Holman nghe xong, lập tức lộ ra vẻ hưng phấn:
- Nói tôi nghe xem nào! Dự án thu hút được Thủy Tinh gia nhập, chắc chắn thú vị!
Đúng lúc này, điện thoại của Tần Xuyên đổ chuông, vừa nhìn thấy là Đường Vi gọi đến, Tần Xuyên vừa nhận vừa nói:
- Dự án của tôi không phải đùa đâu, muốn biết dự án cụ thể của tôi thì anh phải thể hiện thành ý.
- Thành ý? Ah, không phải chứ, anh thật sự muốn tôi giết người giúp anh à? Nhưng tôi là sát thủ, giết người phải thu tiền thuê đấy.
- Từ hôm nay trở đi, anh không còn là sát thủ nữa, nhưng anh sẽ có nhiều tiền hơn.
Tần Xuyên cười, nhận điện thoại, bên kia truyền đến tiếng của Đường Vi.
- Tiểu Xuyên Xuyên, em ở dưới tầng của khách sạn rồi.
- Thế thì tốt, anh xuống ngay đây, mọi việc thuận lợi chứ?
Đường Vi hừ nhẹ:
- Anh mạo hiểm thế mà vẫn còn khỏe mạnh, chút nhiệm vụ này mà em còn không hoàn thành thì làm gì còn mặt mũi đến Nga du lịch với anh chứ?
Tần Xuyên lắc đầu cười khổ, xem ra Đường Vi còn có chút oán thán, cảm thấy hắn làm bừa quá rồi, khiến cô chờ đợi lo lắng hai ba ngày.
Đi xuống dưới lầu, một chiếc xe BMW đời thé màu Champagne dừng trước cửa khách sạn, người lái xe lại là Đường Vi, mà người ngồi trên ghế lái phụ lại là Nataliya mặc áo khoác da màu đỏ.
Chuyện Tần Xuyên bảo Đường Vi đi làm là đón Nataliya từ Moscow đến St. Petersburg, mặc kệ dùng phương pháp gì, tóm lại là phải khiến cho người của gia tộc Romanov không thể lập tức phát hiện ra.
Đường Vi cũng có kinh nghiệm làm sát thủ nên sau khi ám sát những người trông coi Nataliya, xử lý sạch sẽ, cô liền đưa Nataliya đến.
- Kiếm Ma các hạ!
Nataliya lộ ra dáng vẻ tươi cười, chuẩn bị xuống xe hành lễ với Tần Xuyên.
Nhưng Tần Xuyên trực tiếp đẩy cô vào trong xe:
- Được rồi, thu lại những thứ vô dụng này đi, chúng ta còn chính sự phải làm.
Đường Vi nhìn thấy Tần Xuyên mang theo một người đàn ông ngoại quốc lạ lẫm đi xuống, nghi ngờ hỏi:
- Tiểu Xuyên Xuyên, anh ta là ai thế?
Holman ngược lại, rất tự nhiên cười sáng láng chào hỏi:
- Hi, người đẹp, tôi tên là Holman Blake, là người anh em tốt của Kiếm Ma.
- Người anh em tốt?
Đường Vi càng cảm thấy không hiểu.
Tần Xuyên đẩy Holman ngồi vào ghế sau:
- Đừng nghe anh ta nói mò, tên này giết anh không thành, bị anh chiêu hàng rồi.
- Giết anh?
Đường Vi giật mình, mở to đôi mắt dễ thương:
- Anh là người trong suốt?
Holman xấu hổ gãi gãi đầu:
- Xem ra tôi thật sự không cần tiếp tục làm sát thủ nữa rồi. Giờ càng ngày càng nhiều người biết tôi là ai.
Đường Vi lập tức hứng thú mười phần, thúc giục Tần Xuyên nói xem chuyện gì đã xảy ra, cô vốn tưởng rằng Tần Xuyên chỉ ứng phó với người trong suốt, không ngờ còn trở thành “bạn” với người trong suốt, đúng là tin động trời.
Tần Xuyên để cô lái xe đi trước, trên đường giải thích qua loa, sau đó nhìn chiếc xe này hỏi:
- Tiểu Vi Vi, xe này em lấy đâu ra thế?
- Tùy tiện mượn trên đường, dù sao thì cũng không ai đòi em trả nên em cứ lái đã.
Đường Vi nói.
Tần Xuyên khóe miệng một hồi run rẩy, không ngờ cô nàng này còn có “tuyệt kỹ trộm xe”, còn nói một cách văn nhã như vậy.
Hơn nửa giờ sau, xe đi đến bên ngoài trang viên St. Peter.
Thật ra vừa nãy khi xe đi vào phạm vi cách trang viên khoảng m đã có máy quay phát hiện, ngoài cửa sớm đã có một đám vệ sĩ áo đen đạn đã lên nòng, dưới sự dẫn dắt của hai vệ sĩ trưởng, đứng canh ở đằng kia.
Bốn người bọn Tần Xuyên xuống xe, hai vệ sĩ trưởng đều căng thẳng vô cùng, nhưng thấy Nataliya cũng xuất hiện, đều sững sờ ở nguyên chỗ.
- Cô Nataliya? Tạo sao cô…?
Nataliya lộ ra khí chất ung dung trước mặt người ngoài, lãnh đạm đáp:
- Kiếm Ma các hạ đã đạt thành ước định với tôi, sẽ hóa giải xung đột lần này, các người còn không thu vũ khí lại?
- Cái gì?
Một gã vệ sĩ trưởng mặt lộ vẻ giật mình:
- Chẳng phải cô ở Moscow sao? Đây là chuyện khi nào thế?
Nataliya nhíu mày:
- Sao vậy, các người không tin à? Chẳng lẽ muốn châu chấu đá xe, ngăn trở Kiếm Ma các hạ, sau đó lại để cho gia tộc Romanov máu chảy thành sông sao?
Hai gã vệ sĩ trưởng đương nhiên không dám nghĩ như vậy, thật ra chúng cũng cắn răng đứng cảnh ngoài cửa, ngay cả Ulysses còn bị giết thì bọn chúng làm được cái đếch gì!
Nói trắng ra là gia tộc Romanov đang trong trạng thái nửa chờ chết rồi, chỉ hận không thể gọi thêm một đám sát thủ siêu cấp và lính đánh thuê của thế giới dưới lòng đất đề phòng trước.
Đám người lập tức thả cho đi, còn Đường Vi và Holman đi theo phía sau, không ai dám hỏi thân phận của hai người, chỉ coi là tùy tùng của Tần Xuyên.
Xuyên qua vườn hoa và vườn cây xanh ngắt kiểu Hoàng gia châu Âu, mọi người bước vào tòa nhà chính.
Phil cùng một đám thành viên trung tâm đang khua chiêng gõ trống thảo luận xem nên ứng phó thế nào mà mãi không có kết quả.
Lúc này Tần Xuyên đột nhiên đi vào, lại còn đi cùng Nataliya khiến người của gia tộc Romanov vừa bất ngờ vừa bất an.
Trong phòng khách tráng lệ, cả không gian được đèn thủy tinh chiếu sáng như ban ngày.
- Ha ha, thật sự là vinh hạnh, Kiếm Ma các hạ đến đây khiến cả trang viên St. Peter sáng bừng lên.
Phil vẻ mặt cứng ngắc gượng cười, muốn nắm tay lấy lòng Tần Xuyên.
Tần Xuyên lạnh lùng nhìn ông ta, cũng không bắt tay lại.
Phil xấu hổ, ho khan hai tiếng:
- Kiếm Ma các hạ, ta biết ngài có chút hiểu lầm đối với gia tộc chúng tôi, thật ra tất cả đều do sự tham lam của gia tộc Habsburg gây ra. Chúng tôi và ngài không hề có thù hận trực tiếp.
Tần Xuyên vẫn lười không thèm nói chuyện với ông ta, ánh mắt ra hiệu với Nataliya ở bên cạnh.
- Người cha tôn kính của con, con đã đạt thành hòa giải với Kiếm Ma các hạ, chỉ cần thỏa mãn yêu cầu của ngài ấy thì ngài ấy sẽ là bạn của gia tộc chúng ta chứ không phải kẻ địch.
Nataliya nói.
Một đám tộc nhân hai mặt nhìn nhau, nhao nhao kinh ngạc nhìn Nataliya.
- Trời ơi, cháu gái của tôi, những gì cháu nói là thật à?
Lukyanova vui mừng hỏi.
- Mọi chuyện rốt cục là thế nào? Nataliya, không phải cháu đang ở Moscow sao?
Markin kỳ quái nói.
Phil thì nhíu mày:
- Con từ Moscow đến đây bằng cách nào thế? Tại sao không có ai thông báo cho ta?
Nataliya lạnh lùng nói:
- Cha, cha cảm thấy bây giờ là lúc để truy cứu con làm sao ra ngoài được à? Sự nhẫn nại của Kiếm Ma các hạ chỉ có hạn, nếu không phải con hòa giải thì cha tưởng Kiếm Ma các hạ muộn thế này mới tìm đến mọi người à?
Phil ánh mắt lập lòe, thở dài:
- Được rồi, không biết Kiếm Ma các hạ có yêu cầu gì?
Nataliya nhìn Tần Xuyên, thấy Tần Xuyên gật đầu, cô mới tiếp tục nói:
- Đầu tiên, người ủy thác nhiệm vụ Berezov kia bắt buộc phải bị xử tử, nếu không ủy thác của ông ta vẫn hữu hiệu, mọi người đều phải chết.
- Yêu cầu này hợp tình hợp lý.
Phil không chút do dự tựu đáp ứng, hào phóng nói:
- Đây là điều mọi người đều muốn nhìn thấy, phản đồ phải bị xử tử.
Nataliya lại nói:
- Mặt khác, thật xin lỗi cha, Kiếm Ma các hạ hy vọng cha có thể rút khỏi vị trí gia chủ, do một người ngài ấy tin tưởng được đảm nhiệm chức tộc trưởng gia tộc Romanov.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều xôn xao, cả đám người ánh mắt phức tạp nhìn nhau, hiển nhiên có không ít người dao động.
Còn Phil thì sắc mặt trắng bệch, nghiêm mặt nói:
- Kiếm Ma các hạ, không ai hiểu rõ gia tộc Romanov hơn tôi, tôi nguyện ý nói chuyện cẩn thận với ngài, ngài nhất định sẽ hiểu nỗi khổ tâm riêng của tôi.
Lúc này Tần Xuyên cuối cùng cũng mở miệng, nhếch miệng cười cười:
- Ông cảm thấy tôi sẽ để một người quyết định tìm trợ thủ và sát thủ đối phó tôi tiếp tục ngồi ở vị trí gia chủ sao?
Phil nuốt nuốt cổ họng, mặt bàn tay nhúc nhích, nói không ra lời.
- Đúng vậy, Phil, chúng tôi sớm đã chịu đủ sự chuyên quyền độc đoán của anh rồi, anh không thích hợp làm gia chủ, chúng ta nên tìm gia chủ khác!
Markin lớn tiếng nói.
Trong lúc nhất thời, những người khác cũng đều phụ họa theo, tranh luận ai thích hợp hơn.
- Các người không cần tranh luận nữa.
Giọng nói của Tần Xuyên bao trùm tất cả mọi người:
- Người duy nhất tôi tín nhiệm là Nataliya, cô ấy là người thích hợp nhất.
Mọi người nghe xong, nhất thời đều thấy rối loạn.
- Cái gì? Không được! Nataliya còn không nằm trong top người thừa kế! Nó còn là phụ nữ!
Markin kêu lên!
Nhưng ông ta vừa nói xong câu này, Tần Xuyên đã khoát tay, một đạo kiếm khí nhanh đến mức thần phạt giả ở bên cạnh đều không kịp phản ứng, xẹt qua cổ Markin!
Một cái đầu còn há hốc mồm trực tiếp lăn xuống đất, máu phun ra như suối!
Trong đại sảnh hoàn toàn tĩnh mịch, một đám thần phạt giả mồ hôi rơi như mưa, ngay cả hai vệ sĩ trưởng trong số đó cũng không thể kịp thời phản ứng, có thể thấy kiếm khí của Tần Xuyên nhanh như thế nào.
Tần Xuyên ánh mắt lạnh như băng đảo qua tất cả mọi người, cười tà nói:
- Hình như các người hiểu lầm một chuyện, những gì tôi nói không phải là “câu nghi vấn” mà là “câu trần thuật”. Các người không có tư cách cò kè mặc cả với tôi, tôi nói cái gì chính là cái đó! Hiểu chưa?