Lạc gia vào chủ nhật, khá yên bình.
Lạc Minh Tuyền còn có bộ phim đang đóng dở dang không thể xin nghỉ tiếp nữa nên ở lại khách sạn, không về nhà.
Lạc Minh Uyên cả ngày đọc sách, còn kêu ba Lạc xây cái phòng thí nghiệm cho, nói là muốn nghiên cứu loại thuốc gì mới.
Lạc Minh Huyền đưa Lạc Minh Vũ đi dự tiệc của bạn hắn tổ chức.
Vì Lạc Minh Vũ muốn tạo quan hệ tốt với giới thượng lưu trước Kỷ Tú Hiên, tâm cơ boy ba chữ đều viết hết lên mặt.
Rảnh rỗi uống trà cũng chỉ có Lạc Minh Huyên với Lạc Minh Yến.
Hai thằng này muốn bắt tay hợp tác với nhau bắt nạt Kỷ Tú Hiên, hồi sáng mới bị cậu đập một trận.
Lạc Minh Yến băng bó ở sống mũi, húp một miếng trà thôi cũng đủ chật vật: "Lần sau em không nghe lời anh nữa đâu."
Lạc Minh Huyên đỡ hơn chút, mỗi tội bị căng cơ tay, cầm cũng cầm không được tách trà: "Anh cũng không dám xúi dại em nữa đâu."
Hồi sáng này, biết Kỷ Tú Hiên muốn ra ngoài đi chơi, còn hẹn bạn học.
Thế là Lạc Minh Huyên xúi giục Lạc Minh Yến mượn chìa khóa của quản gia, khóa cửa phòng cậu từ bên ngoài, còn anh ta thì canh lúc cậu không chú ý thì trộm chìa khóa phòng của cậu.
Từ đó, Kỷ Tú Hiên chỉ có thể ở trong phòng không ra ngoài được.
Bọn họ tính rất hay, còn vỗ tay ăn mừng.
Kết quả, Kỷ Tú Hiên mở ra ban công, từ trên tầng hai nhảy xuống, lông tóc không rớt một cọng, còn hái vài trái xoài xanh xuống, "hiếu kính" hai thằng anh.
Cậu ném xoài rất có nghề, Lạc Minh Yến không kịp thủ, một cái bốp đã trúng mũi, đau điếng.
Lạc Minh Huyên may mắn gồng cơ chuột chụp xoài điêu luyện, cuối cùng căng cơ tay không làm mẹ gì được nữa.
Kỷ Tú Hiên kêu đám bạn chờ chút, đằng đằng sát khí đi phòng khách làm thịt hai thằng anh.
Lạc Minh Huyên co được duỗi được, anh ta nói mình chỉ giỡn chơi thôi chứ không làm gì quá đáng.
Lạc Minh Yến cũng mếu máo chỉ vô cái mũi, uất ức nhìn cậu.
Kỷ Tú Hiên mà tha cho bọn họ thì tên cậu sẽ viết ngược thành Hiên Tú Kỷ!
Hệ thống đúng lúc ra mồm: [Đánh chi mỏi tay, bên tôi có mấy món đồ chơi BDSM gì đó nè, lựa hai cái cho hai ổng trải nghiệm.]
"..." Vẫn là đừng, cay đôi mắt.
Nhìn hai ông anh thành tâm mặt mày, Lạc Minh Huyên chọt đúng chỗ ngứa móc ra cái thẻ tín dụng đưa cho cậu.
Lạc Minh Yến hoảng hoảng thò tay vào túi quần móc ra 2 tờ 500 đưa cho cậu.
Cậu xụ mặt nhận tiền: "Còn dám chọc tôi, lần sau không đơn giản là như vậy nữa đâu." 11 triệu, có tiền mua figure rồi!
Lạc Minh Huyên và Lạc Minh Yến nhìn theo bóng lưng của cậu đi xa, nhẹ nhàng thở ra.
Cái chảo đó mà vào đầu, chắc não chấn động quá.
"..."
_______
Trung Tâm Thương Mại Tây Thịnh, hội trường lớn nhất.
Kỷ Tú Hiên cùng nhóm bạn đưa vé vào cửa xong, bọn họ tách nhau ra đi chơi.
Thẩm Lăng thì đi chung Kỷ Tú Hiên, hắn có điên mới tách lẻ đi một mình.
Hắn tới vì có cậu ở, không theo cậu theo ai nữa?
Event lần này cũng có biểu diễn âm nhạc, hình như ban tổ chức còn cho mời ca sĩ nổi tiếng lên sân khấu hát mấy bài thánh của Wibu.
Tú Dragneel và Happy Thẩm được rất nhiều người xin chụp hình chung.
Thẩm Lăng sống không còn luyến tiếc nhìn bên cạnh đại ca tạo kiểu chụp hình đa dạng.
"Happy này có hơi đô á!"
"U, Natsu nhỏ xíu nhìn cưng quá!"
Thẩm Lăng muốn click back: "..."
Cũng có người nhận ra: "Em là em trai trượt ván nhà ảnh đế đúng không?"
"Đúng đó, đúng đó, nhìn quen lắm!"
"Em xin chữ ký ảnh đế giùm chị đi!"
Kỷ Tú Hiên trầm mặc: "Mấy chị nhận nhầm người, tôi không quen ảnh đế-" Cậu rất muốn bỏ chạy khỏi trần tục.
Thẩm Lăng nhìn đám người càng bu càng đông, quyết định tự cứu, hắn xách cổ áo Kỷ Tú Hiên túm lại gần rồi kéo tay cùng nhau chạy.
Kỷ Tú Hiên ngạc nhiên nhìn hắn, cậu còn chưa ra hiệu nữa mà hắn đã tự bắt sóng được rồi, hay ghê.
Một xanh một hồng chạy trước chạy sau, hình ảnh thấy thế nào cũng hài hòa.
Nếu Kỷ Tú Hiên không mở miệng: "Quào, Happy à, chúng ta đại chiến SaberVũ đi, nhịn nó lâu lắm rồi."
"..." Cậu biết mình đang nói gì không vậy? Cảm nắng rồi?
Phía sau hội trường.
Được mời tới làm ca sĩ cho chương trình đúng là Ninh Thanh và một ca sĩ khác nữa, tên là Vương Nhạc, cả hai đều trong một nhóm nhạc nam 4 người.
Nhan sắc khỏi phải bàn, hai anh em mặt hơi giống, nhưng Ninh Thanh khác Ninh Kỳ ở chỗ, anh ta chững chạc, ít nói làm nhiều, visual mỹ nam an tĩnh, ngón giọng siêu bổng không trầm cũng không thô.
Bọn họ là nhóm nhạc nam đình đám, tất nhiên bình thường là sẽ không nhận hát mấy cái event như vầy, nhưng vì sự kiện Festa lần này có cả 3 nhà giàu đầu tư, nên bọn họ cũng được chi trả kha khá.
Hai người hát gần 3 tiếng đồng hồ, thanh quản khát khô mới ngừng nghỉ.
Vương Nhạc đưa một chai nước qua cho Ninh Thanh, bản thân thì lau mồ hôi: "Nè, đội trưởng.
Chạy xong show này là tụi mình nghỉ được tới cuối tháng rồi." Nay hai mấy tây rồi, nghỉ mấy ngày cũng khỏe.
Ninh Thanh ngồi xuống ghế, mở nắp ra uống: "Ừ." Anh ta khàn khàn giọng.
Chờ hồi phục lại một chút, Vương Nhạc mới hỏi thăm: "Đầu tháng 10 quay chương trình, em anh có tới không?".