Tôi Chỉ Muốn Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ (Phần 1)

chương 16: giang trí viễn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Đúng là tức chết mất!”

Trong phòng trọ, Giang Thuật cáu đến mức ôm gối đấm một hồi.

Mấy minh tinh này tốt tính thật đấy!

Tôi đã giẫm lên mặt các ông như thế, mà các ông vẫn chẳng có phản ứng gì.

Giang Thuật thấy đoàn quân mắng nhiếc mãi mà chưa xuất hiện dưới bài đăng Weibo của mình, nỗi buồn man mác dần xâm chiếm gương mặt.

Ngược lại, cái video anh chàng vừa cho ra mắt sáng nay, chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã nhận được khá nhiều like và comment khen ngợi.

Cư dân mạng ngồi dưới đồng loạt khen Giang Thuật là “nghệ sĩ có lương tâm”.

Thấy dưới post hầu như toàn là bình luận khen mình, Giang Thuật suýt muốn đâm đầu đi chết.

Cái lùm mía thế này đúng là mất cả chì lẫn chài.

Đòn phản kích tuyệt diệu của anh chàng chẳng những không thành công, mà còn tạo hiệu quả ngược.

Giang Thuật buồn bực đến độ suýt hộc ra máu.

“Sao mấy người lại không nhào vô!”

Sau khi oán tránh đám người Tất Kỳ Phong một câu, dưới ánh đèn tù mù tối tăm, Giang Thuật cuộn tròn trong góc phòng, nhìn lượng follow trên Weibo của mình tăng điên cuồng với vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.

Mỗi lần F, số follow lại tăng mười mấy người.

Cứ một follower tăng thêm, lại như một cây kim cắm vào tim Giang Thuật, đau muốn nhỏ máu.

Một ngày một đêm trôi qua.

Lượng follower của Giang Thuật rốt cuộc cũng dừng lại ở con số nghìn, không biến động nữa.

Trong hai ngày ngắn ngủi.

Giang Thuật đã có sự thay đổi về chất từ đến nghìn follower.

Chuyện này, nếu là ngôi sao không tên nào khác, thì chắc người ấy đã phải nhảy cẫng lên vì mừng.

Nhưng Giang Thuật vào giờ phút này thì sao…

Anh chàng còn đang nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt trống rỗng, trông buồn bã y như cõi lòng đã chết.

Lúc này.

Một bài hát buồn vọng vào từ ngoài cửa sổ.

Hai hàng lệ trong suốt lượn xuống theo mặt Giang Thuật.

“Gia sản trăm tỷ của tôi ơi, mất hết, mất hết rồi!”

Toi, thế là toi cả rồi!

Vì video mà anh chàng up không mang lại hiệu quả như dự đoán, kế hoạch flop dập mặt trong showbiz nhờ chương trình “Hội cà khịa của các sao” của Giang Thuật coi như đã thất bại thảm hại.

Anh chàng chẳng những không flop, mà còn thu hoạch được nghìn follower.

Chuyện này không thể trách kế hoạch của Giang Thuật kém tắm được.

Mà lỗi là tại mấy cha nội Tất Kỳ Phong chả hợp tác gì cả.

Kế hoạch thất bại.

Giang Thuật tất nhiên không thể được như mình hằng mong trước đó, vì không lăn lộn nổi trong showbiz, nên ‘đương nhiên’ phải về nhà thừa kế tài sản trăm tỷ.

Ngày kia sẽ là liên hoan một tháng về nhà một lần.

Nếu kế hoạch không xuất hiện sự cố ngoài ý muốn, thì lúc đấy anh chàng nhất định đã bị chửi cho không ngóc đầu lên được trong showbiz. Bao giờ về nhà, anh chàng sẽ nhún nhường nhận lỗi với ông bô, thưa rằng mình thật tình không sống nổi trong giới giải trí được nữa, xin chủ động nhận thua trong cái hẹn năm.

Nếu mà vẫn không được, thì cứ khóc lóc thật to, cầu xin lòng thương cha mẹ.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất có thể Giang Trí Viễn sẽ cho anh chàng về nhà.

Nhưng giờ thì không được!

Giang Thuật không chỉ không ngã dập mông, mà còn làm ăn rất khá.

Lý do trước đấy định dùng lại thành ra không hợp lý.

Nếu cố đấm ăn xôi đòi ở lại nhà, chưa nói đến việc ba má anh chàng có sinh nghi hay không, mà Giang Trí Viễn có đồng ý không còn là điều khó nói.

Kế hoạch thất bại, khiến con đường về nhà thừa kế gia sản của Giang Thuật trở nên nhấp nhô hơn nhiều.

“Đến lúc đấy mình cứ ứng biến tùy theo hoàn cảnh vậy, ở được thì ở, không được thì xin thêm tí tiền cũng tốt.”

Sau khi suy tư cẩn thận mà không tìm ra đối sách thích hợp, Giang Thuật đành thở dài khẽ khàng, lựa chọn ứng biến theo hoàn cảnh.

Được ở nhà tất nhiên là tốt nhất.

Nếu không ở lại được, thì xin chút tiền cứu đói khẩn cấp cũng ok.

Bây giờ Giang Thuật lại hết tiền rồi.

Bởi vì lúc ấy chắc củ mình có thể về nhà, nên sau khi kiếm được tiền nhờ bán nhạc, Giang Thuật đã không ăn tiêu tiết kiệm.

nghìn tệ tiền bán bài hát đã bị Giang Thuật vung hết chỉ còn mấy trăm.

Mặt Giang Thuật bây giờ toát lên vẻ bần cùng.

Tiền mà không về nữa, thì Giang Thuật đành phải giã từ mì ăn liền đóng hộp, quay về cuộc sống ăn mì gói lần nữa.

“Đánh một giấc đã đời, rồi chuẩn bị về nhà thôi!”

Ném hết tâm trạng buồn bực qua một bên, Giang Thuật ngồi xem đống tư liệu học tập, chán rồi thì chui vào chăn đi ngủ.

Ngày kia.

Là một ngày khá quan trọng.

Anh chàng muốn bồi bổ tinh thần minh mẫn, để đấu trí đấu dũng một trận nảy lửa với ông già.

Một đêm trước ngày Giang Thuật về nhà.

Yến Kinh, tại một khu biệt thự người giàu ở bờ kênh.

Ngôi biệt thự cao tầng trị giá , tỷ NDT nằm giữa khu biệt thự ấy, chính là nơi doanh nhân giàu số một Hoa Quốc – Giang Trí Viễn đang sinh sống.

Giang Trí Viễn, chủ tịch tập đoàn Trí Viễn, một tập đoàn có nhiều loại nghiệp vụ như kinh doanh đất đai, thương mại, du lịch, tài chính, v.v..

Hiện nay, với gia tài hơn tỷ NDT, Giang Trí Viễn đang ngồi vững trên vị trí đầu bảng xếp hạng người giàu của Hoa Quốc.

So sánh với phần lớn người giàu trên bảng xếp hạng đó, Giang Trí Viễn được xem như khá khiêm tốn kín tiếng, hơn nữa ông còn cố tình phong tỏa, nên công chúng bên ngoài biết rất ít thông tin cá nhân về ông.

Vì Giang Trí Viễn là nhân vật giàu số một Hoa Quốc, nên trên mạng có rất nhiều người muốn ông trở thành bố vợ họ!

Nhưng đến nay…

Cư dân mạng còn chẳng rõ Giang Trí Viễn có con gái hay không nữa.

Trong căn phòng làm việc tại biệt thự.

Giang Trí Viễn đang xử lý một đống tài liệu.

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Một người đàn ông có vẻ ngoài bình thường, mặc áo khoác da, quần tây đen, giày da đen đi vào.

Người đàn ông khoác áo da này là một thám tử tư nổi danh trong giới thượng lưu Yến Kinh, hiện đang làm thuê cho Giang Trí Viễn, chỉ làm riêng cho một mình Giang Trí Viễn.

“Sếp Giang, đây là tình hình của cậu chủ trong một tháng gần đây.” Người đàn ông khoác áo da đưa một túi tài liệu cho Giang Trí Viễn.

Trong túi tài liệu có một bảng giờ giấc và mấy tấm ảnh.

Trên đấy ghi lại lịch trình và biểu hiện của Giang Thuật trong tháng này.

Giang Trí Viễn lướt đại khái, sau đấy, một nụ cười hiếm thấy nở trên gương mặt nghiêm túc của ông.

“Không ngờ thằng nhóc này cũng biết nắm bắt cơ hội đấy!” Giang Trí Viễn cầm một tấm ảnh chụp Giang Thuật tại “Hội cà khịa của các sao”, lắc đầu cười.

Ông cảm thấy thằng con Giang Thuật của mình hơi ngu lâu dốt bền khó đào tạo.

Thật ra, Giang Trí Viễn cũng không ép Giang Thuật nhất định phải tiếp quản công ty hay gì gì đấy, nhưng ông vẫn rất khó chấp nhận việc con mình làm minh tinh.

Là một nhà tư bản lớn, showbiz là nơi hỗn tạp dơ bẩn ra sao, có nhẽ nào Giang Trí Viễn lại không biết.

Giang Trí Viễn không muốn để Giang Thuật sống trong hoàn cảnh ấy.

Nhưng Giang Thuật lại cực kỳ cố chấp, cố chấp đến nỗi chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ, cứ nằng nặc đòi phải làm siêu sao bằng được.

Vì thế nên mới có trận cãi nhau nảy lửa hai năm trước, và việc Giang Thuật bỏ nhà trốn đi.

Để khiến Giang Thuật nhận rõ sự tàn khốc của showbiz, đồng thời tiện thể mài giũa tính tình thằng con mình, Giang Trí Viễn đã thực hiện đúng giao kèo năm, ngoài đảm bảo an toàn cho con, thì ông không trợ giúp Giang Thuật ở bất kỳ phương diện nào nữa.

Những chuyện Giang Thuật trải qua trong mấy năm bỏ nhà đi trốn, Giang Trí Viễn luôn dõi theo từng thời từng khắc, nên đương nhiên ông cũng biết Giang Thuật lăn lộn trong showbiz chẳng đến đâu, phải sống những tháng ngày hết sức thê thảm.

Giang Trí Viễn đã đạt được hiệu quả mà mình mong muốn.

Thậm chí, thấy Giang Thuật sống thảm như vậy, Giang Trí Viễn còn hơi không đành lòng.

Dù gì đấy cũng là con trai của đại gia Giang giàu nhất cả nước, sao lại có thể ăn mì gói qua ngày suốt thế được!

Vì vậy, Giang Trí Viễn còn định nói chuyện nhỏ nhẹ với Giang Thuật trong bữa tiệc tháng này, bảo Giang Thuật về nhà đi, đừng sống khổ sống sở bên ngoài nữa.

Nhưng bây giờ…

Nhìn tình hình tháng gần nhất của Giang Thuật, Giang Trí Viễn đã dập tắt suy nghĩ này.

“Sự nghiệp của cậu chủ trong showbiz hình như đã khởi sắc rất nhiều.” Thám tử tư đứng bên cạnh mở miệng nói.

Giang Trí Viễn gật đầu.

Nếu Giang Thuật tiến triển không như ý trong giới giải trí, ông mềm mỏng dỗ ngọt có khi còn kéo Giang Thuật về nhà được.

Nhưng nay sự nghiệp của Giang Thuật vừa mới khởi sắc, giờ mà lại bàn chuyện về nhà ngay, với hiểu biết của Giang Trí Viễn về tính cách của thằng con mình, và sự cố chấp của Giang Thuật với giấc mộng siêu sao, thằng bé nhất định sẽ không đồng ý.

Giang Trí Viễn không muốn lại cãi nhau với Giang Thuật lần nữa, càng không muốn đóng vai ông bố khó tính, nên tạm thời đè nén ý định khuyên Giang Thuật về nhà lại.

‘Cứ chờ thời cơ thích hợp đã vậy.’

Giang Trí Viễn yên lặng nghĩ thầm.

“Còn chuyện gì cần báo cáo nữa không?” Giang Trí Viễn ho nhẹ, hỏi thám tử tư trước mặt mình.

“Sếp Giang, tôi điều tra được gần đây cậu chủ đang có mâu thuẫn với một tay đạo diễn tên là Tất Kỳ Phong, có cần tôi đi cảnh cáo tay đạo diễn ấy không ạ?” Ánh mắt người đàn ông khoác áo da tỏa ra tia sáng lạnh lẽo.

“Không cần.” Giang Trí Viễn giơ tay, “Anh chỉ cần chịu trách nhiệm bảo vệ Giang Thuật và giám sát thằng bé là được, những chuyện còn lại, để tự nó giải quyết.”

“Vâng, thưa sếp Giang!”

[HẾT CHƯƠNG ]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio