ý tới việc này, bởi vì đại trưởng lão thân là thú nhân cấp S cao cấp cư nhiên lại giống như nhị trưởng lão, bị hai thú nhân bắt giữ.
Hai người bị bốn thú nhân giữ chặt, một thân chật vật.
Mà gã chắt trai của đại trưởng lão cũng bị đè chặt nửa quỳ dưới đất. Trận chiến này chẳng qua chỉ diễn ra trong nháy mắt, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng thì đã chấm dứt.
Cư nhiên dùng bốn thú nhân cấp S cao cấp làm hộ vệ, ai cũng không ngờ Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư vung tay bạo như vậy. Bất quá lúc bọn họ nhớ tới một thân phận khác của An Nhĩ Tư thì lập tức hiểu được. Người ta là vương tử của đế quốc Á Bá Lan, dùng bốn thú nhân cấp S cao cấp làm hộ vệ cũng bình thường, hơn nữa vương tử phi người ta còn đang mang thai, sao có thể không phái vài hộ vệ lợi hại tới bảo hộ?
“Hiểu lầm, này chỉ là hiểu lầm thôi a!” Bị bắt giữ, đại trưởng lão liền nói với Nhan Tử Dạ. Lão biết hiện giờ mình không thể dùng cứng đối cứng với Nhan Tử Dạ, vì thế trước mắt chỉ đành nhận thua. Đại trượng phu co được dãn được, trước tiên cứ chịu đựng, tới lúc thích hợp thì chậm rãi thu thập bọn họ.
“Hiểu lầm?” Gia chủ Cái Nhĩ bước ra nói: “Các người cư nhiên trước mặt gia tộc Cái Nhĩ ra tay công kích Tiểu Dạ đang mang thai, tôi thấy cái người căn bản không để gia tộc Cái Nhĩ chúng ta vào mắt. Vừa rồi Tiểu Dạ nói rất đúng, Nhan gia đã mục nát như vậy không cần tồn tại nữa, Nhan gia căn bản không xứng trở thành tứ đại gia tộc Ni Lạp Nhĩ đế quốc. Cư nhiên dám tổn hại Tiểu Dạ? Hôm nay tôi tuyên bố, gia tộc Cái Nhĩ cùng Nhan gia các người không chết không thôi.”
Lần này, gia chủ Cái Nhĩ thực sự tức giận, Nhan Tử Dạ hiện giờ đang hoài thượng đứa nhỏ của gia tộc bọn họ, nhị trưởng lão Nhan gia kia cư nhiên liều lĩnh động thủ, cũng may động tác của An Nhĩ Tư đủ nhanh, bằng không nếu Nhan Tử Dạ xảy ra chuyện gì, cho dù giết chết hết đám người Nhan gia cũng khó giải trừ mối hận trong lòng gia chủ Cái Nhĩ. Lại nói, nếu Nhan Tử Dạ xảy ra chuyện ở ngay gia tộc Cái Nhĩ thì bảo gia tộc bọn họ làm sao đối mặt với An Nhĩ Tư, làm sao đối mặt với đế quốc Á Bá Lan ở sau lưng An Nhĩ Tư?
Mặt khác, người của các đại gia tộc khác nghe gia chủ Cái Nhĩ nói vậy đều hút một ngụm khí lạnh, thực không ngờ sự tình cư nhiên lại phát triển tới mức này. Rất nhiều người dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão.
Còn không phải kẻ ngốc sao, đầu tiên là tự mình khơi chuyện, sau đó lại muốn đả thương Nhan Tử Dạ thân là bán thú nhân đang mang thai, này không phải đầu óc bị nước vào thì là gì. Người ta chỉ ước gì có thể nhấc lên quan hệ với Nhan Tử Dạ, đám Nhan gia này lại khen ngược, trực tiếp đắc tội người ta, lại còn là giết người diệt khẩu sau khi bị người ta phanh phui quá khứ xấu xa? Thật không hiểu Nhan gia ngu xuẩn như vậy sao có thể trở thành một trong tứ đại gia tộc của đế quốc Ni Lạp Nhĩ.
Ngẫm lại Nhan Tôn tuy không tốt nhưng quản lý gia tộc vẫn rất dụng tâm, sau khi Nhan Tôn đi rồi, Nhan gia bắt đầu xuất hiện đủ vấn đề, thậm chí còn bị phân liệt, hiện giờ thì giống như Nhan Tử Dạ nói, đã chậm rãi mục nát, hướng về phía diệt vong. Mà tất cả đều do đám người được tôn xưng là trưởng lão kia tạo thành.
Bị kiềm chặt, nhị trưởng lão thấy đại trưởng lão ăn nói nhún nhường như vậy mà gia chủ Cái Nhĩ cư nhiên còn uy hiếp, ông lập tức nổi trận lôi đính, những lời khó nghe đang nghĩ trong đầu cũng lập tức phun ra miệng: “Gia tộc Cái Nhĩ tính là cái gì mà uy hiếp Nhan gia chúng ta. Không phải chỉ là bán thú nhân thôi sao, có gì đặc biệt hơn người chứ, nếu không phải chúng ta muốn đám nhãi con trong bụng nó thì tôi căn bản đã không thèm tới đây rồi. Tôi nói cho mấy người biết, thức thời liền buông chúng ta ra, bằng không, Nhan gia chúng ta sẽ không bỏ qua cho các người.”
“Lão nhị….” Hiện giờ việc đại trưởng lão muốn làm nhất là phế bỏ nhị trưởng lão, nếu không phải vì người này thì sự tình cũng không đến mức thế này, hiện giờ trong tình huống bọn họ đang bị quản chế lại phun ra lời uy hiếp, còn nói ra mục đích bọn họ tới đây, đại trưởng lão quả thực muốn rút kiếm laser đâm chết nhị trưởng lão.
“Hừ, đây chính là mục đích của các người khi không mời mà tới sao? Sau khi hại chết nhiều thân nhân của tôi như vậy lại còn đánh chủ ý tới đứa nhỏ trong bụng tôi? Ý nghĩ của các người đúng là kỳ lạ.” Tuy đã sớm biết nhưng Nhan Tử Dạ vẫn thực phẫn nộ.
Thấy cảm xúc của Nhan Tử Dạ bị xao động, bộ dáng cự kỳ phẫn nộ, An Nhĩ Tư vội vàng an ủi: “Tiểu Dạ, không tức giận, không tức giận, em yên tâm, tôi sẽ không bỏ qua bọn họ.” An Nhĩ Tư vừa vỗ vỗ lưng Nhan Tử Dạ giúp cậu thuận khí, vừa gằn giọng nói với đám đại trưởng lão bên kia: “Giải bọn họ đi, chờ yến tiệc xong, chúng ta sẽ tới xử lý.”
“Vâng.” Bốn thú nhân nhận lệnh, lập tức áp giải ba người xuống.
Đại trưởng lão thấy tình thế không đúng nên cũng không phản kháng, hiện giờ cái mạng nhỏ của mình còn đang nằm trong tay người khác, lão căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ. Chính là lão thực hối hận vì cái gì mình không dẫn người khác đi, bằng không hôm nay cũng không chật vật tới vậy.
Người thông minh sẽ biết nên làm thế nào, thế nhưng nhị trưởng lão thì vốn không phải người thông minh, liền trực tiếp gầm lên giận dữ với An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ: “Các người cư nhiên dám đối xử với chúng ta như vậy? Chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người…. A….”
“Rầm ầm ầm….”
Nhị trưởng lão còn chưa nói xong, ngân quang trong tay An Nhĩ Tư chợt lóe, một quả cầu năng lượng màu bạc đã nổ bay nhị trưởng lão, ngay sau đó, hơn mười lưỡi sao năng lượng nháy mắt bay tới, nhị trưởng lão căn bản không kịp né tránh, trên người nhát mắt đã xuất hiện mấy chục miệng vết thương sâu tới tận xương, máu tươi nhiễm đỏ tấm thảm màu bạc dưới chân.
“Lão nhị….” Thấy nhị trưởng lão bị thương nghiêm trọng như vậy, kỳ thực trong lòng đại trưởng lão rất thống khoái, thế nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lo lắng.
Bộ dáng kia rất chân thật, nếu không phải sớm biết đại trưởng lão là dạng người gì, ngay cả Nhan Tử Dạ cũng tin tưởng lão. Khó trách có thể ngồi vững trên vị trí đại trưởng lão, trừ bỏ sức chiến đấu, chút kỹ xảo này cũng không thể thiếu.
“Tốt lắm, yến tiệc tới đây là chấm dứt, gia tộc Cái Nhĩ chúng ta còn chuyện phải xử lý, mời các vị trở về thong thả.”
Gia chủ Cái Nhĩ tự mình lên tiếng, mọi người ở đây cũng minh bạch, đêm nay gia tộc Cái Nhĩ cùng Nhan gia chỉ sợ sẽ không yên ổn, cả đám đều là nhân tinh. Mọi người lập tức lịch sự cáo từ, không hề dây dưa.
Thật không ngờ hôm nay vốn chỉ định tới tham gia lễ đính hôn của bán thú nhân cùng người thừa kế gia tộc Cái Nhĩ mà thôi, cư nhiên lại được xem trò hay, lại còn biết được bí sử dơ bẩn của Nhan gia. Thu hoạch chuyến này khá lớn a.
Mà làm người ta có ấn tượng sâu sắc nhất chính là nhị trưởng lão Nhan gia, này quả thực là đồng đội heo, chẳng những hại mình mà còn hại cả gia tộc.
….
Hoàn Chương .