Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

chương 178: kết cục cuối cùng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ha ha ha…” Cảm giác được năng lượng cùng tinh thần lực trong cơ thể tăng vọt, người áo đen vui sướng cười ha hả, cuối cùng lúc năng lượng cùng tinh thần lực ngừng tăng trưởng thì hắn cảm nhận được vết thương ở bụng mình cũng khỏi hẳn. Gương mặt bị ăn mòn cũng khôi phục như ban đầu. Nhìn lại trường xỉ thú vừa nãy suýt chút nữa đã giết chết mình, hại mình một thân chật vật, thế mà hiện giờ nó lại nhỏ bé yếu ớt hệt như một con kiến.

Cảm giác độc tôn thiên hạ này thực sự quá tuyệt diệu, người áo đen nắm chặt tay, híp mắt nhìn trường xỉ thú ở xa xa, dưới chân giẫm một phát, trực tiếp phóng người tới.

Tốc độ quá nhanh, mọi người căn bản không kịp nhìn động tác của người áo đen thì thân mình to lớn của trường xỉ thú đã trực tiếp văng ra ngoài, tông vào một gốc đại thụ. Tiếp đó, trường xỉ thú còn chưa kịp đứng dậy đã một lần nữa bị đá bay.

“Ầm ầm ầm…”

Trường xỉ thú vốn uy phong lẫm lẫn giờ thì chỉ biết ăn đòn, tốc độ quá nhanh, nhóm thú nhân đứng xa xa chỉ nhìn thấy một bóng đen không ngừng chớp lóe, tiếp đó là trường xỉ thú bay ra ngoài.

“Ầm…” Trường xỉ thú trực tiếp đè nát một tảng đá lớn rồi ngã xuống đất, cả người đầy vết thương, máu tươi chảy ròng ròng, nó đã không còn sức lực đứng dậy. Hai chiếc nanh dài của nó đã bị bẻ gãy, răng cũng bị đánh rụng, mũi gãy, lỗ tai thì bị dị năng chém đứt một bên. Toàn thân tràn đầy miệng vết thương lớn nhỏ có thể nhìn thấy xương.

Người áo đen đang tra tấn trường xỉ thú, không muốn nó được chết nhanh chóng.

Nhìn trường xỉ thú ngã xuống đất không dậy nổi, thể xác lẫn tinh thần người áo đen sảng khoái không thôi, quét mắt nhìn vài thú nhân cấp S đứng cách đó không xa, đám thú nhân kia lập tức nhịn không được lui về sau vài bước. Thấy người áo đen lộ ra nụ cười tà ác hệt như ác ma, cả đám người đều nhịn không được rùng mình, chân cũng bắt đầu run rẩy. Thế nhưng họ cũng không dám trốn, bởi vì họ biết, với sức chiến đấu của người nọ bây giờ, bọn họ tuyệt đối trốn không thoát, chỉ có thể cầu nguyện người này tha cho bọn họ một con đường sống.

Nhìn bộ dáng kinh hãi của đám thú nhân cấp S cao cấp, người áo đen lộ ra nụ cười đắc ý. Vừa nãy truy đuổi hắn chật vật như vậy, giờ chính là lúc để lũ người này nếm thử tư vị đó. Bất quá trước đó, hắn phải giải quyết con trường xỉ thú này đã.

Chỉ thấy người áo đen đi tới trước mặt trường xỉ thú, tay trái nâng lên, một quả cầu năng lượng xanh biếc không ngừng ngưng tụ. Sau đó trong ánh mắt sợ hãi của trường xỉ thú, người áo đen ném quả cầu năng lượng to cỡ quả bóng rổ về phía nó, tiếp đó trưởng xỉ thú với năng lực phòng thủ cực mạnh cứ vậy bị quả cầu năng lượng đánh trúng rồi nổ mạnh, máu thịt văng tứ tung.

“Tốt lắm, giải quyết xong trường xỉ thú, giờ thì đến lượt chúng mày.” Người áo đen xoay lại, âm trầm mỉm cười nhìn đám thú nhân cấp S.

Một trong số đám thú nhân cấp S run run nói: “Ông… ông không thể giết tụi tôi, tụi tôi là người của đại gia tộc Tháp La. Giết tụi tôi rồi, gia tộc Tháp La sẽ không bỏ qua cho ông.”

Nghe thú nhân kia nói vậy, người áo đen ngửa đầu cười ha hả: “Ha ha ha… gia tộc Tháp La? Tụi mày nghĩ bây giờ tao còn sợ gia tộc Tháp La gì đấy à? Tao bây giờ chính là thú nhân cấp SSS, thú nhân cấp SSS duy nhất. Hiện giờ toàn bộ tinh tế này không có ai là đối thủ của tao, một gia tộc Tháp La nho nhỏ, chỉ cần tao động một ngón tay thôi cũng có thể làm nó biến mất trong nháy mắt.”

Hiện giờ người áo đen đã không còn sợ hãi bất kì điều gì nữa, trước kia hắn quả thực không dám đắc tội gia tộc Tháp La, thậm chí còn hèn mọn đi lấy lòng. Hiện giờ thời thế xoay chuyển, một gia tộc nho nhỏ như Tháp La, hắn mới không thèm để trong mắt. Ngược lại, gia tộc Tháp La còn phải lấy lòng hắn, giết vài thú nhân thì sợ cái gì, cho dù tiêu diệt cả gia tộc này bất quá chỉ là chuyện cỏn con.

Nghe thấy lời nói cực kì cao ngạo của người nọ, nhóm thú nhân nhíu mày liếc nhìn nhau, sau khi khẽ cắn môi thì cùng quyết định. Ra mòi người này không tính toán buông tha bọn họ, một khi đã vậy, không bằng hợp sức lại liều chết.

Vài thú nhân cấp S quyết định, sau đó nhanh chóng ngưng tụ dị năng công kích về phía người áo đen. Người nọ thấy đám thú nhân cấp S cư nhiên chủ động công kích mình thì lộ ra biểu tình xem thường. Khoát tay, một quả cầu năng lượng nổ bay một thú nhân cấp S, sau đó hắn hóa thành một chiếc bóng đen, nhóm thú nhân cấp S căn bản không kịp phản ứng đã bị đánh bay.

Tiếp sau đó vô số dây leo từ mặt đất lủi lên quấn chặt lấy đám thú nhân. Những sợi dây leo kia cư nhiên cấp tốc hé nở những đóa hoa nhỏ. Khi đóa hoa vừa tiếp xúc với thân thể thì đám thú nhân lập tức kêu la thảm thiết. Máu trong người theo tốc độ chậm rãi bị những đóa hoa kia rút đi.

Hấp huyết mạn đằng, tên như nghĩa, chúng là loại dây leo chuyên hút máu. Nếu là dây leo hút máu bình thường thì căn bản không thể vây khốn vài thú nhân cấp S cao cấp. Thế nhưng bởi vì sức chiến đấu của người nọ đã đạt tới cấp SSS nên hấp huyết mạn đằng mà hắn triệu hồi ra cũng trực tiếp biến thành hấp huyết mạn đằng biến dị, cấp bậc tăng lên vài bậc, vây khốn vài thú nhân cấp S căn bản không thành vấn đề.

Nhìn đám thú nhân cấp S liều mạng giãy dụa, gương mặt vặn vẹo đau đớn vì bị dây leo hút mái, người áo đen nhếch môi cười. Nhìn đi, thú nhân cấp S cao cấp là gì chứ, chẳng qua hắn chỉ dùng chút tinh thần lực cường đại biến dị đám dây leo trở nên cường đại thôi mà đám thú nhân cấp S cao cấp kia đã không thể chống cự.

Bây giờ hắn đã trở thành thú nhân mạnh nhất tinh tế, thế giới này không có bất luận kẻ nào, bất luận gia tộc nào có thể uy hiếp hắn nữa. Ngay cả vương thất Á Bá Lan cũng vậy.

Nghĩ tới vương thất Á Bá Lan, người áo đen liền hừ lạnh một tiếng, nó làm hắn nhớ tới một kẻ mà hắn hận thấu xương. Chờ đó, hắn sẽ tìm tới, phải bắt kẻ đó sống không bằng chết.

Vài thú nhân cấp S cao cấp trong nháy mắt đã biến thành thây khô, người áo đen liếc nhìn dây leo vứt mấy cái xác khô đã bị rút cạn máu xuống đất, trực tiếp xoay người rời đi.

Kết quả một tiếng thú rống đinh tai nhức óc vang lên, chỉ thấy cách đó không xa, một con trường xỉ thú to hơn con vừa nãy, ánh mắt đỏ ngầu phóng như bay tới. Nó trực tiếp hé miệng, một ngọn lửa cường đại phun ra.

“Hừ.” Người áo đen hừ lạnh một tiếng, tay vung lên, lồng phòng hộ xanh biếc lập tức xuất hiện ngăn chặn công kích của trường xỉ thú, tiếp đó người nọ biến mất tại chỗ rồi xuất hiện ở ngay bên cạnh trường xỉ thú, một quyền đánh lên người nó.

“Rống….” Trường xỉ thú ăn đau văng ngược ra ngoài, ngay lúc nó rớt xuống đất thì một quả cầu năng lượng xanh biếc bay tới trúng ngay bụng. ‘Ầm’ một tiếng, bụng trường xỉ thú bị nổ thành một cái lỗ thủng lớn.

Sau đó cũng hệt như con trường xỉ thú trước đó, người áo đen bắt đầu hành hạ nó.

Giẫm chân trên mình trường xỉ thú nằm rạp dưới đất, nhìn con thú dưới chân không ngừng trào máu tươi, trong mắt người áo đen lóe lên một tia tàn nhẫn, thời khắc định đánh chết con trường xỉ thú dưới thân thì thân thể hắn đột nhiên cứng đờ.

“Sao có thể….” Cả người hắn cứng ngắc, ánh mắt trợn to lộ ra biểu tình không dám tin. Nguồn tinh thần lực cường đại cư nhiên đang chậm rãi suy yếu.

Đúng vậy, chính là suy yếu, lại còn với tốc độc cực nhanh. Sức mạnh trong thân thể cũng đồng dạng như vậy, cấp tốc biến mất. Vừa nãy hắn đã đạt tới cấp SSS, thế nhưng hiện giờ chỉ trong nháy mắt từ cấp SSS rớt xuống cấp SS cao cấp, hơn nữa tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.

“Không….” Mắt thấy từ cấp SS biến thành cấp S cao cấp, người áo đen tuyệt vọng gào thét. Không, không có khả năng, hắn rõ ràng đã trở thành cường giả cấp SSS, sao lại đột nhiên biến về thú nhân cấp S cao cấp. Nhất định là hắn ảo giác, nhất định là vậy.

Thế nhưng chuyện càng làm người nọ tuyệt vọng hơn còn ở phía sau, bởi vì hắn phát hiện, sức mạnh cùng tinh thần lực sau khi quay trở lại cấp bậc vốn có của gã thì căn bản không hề đình chỉ, nó vẫn tiếp tục tuột xuống.

Đảo mắt đã trực tiếp từ cấp S cao cấp rớt xuống ngụy cấp S. Đồng tử hắn phóng đại, không thể tin nổi mà lẩm bẩm: “Không có khả năng… không có khả năng… viên thuốc kia… viên thuốc kia…”

Người nọ lập tức phóng tới nhặt lấy chiếc lọ bị mình vứt xuống đất vừa nãy, thế nhưng vô luận hắc dốc cỡ nào, cái lọ cũng trống rỗng, không còn viên thuốc giúp tu vi người ta đề cao nữa.

Chỉ mới thoáng chốc, người áo đen lại từ ngụy cấp S rớt xuống cấp B. Hơn nữa, mái tóc đen bóng của hắn đang chậm rãi biến trắng. Mới đầu là xám trắng, cuối cùng là trắng như tuyết, mà gương mặt thành thục tuấn mỹ cũng bắt đầu xuất hiện nếp nhăn, càng ngày càng nhiều. Cuối cùng cư nhiên còn bị còng lưng.

“Không….” Vô luận là diện mạo hay âm thanh, người áo đen đã nháy mắt trở nên già yếu, mới đó đã biến thành một lão thú nhân không còn sống được bao lâu. Hắn cứ hệt như đã cạn kiệt toàn bộ sinh mệnh, ngay cả đi đứng tựa hồ cũng thực khó khăn.

Lúc người áo đen đang hoảng loạn, trường xỉ thú vốn ngã rạp dưới đất run rẩy đứng dậy, ánh mắt nó lộ ra hồng quang, hung hăng nhìn chằm chằm người áo đen. Trường xỉ thú là tinh tế thú rất chung tình, cả đời chỉ có một bầu bạn duy nhất. Lúc người áo đen giết chết bầu bạn của nó, cho dù biết rõ sức chiến đấu của người này cao hơn mình vài lần, trường xỉ thú vẫn không sợ hãi mà lao tới, nó muốn đồng quy vu tận với kẻ này, muốn báo thù cho bầu bạn.

Hiện giờ nhìn thấy hơi thở thuộc về thú nhân cường giả trên người người áo đen biến mất, trường xỉ thú lập tức đứng dậy vọt tới.

Người áo đen đã mất đi sức chiến đấu căn bản không thể né tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn trường xỉ thú húc mình bay ra xa. Hắn muốn sử dụng dị năng, thế nhưng tinh thần lực đã khô cạn, sau khi nặng nề ngã xuống đất, hắn ôm ngực, nhịn không được hộc ra một ngụm máu tươi. Ngay sau đó, còn không chờ hắn đứng dậy, trường xỉ thú đã chạy tới, chiếc nanh dài tuy đã bị hắn bẽ gãy phân nửa như vẫn còn thực sắt bén, trực tiếp đâm xuyên qua cơ thể người áo đen.

“Phốc…”

Người áo đen khó tin nhìn chiếc răng nanh cắm phập ở ngực, sau đó trời đất đảo lộn, hắn cảm giác mình bị nanh trường xỉ thú nhấc bổng lên, tiếp đó nó vung mạnh đầu ném bay hắn ra ngoài.

“Ầm…” Người áo đen tông nát một tảng đá lớn, hắn nằm trên đống đá vỡ vụn, phần trái tim ở lồng ngực bị khoét một cái lỗ lớn, máu tươi ồ ạt trào ra. Người áo đen ngửa đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, trong mắt tràn đầy không cam lòng, lẩm bẩm: “Ta là người mạnh nhất tinh tế…. khụ khụ… ta là thú nhân cấp SSS… Nhan Tôn ta đây mới là người mạnh nhất tinh tế…”

Âm thanh ngày càng nhỏ, ngày càng suy yếu, cuối cùng người áo đen mở trừng mắt, lồng ngực đình chỉ phập phồng, tất cả sinh mệnh của hắn vào thời khắc này đã hoàn toàn đình chỉ.

Nhìn trường xỉ thú hé miệng với người áo đen nằm dưới đất, ngấu nghiến ăn thi thể người áo đen, Nhan Tử Dạ đứng trên đại thụ nói với An Nhĩ Tư ở bên cạnh: “Xem diễn xong rồi, chúng ta đi thôi.”

Thấy Nhan Tử Dạ nhảy xuống đại thụ, An Nhĩ Tư cũng theo sau, hỏi cậu: “Ông ta xảy ra chuyện gì vậy?”

“Ăn phải thứ không nên ăn, rút cạn sinh mệnh mấy trăm năm của mình, lúc sinh mệnh cùng tinh thần lực đều cạn kiệt thì đó cũng chính là thời điểm tử vong.” Nhan Tử Dạ vừa đi vừa nói.

An Nhĩ Tư đi tới bên cạnh Nhan Tử Dạ, cùng cậu song song đi tới: “Tôi cứ tưởngem sẽ cùng ra tay.”

“Không cần thiết, tôi sợ làm bẩn tay mình. Hang động kia chẳng qua chỉ là một cửa ải nho nhỏ mà thôi, bảo tàng thực sự sao có thể giấu ở nơi dễ dàng phát hiện như vậy. Bất quá có thể trong nháy mắt trở thành cường giả SSS cũng coi như tiện nghi cho lão.” Nhan Tử Dạ lộ ra nụ cười lạnh nhưng rất nhanh đã biến mất, sau đó nói: “An Nhĩ Tư, anh không ngại có thêm một đứa con đi?”

An Nhĩ Tư nghĩ tới Thanh Long, hiện giờ có một thần thú đang dựng dục trong bụng bầu bạn nhà mình, nói không ngại thì chính là nói dối. Phải biết đứa nhỏ này không đơn thuần là đứa nhỏ tân sinh như đám đại đản. Nó có suy nghĩ cùng ý thức của riêng mình, cho dù Nhan Tử Dạ dựng dục sinh ra thì nó cũng không xem Nhan Tử Dạ là mỗ ba thân sinh.

Thấy An Nhĩ Tư trầm mặc, Nhan Tử Dạ liền biết anh nghĩ gì, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười xấu xa: “Anh yên tâm, sẽ không xuất hiện tình huống anh nghĩ đâu, bởi vì tôi đã tước đoạt toàn bộ trí nhớ của hắn, ngay lúc hắn truyền tu vi cho tôi.”

Cái gì? An Nhĩ Tư có chút kinh ngạc nhìn Nhan Tử Dạ.

Nhìn biểu tình kinh ngạc của An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ lại càng cười vui vẻ hơn: “Sao tôi có thể để một quả bom hẹn giờ ở bên cạnh mình chứ, ngay từ ban đầu Thanh Long đã tính kế, ý đồ thực sự của hắn không phải thu tôi làm đồ đệ mà là tìm một cơ thể mẹ để mình có cơ hội đầu thai. Chuyển hết tu vi cùng bảo bối cho tôi kỳ thực cũng là lưu lại cho mình về sau. Chẳng qua hắn ngàn tính vạn tính lại không tính tới, tôi đồng ý để hắn đầu thai nhưng ngay khoảnh khắc hắn suy yếu nhất kia lại nhân cơ hội tước đoạt đi toàn bộ trí nhớ. Hiện giờ hắn chỉ là một con nòng nọc vừa mới phát dục mà thôi, có một đứa con là thần thú, tựa hồ cũng không tệ.”

Nghe Nhan Tử Dạ nói xong, An Nhĩ Tư cũng bật cười. Thanh Long kia nghĩ mình tính kế được Nhan Tử Dạ, lại không biết mình lại bị tính kế. Nhan Tử Dạ chẳng những chiếm được tu vi của Thanh Long mà còn sở hữu vô số trân bảo mà Thanh Long lưu lại. Ngay từ ban đầu, Nhan Tử Dạ đã hiểu rõ toàn bộ, cậu chỉ chờ con cá con Thanh Long mắc câu mà thôi!

Thanh Long lần này ăn trộm gà còn mất luôn nắm gạo a! Bất quá hiện giờ có nói gì thì cũng đã muộn!

….

Hoàn Chương .

_________________

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio