Sau khi chương trình thực tế [Nam nữ kết hôn] hoàn thành công tác ghi hình, Thẩm Hà bị người đại diện Tập Tập dạy dỗ rất lâu, rất lâu.
Dạo này chuyện không hài lòng chủ yếu có ba việc.
Thứ nhất, trong quá trình ghi hình cho chương trình thực tế Thẩm Hà thích làm gì thì làm, tổn hại tới danh dự, tuy tổ tiết mục đã đánh tiếng tới nói rằng không vấn đề gì, hơn nữa lúc trả chiếc xe ba bánh về không cẩn thận làm hỏng mất một chiếc lốp xe, đã tiến hành bồi thường; Thứ hai khi phóng viên phỏng vấn Thẩm Hà nói tục, vì đối phương nhắc tới Trương Thanh Nguyệt; Thứ ba là việc anh không muốn bàn bạc về thỏa thuận ly hôn.
Thẩm Trĩ đề cập tới chuyện ly hôn đã chẳng phải bí mật gì.
Thỏa thuận ly hôn đã gửi tới trên tay Tập Tập, xem đi xem lại, chẳng có bất cứ kẽ hở nào, suy nghĩ cho bản thân, cũng không tổn hại tới lợi ích của đối phương.
Chỉ là tờ giấy hệt như một tờ hợp đồng.
Tập Tập hỏi Thẩm Hà có gì không hài lòng, anh nói không có.
Tập Tập hỏi anh có ký ngay không, anh nói đợi thêm đã.
Dù sao cũng đã ngắm chuẩn vào việc đối phương sẽ không tố tụng ly hôn.
Bọn họ chung sống với nhau một quãng thời gian dài, quan tâm đối phương chỉ trong phạm vi những chuyện nhàn hạ thoải mái.
Không cân nhắc cảm nhận của đối phương, không cần biết cách nghĩ của đối phương.
Bọn họ là đồng nghiệp, cũng cho rằng đối phương là một cộng sự hợp tác ăn ý.
Nhưng mà, mối quan hệ hợp tác đã đến lúc kết thúc, việc hủy bỏ hợp tác chỉ cần đi theo lưu trình đã định, nếu tiếp tục sẽ phải đối mặt với vấn đề mới.
Hơn nữa, anh còn phải nói với cô chuyện ngay cả bản thân anh cũng không hiểu nổi.
Thẩm Hà bỗng nghĩ tới một người nào đó.
Là một người thường xuyên đột ngột xuất hiện trong cuộc đời anh, rồi lại bỗng nhiên biến mất.
Người ấy luôn dùng câu “Đứa trẻ này” để đề cập tới anh, không có việc gì lại dùng giọng điệu khiến người ta tức sôi máu để đánh giá Thẩm Hà chưa trưởng thành.
Nhưng mà, người thực sự chưa trưởng thành mới là bản thân ông ta.
Tập Tập nói: “Cô ấy thực sự muốn thoát khỏi đoạn hôn nhân này đúng chứ.”
“Tôi cũng muốn đấy,” Thẩm Hà nói, “Làm không tốt ai trong chúng tôi cũng không đật tới yêu cầu của đối phương.”
Tập Tập cảm nhận được gì đó, hiểu rõ: “Vậy tiếp tục duy trì hiện trạng thì có thể giải quyết được vấn đề à? Cậu chỉ có thể lùi hoặc tiến.
Phụ nữ rất phức tạp, người phụ nữ càng hoàn hảo càng phức tạp.
Một bước sai sẽ bị loại bỏ ngay tức thì.”
Chị ta đi xin lỗi người đại diện của đối phương, nhưng Đinh Nghiêu Thải lại dùng vẻ chẳng hề để tâm trả lời: “Biết rồi, không sao đâu.” Dường như đã đoán trước được vậy, chỉ có một mình chị ta là bị bài xích bên ngoài việc này.
Ngoài ra bên bọn họ còn nhẹ nhàng báo trước cơn giông bão sắp ập tới.
Đã cùng hội cùng thuyền nhiều năm như vậy, Tập Tập cực kì không hài lòng đối với hành động chẳng có chút báo trước nào này.
Nhưng tố khổ vô hiệu, cởi bỏ trói buộc chẳng có thời hạn, cục tức này chị ta dồn toàn bộ trút lên đầu Thẩm Hà.
Mỗi lần mở màn của Tập Tập đều là “Tôi nghi ngờ rằng ông trời phái cậu tới để chọc điên tôi” , sau đó dùng câu “Tôi mà sinh ra đứa con trai quậy phá bằng nửa cậu thôi cũng đã đủ cao rồi” để nhấn mạnh mức độ, cuối cùng dùng câu “Cậu còn như này tôi không thèm lo cho cậu nữa” kết thúc hoàn hảo.
cao, ba căn bệnh bao gồm: cao huyết áp, tiểu đường, mỡ máu.
Thẩm Hà nghe tai nọ ra tai kia, sau đó đeo tai nghe lên đọc sách.
Trên cơ bản nam chính bộ phim mới [Chó đen] của đạo diễn Hoàng Chính Phi đã định là Thẩm Hà.
Thông tin tình báo vẫn chưa công khai, nghe nói bên chế tác rất hài lòng đối với việc chọn diễn viên này.
Có lẽ không thoát được mối quan hệ với việc khi tuyên truyền đã sử dụng đầy đủ mánh khóa quảng cáo.
Anh thích đọc sách, nhất là tiểu thuyết.
Vậy nên trong quá trình chuẩn bị dứt khoát lật xem nguyên tác vài lần.
[Chó đen] kể về câu chuyện của một cảnh sát phòng chống ma túy đi làm gián điệp.
Vẻ bề ngoài, Thẩm Hà không cần cố gắng đi giảm cân hay tăng cân, quan trọng nhất vẫn là sự kết hợp giữa vai diễn và khí chất của bản thân diễn viên.
Mấy ngày này đúng dịp có mời một giáo viên HongKong tới trong nước, anh cần tới đó liên tục một khoảng thời gian, cho nên dứt khoát ở lại trong khách sạn.
Vừa lúc tạm tránh khỏi quỹ đạo sinh hoạt của Thẩm Trĩ, cũng không cần phải gặp mặt nữa.
Chẳng hiểu từ lúc nào, anh đã tạo thành một thói quen giở điện thoại ra kiểm tra tin nhắn.
Anh không cho rằng ai gửi tin nhắn cho anh, chỉ lo rằng nếu cô liên lạc với anh thì có thể trả lời kịp thời.
Đinh Nghiêu Thải nói: “Sao thế?”
Thẩm Trĩ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
Thông báo nhắc nhở tin nhắn rất nhiều, cô chỉ nhìn vào người liên lạc đã chìm xuống dưới đáy.
Cô lắc đầu, trả lời qua loa: “Không có gì.”
Những lịch trình không cần thiết, trước kia bọn họ đều không báo cho nhau.
Hệt như hai người thuê cùng phòng trọ không can thiệp tới nhau.
Mà đến hôm nay, Thẩm Hà vẫn không có tin tức như thường lệ, chẳng hiểu vì sao Thẩm Trĩ đã cảm thấy bồn chồn.
Cô đòi được từ chỗ Thẩm Hà một câu “Anh yêu em” .
Tổn hại tới lòng tự tôn, chẳng nói được là vui mừng hay không, nhưng dù sao cũng chẳng vinh quang gì.
Sau khi ghi hình chương trình [Nam nữ kết hôn] xong, trước khi ngồi lên chiếc RV không giống nhau, cô đeo kính mát, cuối cùng nói thêm với anh một câu: “Suy nghĩ xong thì liên lạc với tôi.
Ký vào thỏa thuận, sau đó cùng tới nơi đăng ký một chuyến là được.”
Nói thật, lần này, thật lòng thật dạ dường như đã ít hơn những lần trước rất nhiều.
Cho dù thời gian này ly hôn, cũng không thể công khai, nhất định phải đợi trận nước đục của Lương Nghi đi qua đã, vậy nên không cần vội vã.
Nghe nói nhiều chuyện lớn nhỏ trên thế giới này, phần lớn trở nên mờ nhạt do trì hoãn.
Thẩm Trĩ không hi vọng bản thân mình ngã ngựa vì cái định luận này, nhưng lại không thể không thừa nhận rằng quyết tâm của mình chưa đủ.
Cô thừa nhận bản thân cô có hiềm nghi cưỡng bách Thẩm Hà.
Nhưng nói đi nói lại, cùng lắm thì đường đi hai ngả.
Vẫn tốt hơn ngăn trở lẫn nhau như hiện tại.
Thẩm Hà và Thẩm Trĩ vì lợi ích của bản thân mà kết hôn.
Vì vậy từ sáu năm trước, bọn họ đã quyết định gốc rễ của căn nhà này.
Đây không phải một căn nhà tốt, cũng không phải một đoạn tình cảm đẹp đẽ.
Hơn nữa trừ bộ phim này và người tham gia ra, tất cả khán giả đều không biết.
Chương trình thực tế [Nam nữ kết hôn] phát sóng vào h thứ sáu hàng tuần.
Trước khi phát sóng, tuyên truyền và khách mời đã thu hút được hàng loạt quan tâm, cuối cùng khi phát sóng tập đầu tiên, tự nhiên sẽ lập ra kỉ lục rating mới.
Thẩm Trĩ chẳng mặn mà gì mấy với chương trình tạp kĩ, vậy nên chẳng có dự định xem.
Nhưng cô kịp thời nhận được nhắc nhở của trợ lý.
Hangtag “Thẩm Hà Thẩm Trĩ cãi nhau” bay thẳng lên top hotserch.
Chỉ thấy trong đoạn biên tập của tổ tiết mục, một giây trước, Thẩm Hà và Thẩm Trĩ còn nói để mọi người mở mang tầm mắt về trình của vợ chồng họ, mà giây sau, Thẩm Hà đã bỏ mặc một mình Thẩm Trĩ trong ruộng cà chua rồi nhảy tót đi chơi.
Thẩm Trĩ nói với máy quay, vừa bày ra nét mặt gắng cười mà sống tiếp, một bên hết cách nói: “Xin lỗi mọi người nha, coi như một mình tôi tham gia tiết mục này thôi.”
Chiếc mũ cói kết hợp với áo chống nắng màu tím nhạt, dường như Thẩm Trĩ đang rất nghiêm túc dò hỏi: “Có những lúc đúng là khiến con người ta khó hiểu, trên thế gian này sao lại có sinh vật khó hiểu mang tên ông xã nhỉ?”
Thẩm Trĩ nói: “Nhà chúng tôi không cần nuôi thú cưng, vì có một mình Thẩm Hà là đủ rồi.”
Mà đa số khán giả nữ đều bày tỏ đồng cảm.
Dễ dàng thấy được, với khán giả bạn gái sóng não không cùng tần số không phải ngoại lệ.
Sau đó, khi phát sóng đến đoạn Thẩm Hà ở trong một nhà người dân lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, cơn bão thảo luận gần như trong veo một màu “Người đàn ông này có độc” , “Thầy Thẩm nam làm gì thế hả?” , “Anh còn nhỡ bà xã mình còn ở trong vườn cà Đại Minh hay không?” .
Bộ phận của Khuất Tiêu và Vương Thụy Lan cũng khiến không ít người than thở.
Khán giả lớn tuổi đều có cộng hưởng, khán giả nhỏ tuổi hơn nếu không hâm mộ tình cảm ổn định như thế này, cũng sẽ nghĩ tới bậc bề trên trong nhà mình.
Mỗi khi tới phần của Trình Duệ Y và Cát Lạc Lạc, khu vực bình luận đều xuất hiện một loạt nịnh hót tâng bốc.
Ví dụ như “Anh trai đẹp trai quá” “Lạc Lạc mẹ yêu con” thi thoảng còn kèm theo mấy dòng “srds, chỉ có cá nhân tôi cảm thấy anh trai đang miễn cưỡng bản thân mình sao” cùng với “Đừng đụng tới người đẹp, jll đẹp một mình” , nhưng mà rất nhanh sẽ bị động thái mới “Vậy hãy quan tâm tới tác phẩm của chị gái/anh trai đi” che mất.
srds: viết tắt của từ 虽然但是 = tuy nhiên nhưng mà….
jll: viết tắt của từ tên 吉落落 Cát Lạc Lạc.
Nhưng độ thảo luận cao nhất lại là vợ chồng họ Thẩm.
Cuối cùng, đoạn Thẩm Hà và Thẩm Trĩ cãi nhau trong phòng, rating đạt kỉ lục mới.
Có người đứng về phía Thẩm Trĩ.
“Thẩm Hà ích kỷ quá chứ? Muốn làm cái gì thì làm cái đó, đây là đang hoàn thành nhiệm vụ cho có được không? Cuối cùng thua rõ thảm hại.” “Có thời gian rảnh rỗi đi giúp người khác rồi để bà xã mình chịu khổ? Đây chẳng phải gã cặn bã hay sao? [mỉm cười][mỉm cười][tạm biệt]” “ ‘Coi như tôi xin lỗi cô’ là kiểu gì đấy? Loại chồng như thế này sống cùng nhau rất khổ đúng không, cảm giác Thẩm Trĩ thực sự cạn lời luôn rồi.”
Cũng có người đứng về phía Thẩm Hà.
“Thẩm Hà rất thú vị mà, dù sao tôi xem tới bây giờ cũng chỉ muốn xem đoạn cut anh ấy xuất hiện thôi.” “us, chẳng phải Thẩm Trĩ vào tới trong phòng cũng không làm gì sao? Cứ sai Thẩm Hà đi quét dọn vệ sinh, sao bản thân mình không tự động đi.” “Thẩm nữ sao lại ném đồ, ý thức tồi thế, cạn lời, còn người khác cầu xin bôi thuốc cho cô nữa sao?”
us: 有一说一 có gì nói nấy.
Bởi vậy tự nhiên sẽ có người tranh cãi.
“Chúc mấy người đứng về phía Thẩm Hà cũng tìm được loại chồng không cân nhắc đến cảm nhận của mấy người nhé!”
“Có ông chồng đẹp trai thế này tôi nằm mơ cũng cười tỉnh được không? Còn cần xe đạp làm gì, ngày nào tôi cũng đội anh ấy lên đầu.”
Sau đó chẳng hiểu vì sao lại đổi hướng.
“Muốn có ông xã như thầy Thẩm nam, đầu tiên bạn phải đạt tới đẳng cấp như cô Thẩm nữ đã.”
“[tạm biệt]”
“Đời người đã khó khăn như thế, có một vài chuyện không cần phải nói toạc ra [khóc lóc][tạm biệt]”
Hơn nữa, trên thực tế, còn phần lớn khán giả đều than thở tới những chuyện khác____
“Chỉ có một mình tôi nhặt được đường trong trận cãi cọ thôi sao? Hôm nay tôi là đầu mèo rơi nước mắt, tôi không chửi người, tôi chỉ rơi nước mắt.
Cãi nhau là giả, rải đường mới là thật.”
“Cho dù ông chồng thiểu năng kéo một xe gỗ về cũn gchỉ cằn nhằn vài câu, cô Thẩm nữ miệng cứng lòng mềm của chúng tôi ơi.”
“ ‘Đúng đúng tôi ghét’ là câu cưng chiều gì vậy? Thẩm Hà, anh là thằng chó! Ngừng ngay việc phóng điện đi!”
Cuối cùng ngay cả câu “Trong dao có đường” cũng được hướng sái lên hotserch.
Lại nuôi sống được một đám blogger tình cảm thích ké fame nữa.
Kết cục của tập đầu tiên được ngắt đúng lúc đúng chỗ, tập thứ hai sẽ lấp đầy khẩu vị của mọi người.
Tập phát sóng đầu tiên thu được rating rất thành công.
Con người đều khó tránh khỏi tò mò và hóng hớt.
Khi phát sóng mất tập tiếp theo, dường như tất cả khán giả đều ít nhiều quan tâm tới cuộc tranh chấp của Thẩm Hà với Thẩm Trĩ.
Đoạn hai người nấu cơm bị cắt nối vô cùng sinh động, thậm chí giống hệt hiện trường tấu hài.
Thẩm Trĩ bị ốm, Thẩm Hà chăm lo cho cô lại khiến người xem kích động không thôi.
Cuối cùng bọn họ phối hợp với nhau, khám phá ra hàm nghĩa của manh mối, khiến mọi người đều cảm thấy “nhanh trí thật” , một mặt lại than thở “Trời sinh một đôi, yêu rồi, yêu rồi.”
Vì [Nam nữ kết hôn] bùng nổ, Thẩm Trĩ nhận được mấy hợp đồng công việc.
Nhưng trước mắt cô không có dự định trả lời.
Cô chẳng hề ngạc nhiên với tình trạng hiện giờ.
Diễn viên cần có cảm giác thần bí, nhưng truy cứu cho cùng, cảm giác thần bí này cũng chỉ vì kiếm nhiều tiền hơn.
Vậy nên, khi cảm giác thần bí bị phá vỡ để kiếm càng nhiều tiền, một bộ phận bị mất đi cũng chẳng có gì đáng trách.
Quan trọng nhất là không thể giết gà lấy trứng được, thi thoảng vơ vét một lần thì chẳng sao, nhưng liên tục thì không được.
Thẩm Trĩ không lo lắng chuyện này.
Cô vốn không thích mấy chương trình tạp kĩ.
Trước kia có một lần nào đó tám nhảm trên giường, Thẩm Hà chẳng có cảm tưởng gì.
Chẳng thích thú, cũng không bài xích.
Một mình Thẩm Trĩ ở nhà, dạo này thỉnh thoảng lại bị Tôn Mộng Gia và Âu Dương Sanh kéo đi nghe tọa đàm.
Người tham dự trừ bọn họ ra, còn có khá nhiều danh viện và nghệ sĩ, nhìn quanh một lượt, chung quy cũng có mấy gương mặt quen thuộc.
Chỉ đáng tiếc rằng Thẩm Trĩ chẳng hề có hứng thú gì với những cuộc tọa đàm về quan hệ giữa hai giới này cả, khó khăn lắm mới nhịn được cơn buồn ngủ, bằng cách cúi đầu đọc quyển tự truyện của tác giả bộ [Chẳng lương thiện chút nào].
Ra khỏi hội trường, ba người tới một quán đồ chay.
Âu Dương Sanh nói: “Muốn kết hôn quá.”
Tôn Mộng Gia đưa lời: “Đợi cậu kết hôn một lần rồi sẽ không muốn nữa.”
Gần đây Thẩm Trĩ bộn bề công việc, tâm trạng buồn phiền, không có sức lực tham gia vào chủ đề của hai người họ, chỉ duy trì nụ cười mỉm, đứng bất động một bên.
“Chuyện kết hôn này, quan trọng nhất phải có tình yêu vừa đủ.” Âu Dương Sanh trịnh trọng đưa ra kết luận, “Nếu có tình yêu, rất nhiều khó khăn sẽ được khắc phục….”
Tôn Mộng Gia vô cùng khinh bỉ lý luận này, cắt ngang: “Vấn đề là, tình yêu có thời hạn.
Cậu thực tế một chút được không hả? Muốn hôn nhân tiếp tục, nhất định phải dựa vào tiền.
Lợi ích là trên hết, có hiểu không?”
Quan hệ hai người không hòa hợp chẳng ai chịu nhường ai.
Cuối cungfm ánh mắt đều đổ dồn vào trên người thứ ba.
Thẩm Trĩ đang ngẩn ngơ, bỗng nhiên bị cuốn vào trận phong ba.
“Cậu thì sao? Thẩm Trĩ” bọn họ nói, “Cậu cảm thấy việc kết hôn quan trọng nhất là gì?”
Tình yêu, lợi ích, tương lai, hiện tại.
Mọi thứ đều biến thành hư ảo.
Thẩm Trĩ lặng lẽ nhớ về rất lâu trước kia, ngày kết hôn hôm ấy, cô và Thẩm Hà đều sức cùng lực kiệt, tóc tạo kiểu cũng chẳng buồn gỡ, ngã nằm trên giường nhắm mắt đi ngủ.
Cô bất giác lẩm bẩm: “Không bao giờ muốn kết hôn nữa.”
Vốn tưởng rằng Thẩm Hà sẽ cười nhạo, nhưng không ngờ nét mặt của anh rất nghiêm túc, phụ họa theo cô: “Tuyệt đối không muốn kết hôn lần hai.”
Trôi qua nhiều năm, khung cảnh ngày hôm ấy còn hiện ngay trước mắt.
Điều quan trọng nhất của việc kết hôn là gì?
Có lẽ đáp án thế nào cũng là đúng hết, hoặc có lẽ đáp án nào cũng sai.
Thẩm Trĩ nói: “Không muốn ly hôn.”
Không cần biết là Âu Dương Sanh hay Tôn Mộng Gia, chẳng cần biết đầu óc mụ mị hay là người chỉ màng lợi ích, đều đổ dồn ánh mắt về phía này.
Giữa vợ chồng, điều quan trọng nhất để duy trì hôn nhân có thể là tình yêu, cũng có thể là lợi ích, cũng có thể là bất cứ việc gì khác.
Chẳng qua là, tới chỗ Thẩm Trĩ, mọi niềm tin của cô lại là tâm trạng không muốn ly hôn.
Bởi vì không muốn ly hôn, vậy nên bằng lòng hao mòn thời gian, cống hiến sức lực, hi sinh, chỉ vì muốn tiếp tục chung sống với đối phương.
Điểm yếu duy nhất chính là niềm tin.
Tin tưởng đối phương cũng ôm tâm trạng giống hệt như mình.
Nhưng mà, độ nóng của Thẩm Hà và Thẩm Trĩ không chỉ giới hạn trong thời gian phát sóng chương trình [Nam nữ kết hôn]
Giả dụ nói, bọn họ dẫn tới cơn sốt “cãi nhau rải đường” .
Vậy thì hantag “Thẩm Hà và Thẩm Trĩ đang thỏa thuận ly hôn” trực tiếp khiến máy chủ tê liệt.
Tình tiết quay ngoắt độ.
Tuần trước mọi người còn tiếc nuối không nỡ rời xa chương trình này.
Tuần này lại bị chân tướng sau cơn mơ kích thích tới nỗi gào rú.
Sự quan tâm của mọi người đối với bọn họ chưa hề ngừng lại, lại thêm thông tin lần này quá mức chân thật, một mặt khiến cho các cổng vào trang mạng xã hội phải bảo trì không nói, hơn nữa càng nổ ra những nghị luận không rõ ràng.
“Thẩm Hà và Thẩm Trĩ muốn ly hôn?”
“Dù sao tôi cũng không tin, nói gì tôi cũng không tin.
Chắc chắn là phe đối thủ gây chuyện.”
“Tôi có thể là giả, nhưng song Thẩm bắt buộc phải là thật!”
“Không phải chứ không phải chứ? Mấy năm nay còn ai thực sự tin tưởng vợ chồng minh tinh tình cảm tốt đâu?”
“Đám chó này vẫn còn đang cắn thay chủ kìa, cẩn thận cầu gì được nấy đấy.”
“Trước kia tôi đã nói bọn họ hơi giả tạo…..”
“Muốn ly thì ly, đừng chiếm dụng tài nguyên công cộng Ok?”
Cho dù đa số người chẳng có quan hệ gì với họ, nhưng chỉ vì họ là nhân vật của công chung, nên khiến rất nhiều người quan tâm.
Kết hôn và ly hôn của bọn họ đã chẳng phải chuyện của riêng hai người.
Liên quan tới sự nghiệp, liên quan tới công ty, liên quan tới rất nhiều fan hâm mộ nhận được năng lượng từ bọn họ.
Bên Thẩm Trĩ cũng được, mà bên Thẩm Hà cũng xong, lẽ đương nhiên là phủ nhận.
Nhưng Lương Nghi đã chuẩn bị đầy đủ từ sớm, không hề dễ đối phó.
May mà Đinh Nghiêu Thải không hoang mang, đã biết trước cần đánh một trận quyết liệt, ngược lại căn dặn Thẩm Trĩ không cần quan tâm.
Dường như Sùng Ngu bên kia cũng nhận được bồi thường, chỉ làm ra động tác ứng đối hời hợt nhất, trước mắt vẫn đang quan sát.
Việc công là vậy, việc tư cũng thế.
Bạn bè, người thân, số người tới hỏi Thẩm Trĩ nhiều không kể siết.
Hoặc có lẽ trong một vài bài viết nào đó có một phần đóng góp của “người biết chuyện”.
Đáng tiếc Thẩm Trĩ chưa từng cho người cơ hội kiểu này.
Em họ Lam Kiều an phận thủ thường tới lạ, cô và dượng gọi điện thoại tới bị Thẩm Trĩ ngắt máy.
Lạ thay bố mẹ ruột đã lâu không thấy lại chủ động liên lạc: “Con người yếu ớt, chỉ cần chúng ta thật lòng suy nghĩ….”
Cửa nhà và Lương Nghi đều bị chặn kín mít, công cụ liên lạc trực tiếp tắt máy, Thẩm Trĩ hiểu rõ, đóng cửa không ra ngoài, đọc hồi đầu tiên của [Hồng Lâu Mộng]
Cô chẳng cần nghĩ, cũng có thể đoán được, tình trạng hiện tại của Thẩm Hà cũng chẳng kém là bao.
Nghe Đinh Nghiêu Thải nói, tập kết cục của vợ chồng họ Thẩm trong [Nam nữ kết hôn], raiting cao chót vót, khiến người ta nghi ngờ có phải tivi trên toàn quốc bị virus hay không.
Chuyện giữa vợ chồng cũng có thể gây ồn ào long trời lở đất, người người đều biết, nguy hiểm lại ngượng ngập.
Tất cả mọi người đều cực kì hứng thú với đời sống cá nhân của vợ chồng họ Thẩm.
Tin tức ly hôn rốt cuộc là thật hay giả? Hiện tại bọn họ đang làm gì, lại đang nghĩ gì….
Thẩm Trĩ đang ngủ.
Đã lâu cô không được ngủ một giấc no nê, độ ấm trong phòng vừa đủ, cô mở mắt trong ánh sáng le lói.
Bỗng nhiên, Thẩm Trĩ không nhúc nhích được.
Cô và người đàn ông bên méo giường bốn mắt nhìn nhau.
Tại sao Thẩm Hà lại ở chỗ này, định làm gì, đang nghĩ gì, cô đều không biết gì hết, chỉ có thể vô thức giơ tay, làm bộ điềm tĩnh xoa mặt: “Anh….”
“Đi hẹn hò không?” Anh thẳng thắn hỏi.