Giang Tùy An thấy phản ứng của cô bèn cười nhẹ: “Tôi đi tám trước và hy vọng cô không có sự nghỉ ky nào khi làm bà Giang, nếu như cô muốn chờ đợi thì đêm nay tôi sẽ không làm gì cả” Lời nói của anh ta rất ấm áp, nhưng cuộc hôn nhân này là sự lựa chọn của Nhan Ôn, quan hệ của họ đều bình đẳng, không thể để Giang Tùy An phải chịu trách nhiệm về quá khứ của cô.
Nhan Ôn lấy hết can đảm nhấc cánh tay nắm lấy áo của anh.
Giây sau, cô nhẹ nhàng nhón gót lên khóa môi anh rồi tách ra ngay chỉ sau một thoáng, Nhan Ôn đang muốn bộc bạch tâm ý của mình thì bỗng nhiên trời đất quay cuồng, cô bị anh ta ôm vào lòng, anh ta ôm chặt lấy eo.
cô ngã xuống chiếc giường mềm mại.
Giang Tùy An cố kiềm chế, giọng nói trầm trầm vang lên: “Cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi à? Qua đêm nay cô sẽ không còn đường quay đầu lại” Nhiệt độ bốc lửa của anh được truyền đến cô thông qua lòng bàn tay, anh cau mày chờ Nhan Ôn trả lời.
“Tôi tin rằng tôi sẽ không khiến anh phải hối hận” Anh không muốn chờ đợi nữa và cúi đầu hôn cô thật sâu, sự dịu dàng và ngang ngược của anh hòa quyện vào nhau, tiếng hơi thở dồn dập đan xen giữa không trung.
Trái tim và linh hồn của Nhan Ôn như bị đốt cháy, cô chưa từng trải qua cảm giác bị chạm điện như thế này.
Cô cố gắng phối hợp với anh, ánh mắt mê ly đầy tình ý, bỗng cô cảm thấy anh khựng lại, người cô được anh nhấc lên nhẹ nhàng, khẽ đặt nụ hôn xuống và gọi tên cô.
“Nhan Ôn…” “Hửm?” Nhan Ôn đưa tay choàng lấy cổ anh, nhẹ nhàng hỏi.
Tùy An hít một hơi thật sâu để cân bằng dục vọng trong lòng, anh không ngờ đây là lần đầu tiên của Nhan Ôn, cảm giác khi nãy khiến… anh ta ngạc nhiên, anh đã nhanh chóng có quyết định.bg-ssp-{height:px}
Không nên vội vàng để có được một đêm quý báu như thế.
Đôi vai rộng của anh đang cận kề bên cô: “Tối nay cô rất đẹp, nhưng tôi không muốn làm tổn hại đến cô, thôi thì…
để lần sau vậy” “Tôi… tôi có điểm nào khiến anh không vừa ý?” Nhan Ôn nghĩ rằng bản thân đã làm gì sai nên cẩn thận hỏi.
Giang Tùy An mặc quần áo vào và cố gắng khống chế dục vọng của mình: “Sau này những chuyện như thế phải báo tôi trước, nếu không sẽ tổn thương đến cô thì sao?” “Thế rốt cuộc chúng ta có cần làm… cái chuyện đó không?” Nhan Ôn thấy vẻ mặt anh căng thẳng, không nhịn được gặng hỏi.
“Mặc kệ có hay không thì cô cũng là bà Giang của tôi rồi” Nói xong, Giang Tùy An bế Nhan Ôn lên và đi vào nhà tắm: “Tiện thể để tôi kiểm tra xem cô có bị tổn thương không” Nhan Ôn cười khì khì ngọ ngoạy: “Tại sao anh lại đối xử tốt với tôi?” Ánh mắt của anh trầm lắng chợt nhìn cô: “Đây là vận mệnh, cho dù có bỏ lỡ cơ hội thì tôi cũng phải có được cô: Sự bá đạo của anh khiến cô cảm thấy ấm áp, anh thể hiện chân thật suy nghĩ của mình, phải thì nói phải, không phải thì nói không phải, anh rất khớp nhịp với Nhan Ôn.
Cô nguyện làm con mèo ngoan trong lòng anh và đắm chìm trong sự bá đạo quyến rũ.
Chỉ có đối đãi với nhau một cách trân trọng và thành khẩn thì hai trái tim mới hướng về nhau.
Ít ra thì trước mắt, Nhan Ôn đã không hối hận khi chủ động như vậy với anh.