Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé

chương 102: đồng ý

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu Ốc nhận được điện thoại của Mộc ba.

Giờ ông rất áy náy với cô, bảo cô về nhà ở chờ xuất giá.

Mộc gia sẽ chuẩn bị đồ cưới, áo cưới cho cô, thời gian từ đây đến đám cưới không còn bao nhiêu lâu, bọn họ hi vọng còn mấy ngày được ở cùng Tiểu Ốc.

Tiểu Ốc không phản đối, cũng không có lý do phản đối.

Bởi cho dù cô không yêu Đậu Diệc Phồn nhưng lại muốn có một đám cưới thật lớn, bởi cả đời chỉ có một lần.

Biết được Tiểu Ốc đồng ý trở về nhà, Mộc Trạch Khải có cảm giác kỳ quái.

Anh vừa muốn gặp cô để tự mình cảm ơn cô, vừa không muốn gặp sợ cô lại dây dưa như trước đây.

Mặc dù anh rất đau lòng và hối hận sau sự việc anh gây tổn thương cho cô, nhưng vừa nghĩ tới sự dây dưa của cô là anh chỉ muốn chạy trốn.

Cho nên khi nghe thấy phòng khách có tiếng ồn, biết cô đã về anh cũng đợi một lúc lâu mới xuống, không ngờ cả Đậu Diệc Phồn cũng đến: "Làm sao cậu lại ở đây?"

Mộc mẹ nghĩ từ trước đến giờ Mộc Trạch Khải không quan tâm đến chuyện của Tiểu Ốc, nên chưa nói cho anh ta biết chuyện kết hôn của Tiểu Ốc, nhân dịp này thông báo luôn: "Trạch Khải, tới đây ngồi, đây là em rể con, mấy ngày nay chắc con bị kinh sợ nên không nhớ, Tiểu Ốc sắp kết hôn với Đậu Diệc Phồn".

"Kết hôn?" Tưởng như sấm sét giữa trời quang bổ trúng đầu anh, làm sao có thể? Cô gái xấu tính này mà có người muốn cưới?

"Đúng vậy, mấy ngày nữa là đám cưới rồi".

Mộc mẹ vô cùng tiếc nuối, một cô gái tốt như vậy mà con trai mình không nhìn lại, để cho người khác chiếm được.

Mộc Trạch Khải tự rót cho mình một chén trà, nhấp một ngụm cảm thấy đắng chát rất khó uống.

Mộc mẹ luôn hy vọng nhà cửa hòa hảo, êm ấm, mặc dù Tiểu Ốc là con nuôi nhưng bà cũng rất yêu thương nên nói với Trạch Khải: "Sau này cùng là người một nhà, những người trẻ tuổi các con phải lui tới nhiều nhiều nhé".

Người một nhà?

Người nào cùng Đậu Diệc Phồn là người một nhà.

Tiểu Ốc yêu anh, có phải cô lấy việc kết hôn này để gây sự chú ý của anh?

Anh âm thầm quan sát cô, suốt buổi cô chỉ nhìn Đậu Diệc Phồn hoặc cúi đầu nhìn mâm bánh, không buồn liếc anh lấy một cái.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio