Tổ Thần Chí Tôn

chương 206

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rất nhanh, Diệp Thần đối với mấy bản đan thư này cũng không sao hứng thú, cầm luyện đan bút ký của Lê Hủ nhìn lại, luyện đan bút ký của Lê Hủ ghi chép được càng thêm tường tận, không đơn giản ghi phương pháp lại luyện đan, cách điều chế, ngay cả lúc luyện đan mỗi một bước biến hóa, các điểm dễ dàng sơ sẩy, đều ghi chép được phi thường tinh tường.

Nguyên lai lúc luyện đan có nhiều bí quyết như thế, khó trách mình luyện đan xác xuất thành công thấp như vậy, những bí quyết này đều là thông dụng, phỏng chừng cũng có thể làm cho mình ở thượng cổ luyện đan pháp tăng lên rất nhiều. Diệp Thần chuẩn bị trở về đi thử xem, hắn muốn luyện chế càng nhiều Tụ Hồn Đan, sau khi vận dụng những bí quyết này, xác xuất luyện đan thành công hẳn là sẽ có chút ít tăng lên.

Bình thường luyện đan pháp phải cần thời gian so với thượng cổ luyện đan pháp dài hơn nhiều, luyện chế một lò Tụ Khí Đan bình thường nhất cũng không sai biệt lắm ba ngày thời gian, còn phải có dược đồng chuyên môn đốt hỏa, Diệp Thần tạm thời còn không có biện pháp nếm thử.

Dùng Hiên Dật dược tôn cùng Lê Hủ mà nói, hắn còn cần học tập rất nhiều thứ, chỉ có đem trụ cột đánh vững chắc, mới có thể làm ít công to.

Luyện đan một đạo, đối với tu luyện giúp ích phi thường lớn, bởi vì có thể tự luyện chế cao cấp đan dược, có chút đan dược cao cấp sau khi ăn, có thể chống đỡ được người bình thường mấy năm thậm chí mấy chục năm khổ tu! Học luyện đan cùng tĩnh tọa khổ tu, trăm sông đổ về một biển. Đương nhiên hoàn toàn dựa vào ăn đan dược, mà không chú trọng tu luyện, thực chiến, cũng là không được.

Diệp Thần hoàn toàn đắm chìm ở bên trong bút ký của Lê Hủ.

Lê Hủ từ cửa ra vào trải qua, chứng kiến bộ dạng Diệp Thần chuyên chú, mỉm cười, âm thầm lặng lẽ ly khai, không có quấy rầy Diệp Thần.

Thẳng đến đã khuya, ánh sáng ám xuống, Diệp Thần mới trở về gian phòng của mình, một ngày này còn là tương đối có thu hoạch, ở chỗ Lê Hủ, cũng ở được phi thường thích ý, duy làm cho Diệp Thần có chút buồn bực, chính là mấy người Lôi Nghị kia.

Trở lại gian phòng của mình, Diệp Thần xếp bằng ở trên giường, người bình thường chứng kiến Diệp Thần như vậy, phỏng chừng đều nghĩ Diệp Thần đây là tu luyện, nhưng trên thực tế, thần hồn của Diệp Thần lại chìm vào trong không gian bao tay, đang thử luyện đan, đem một ngàn phần tài liệu để vào lô đỉnh trong không gian bao tay, sau đó thao túng khí linh hỏa diễm.

Khí linh hỏa diễm là Chân dương chi hỏa, so với hỏa diễm bình thường thì mãnh liệt nhiều lắm, tốc độ luyện đan cực nhanh, đồng thời cũng dễ dàng thất bại hơn.

Diệp Thần hồi tưởng đến những kỹ xảo luyện đan kia, kiên nhẫn áp chế khí linh hỏa diễm, dẫn đạo nhiệt lượng hỏa diễm xuyên thấu qua lô đỉnh, khống chế mỗi một tia nhiệt độ biến hóa trong lô đỉnh, dược liệu phản ứng cũng toàn bộ ở trong lòng bàn tay Diệp Thần.

Hỏa diễm chậm rãi thiêu đốt, dược liệu đang phát sinh biến hóa kỳ dị.

Lần này luyện đan quả nhiên so với trước thuận buồm xuôi gió nhiều hơn, Diệp Thần cảm giác được, lần này mình luyện đan nhất định sẽ có đột phá.

Trước kia tự mình một người mò mẫm cân nhắc, hỏa hầu rất dễ dàng không bị khống chế, nhưng hiện tại, tình huống không hề cùng dạng.

Thời gian từng điểm từng điểm trôi qua, Diệp Thần có thể rõ ràng cảm giác được, ở thời điểm dùng thần hồn thao túng khí linh hỏa diễm, thần hồn của mình cũng từng điểm từng điểm tăng lên, ở trấn nhỏ trúng một ít lưu quang kia, thần hồn của hắn bị hao tổn có chút nghiêm trọng, nhưng hiện tại cũng đã khôi phục hơn phân nửa.

Luyện đan đến giai đoạn sau, có chút không quá lý tưởng, không có đạt tới hiệu quả Diệp Thần muốn, nhưng mà kết quả đi ra, y nguyên làm cho Diệp Thần thập phần kinh hỉ, một ngàn phần tài liệu, tổng cộng luyện chế ra hai mươi ba khỏa đan dược, tất cả đều là Tụ Hồn Đan, xác xuất thành công đạt đến 2%, đây đã là tương đương rất giỏi.

Đây không phải Tụ Khí Đan, mà là Tụ Hồn Đan so với Tụ Khí Đan trân quý vô số lần!

Thu hoạch như thế, Diệp Thần có thể nào không kích động, hưng phấn ôm A Ly mãnh hôn mấy ngụm, A Ly vội giãy giụa chạy qua một bên, hai má phấn hồng, đây cũng không phải là lần đầu tiên bị Diệp Thần đùa giỡn.

Đem những Tụ Hồn Đan này cất kỹ, nghĩ nghĩ, hắn và A Ly đều nếm qua Tụ Hồn Đan, trước khi dược lực của Tụ Hồn Đan không có tiêu hóa, không thích hợp ăn một khỏa nữa, không biết Tiểu Dực có thể ăn được Tụ Hồn Đan hay không, bất quá hiện tại Tiểu Dực đã ở cách vách ngủ say, đợi ngày mai lại hỏi a.

Tụ Hồn Đan đối với tu luyện giả mà nói, tuyệt đối là chí bảo, đan dược phổ thông chỉ có thể tăng lên huyền khí tu vi của tu luyện giả, mà Tụ Hồn Đan lại có thể tăng lên thiên phú của tu luyện giả, hai người này là khái niệm hoàn toàn bất đồng!

Trong lòng Diệp Thần vừa động, ngoại trừ Tụ Hồn Đan, không biết còn có thể luyện chế đan dược cao cấp hơn hay không?

Sau khi có cái ý nghĩ này, Diệp Thần lập tức hành động, làm một ngàn phần tài liệu Ngưng Khí Đan, thử xem xem có thể luyện chế ra những đan dược khác hay không. Tài liệu Ngưng Khí Đan so với Tụ Khí Đan cao hơn rất nhiều, nhưng đối với Diệp Thần đại tài chủ như vậy mà nói, lại không coi vào đâu.

Đem tài liệu toàn bộ xử lý tốt, Diệp Thần liền vùi đầu vào trong quá trình luyện đan.

Cùng luyện chế Tụ Khí Đan so sánh, độ khó cùng thời gian luyện chế Ngưng Khí Đan đều có tăng lớn.

Một đêm không nói chuyện.

Qua trọn vẹn năm giờ, trời cũng đã sáng rõ, sắp đến thời gian Hiên Dật dược tôn giảng bài, nhưng mà Ngưng Khí Đan còn không có luyện chế thành công, Diệp Thần có chút nôn nóng, luyện chế hơn năm giờ, đến bước ngoặt cuối cùng gián đoạn mà nói, liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Cắn răng một cái, trước tiên đem một lò Ngưng Khí Đan này luyện chế thành công nói sau!

Giảng đường góc đông bắc của Trí Hiên Các, nơi này thập phần khoáng đạt, góc trên thả rất nhiều lô đỉnh dược thảo… các loại gì đó, Hiên Dật dược tôn ngồi ở trên thủ tịch, đám người còn lại ngồi trên mặt đất.

Hiên Dật dược tôn nói nội dung so sánh thô thiển, là nhằm vào đệ tử ký danh, bốn đệ tử chánh thức Lê Hủ, Lôi Nghị, Hách Phong cùng Diêm Thành cũng không có mặt.

- Mọi người đến đông đủ chưa?

Hiên Dật dược tôn nhìn quét mọi người dưới đài hỏi.

- Báo cáo sư tôn, ba mươi hai đệ tử ký danh tất cả đều đến.

Một đệ tử ngồi ở phía trước nhất nói.

Hiên Dật dược tôn nhìn quét mọi người, Diệp Thần không có xuất hiện, lần đầu tiên giảng bài, Diệp Thần rõ ràng đến muộn, hắn không khỏi nhăn lông mày một chút.

- Diệp Thần không có tới sao? Có phải là tìm không thấy địa phương không? Tuyên Vũ, tìm người qua nhìn một chút.

Hiên Dật dược tôn trầm túc nói.

Một đệ tử lên tiếng đạp đạp đạp chạy ra ngoài.

Một đám ký danh đệ tử châu đầu ghé tai nghị luận.

- Diệp Thần này là ai?

- Nghe nói là một đệ tử ký danh Lê sư huynh dẫn tiến vào.

- Lê sư huynh dẫn tiến?

Hắn đối với Diệp Thần cũng rất chờ mong, Lê Hủ nguyện ý cho Diệp Thần đến ở biệt viện của hắn, này không còn gì tốt hơn.

- Đúng vậy, sư tôn.

Lê Hủ gật đầu nói.

Từ trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, Diệp Thần xem như làm rõ quan hệ những người này, Lê Hủ ở bên ngoài địa vị cao thượng, nói một không hai, không nghĩ tới ở trong sư môn, cảnh ngộ thật không ngờ quẫn bách, bất quá Lê Hủ đối với mình giữ gìn, Diệp Thần còn là cảm kích trong lòng.

- Tốt lắm, các ngươi đi thôi.

Hiên Dật dược tôn khoát tay áo nói.

- Vâng, sư tôn.

Bọn người Lê Hủ, Lôi Nghị đều lui ra.

Hiên Dật dược tôn nhìn xem bóng lưng mọi người, bùi ngùi thở dài, hắn cả đời này, tu vi đan đạo đạt đến cấp bậc Dược tôn, tại Tây Vũ đế quốc cũng có địa vị tôn sùng, hai đệ tử Lôi Nghị cùng Lê Hủ cũng làm cho hắn cảm thấy đắc ý, đáng tiếc đệ tử trong lúc đó ở chung không hòa thuận, tóm lại là có một chút tai hoạ ngầm, nhớ tới năm đó chuyện tình mình bị ép rời đi sư môn, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút tiêu điều.

Mọi người rời khỏi đại đường, Lê Hủ chẳng muốn cùng bọn người Lôi Nghị khách sáo, mang theo Diệp Thần cùng nhau đi tới biệt viện của mình, biệt viện của hắn có tất cả sáu gian phòng, dọn ra hai nơi cho Diệp Thần, A Ly cùng Tiểu Dực ở là dư dả.

Nhìn xem Lê Hủ cùng Diệp Thần đi xa, Lôi Nghị mặt âm trầm nói:

- Tiểu tử kia là tu vi gì, đã điều tra xong chưa?

- Ta đã cho gia tộc đi thăm dò, nghe nói thời điểm Lê Hủ ở Vân Gia Bảo chọn lựa, tiểu tử kia là bát giai đỉnh phong, hiện tại mới qua ba bốn tháng, tối đa cũng chỉ là cửu giai sơ kỳ.

Hách Phong nói:

- Nghe nói Diệp Gia Bảo giết Đông Lâm Quận Vương Lưu Huân cùng Binh bộ Thượng thư Lưu Kham, là tiểu tử này làm, bất quá ta suy đoán có thể là đồn đãi, Lưu Huân cùng Lưu Kham đều là thập giai cao thủ, một bát giai đỉnh phong làm sao có thể ở trong ngắn ngủi ba bốn tháng lên tới thập giai.

- Bất kể như thế nào, nghĩ biện pháp ở trước khi hắn trở thành đệ tử chánh thức diệt trừ hắn!

Lôi Nghị trầm giọng nói, Lê Hủ đối với Diệp Thần giữ gìn như thế, làm cho Lôi Nghị cảm thấy một ít áp lực, vạn nhất Diệp Thần này ở trước mặt sư tôn được sủng ái, đối với bọn họ mà nói, kia chính là một cái đả kích. Trẻ tuổi như vậy liền tu luyện tới bát giai đỉnh phong, đối với bọn họ mà nói còn là rất có uy hiếp.

- Cái này chỉ sợ không ổn.

Diêm Thành cau mày nói.

- Có gì không ổn? Chỉ cần không ở trên đảo động thủ là được.

Lôi Nghị lạnh lùng nói:

- Chúng ta cũng sẽ không tự thân động thủ, tìm mấy cao thủ xử lý hắn là được, cũng sẽ không tra được trên người chúng ta. Chết một người ký danh đệ tử, sư tôn cũng sẽ không như thế nào.

Như Lôi Nghị loại cao cấp dược sư này, đừng nói cửu giai cao thủ, một ít thập giai cao thủ cũng có thể đem ra sử dụng, chỉ cần đưa ra ngoài một ít đan dược, tự nhiên có người giúp bọn hắn bãi bình.

- Nếu tiểu tử kia một mực ở trên đảo thì làm sao bây giờ?

Diêm Thành hỏi.

- Ta không tin hắn một mực ở trên đảo không đi ra!

Lôi Nghị hừ lạnh nói.

- Con bạch hồ trên bờ vai tiểu tử kia, nhìn xem làm người yêu mến. Đoán chừng là hai ba giai yêu thú, khi nào bắt được nó, đưa cho ta a.

Hách Phong nhìn xem bóng lưng bọn người Lê Hủ, Diệp Thần, cười hì hì nói.

Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, vừa rồi bọn người Lôi Nghị nói chuyện những lời kia, hắn cũng nghe được, trong lòng một mảnh âm lãnh. Nhất là câu nói cuối cùng kia của Hách Phong, làm cho hắn triệt để căm tức, Hách thị vừa mới đem mình đắc tội còn chưa đủ, Hách Phong này lại muốn đánh chủ ý A Ly, nếu không có đụng vào trong tay của ta khá tốt. Nếu như đụng vào trong tay của ta, nhất định phải làm cho các ngươi biết rõ, người nào là các ngươi không thể trêu vào!

Một nhóm Diệp Thần đi theo đằng sau Lê Hủ, tiến nhập một tòa biệt viện, thông qua cổng vòm hình tròn, là một tiểu hoa viên, trên mặt đất phần lớn đều là trồng các loại dược thảo, mùi thuốc bốn phía. Những dược thảo này năm không cao, tạm thời chỉ có thể dùng làm xem xét, trung ương xếp đặt ghế đá bàn đá, chung quanh có sáu gian phòng.

- Chỗ này của ta có chút loạn, các ngươi trước ở chỗ này chờ một chút, ta cho hạ nhân giúp các ngươi thu thập hai gian phòng, các ngươi ở đông sương a.

Lê Hủ nói, xoay người tiến vào, thanh âm phân phó hạ nhân xa xa truyền đến.

- Diệp Thần ca ca. A Ly tỷ tỷ nói, Lê đại sư này rất tốt.

Tiểu Dực ở một bên lên tiếng nói.

- Ân.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, trong nội tâm đối với Lê Hủ cũng rất có hảo cảm.

- Diệp Thần ca ca...

Con mắt ngập nước của Tiểu Dực nhìn xem Diệp Thần.

- Làm sao vậy?

Diệp Thần hỏi.

- Ta đói bụng.

Tiểu Dực đáng thương nói.

Diệp Thần cười ngất nói:

- Ta không phải ở trong túi càn khôn của ngươi lí thả rất nhiều đùi dê sao?

- Cũng đã ăn xong rồi.

Tiểu Dực có chút nhăn nhó, không có ý tứ nói.

A Ly cười đến ở trên bờ vai của Diệp Thần lảo đảo, Diệp Thần buồn cười, ở trong không gian bao tay lại làm không ít đùi dê thịt bò, nhét vào túi càn khôn của Tiểu Dực, cái ăn hàng này, sức ăn thật sự là quá kinh người, người bình thường thật đúng là nuôi không nổi, phải chuẩn bị nhiều chút thịt dê bò mới được.

Rất nhanh, hai gian phòng bị quét dọn đi ra, Diệp Thần cùng A Ly một gian, Tiểu Dực một mình một gian, bọn họ xem như ở nơi này ngừng tạm.

Mỗi bữa cơm đều có thị nữ mang đến gian phòng mỗi người, ăn uống là hoàn toàn không cần sầu, rất nhanh có thể cùng Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan thuật, Diệp Thần cảm thấy hưng phấn.

Trong biệt viện của Lê đại sư có hai gian phòng là chuyên môn dùng để luyện đan, được đến Lê Hủ cho phép, Diệp Thần có thể tùy ý đi thăm.

"Chi nha" một tiếng, Diệp Thần đẩy ra cửa một gian phòng, hướng trong đó nhìn lại, gian phòng này cực kỳ rộng rãi, trung ương bầy đặt một lô đỉnh cự đại, khoảng ba mét tả hữu, phía dưới có ba cây trụ chống đỡ ở nơi đó, rất có khí thế, trên tủ thuốc dựa vào tường bày đầy các loại dược thảo, trên đài bên cạnh án thả rất nhiều dược thảo xử lý qua, có vẻ có chút mất trật tự, thị nữ là không thể tiến vào gian phòng này, cho nên không có người nào thu thập.

A Ly đứng ở trên bờ vai của Diệp Thần, cũng là tò mò nhìn quanh bốn phía.

Diệp Thần đi đến trước một tủ sách, chỗ đó bầy đặt một ít sách vở, là về luyện đan, còn có một ít luyện đan tâm đắc của Lê Hủ, nhìn vài sách vở về luyện đan một chút, hắn không khỏi nhăn lông mày, nội dung phương pháp luyện đan trên mấy bản đan thư này ghi lại cùng Thái thượng đan đạo ghi, hoàn toàn không có bất kỳ tính có thể so sánh.

Nội dung trên vài bản đan thư này, trên Thái thượng đan đạo đều có, hơn nữa là bộ phận nửa phần trước trụ cột nhất của Thái thượng đan đạo, về phần bộ phận phần sau, thì cao thâm hơn nhiều lắm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio