Quả nhiên là anh biết! Tường Vi hít vào một luồng khí lạnh, liều mạng nói với chính mình phải tỉnh táo!
“Ba thứ đồ thế chấp của nhà họ Thẩm! Đây chính là mục đích của tôi! Tôi chỉ muốn biết nhà họ Thẩm từng thế chấp cái gì cho anh!” Cô nói rất nhanh, lý do này cũng là thật, mà cũng hợp lý, cô là con cháu nhà họ Thẩm, đương nhiên muốn biết!
“Muốn biết? Vậy lấy tỷ ra đổi!” Trong đôi mắt sáng ấy thoáng qua một tia tàn nhẫn.
“Anh___” Lời này của anh đã chặn hết mọi đường của cô! Anh biết rõ cô không thể nào đồng ý điều kiện trao đổi này, lần trước cũng đã nói rồi, “Nếu vậy, chúng ta không còn chuyện để nói! Mời nhường đường!”
Tường Vi nói xong liền muốn nhờ cơ hội này lui đi, nhưng mà cái ban công đằng sau lưng cô không có lan can, anh buộc cô lui cô cũng chẳng còn đường mà lui!
Hắc Diêm Tước vẫn không chịu nhúc nhích, đôi mắt đẹp trong bóng tối khẽ cong lên thành một đường nguy hiểm, không những không tránh ra, ngược lại còn tiến đến gần Tường Vi hơn, giọng nói trầm thấp mập mờ thốt ra: “Bảo bối, em có cảm thấy không, nơi đây gió rất lớn, phía ngoài ánh trăng rất đẹp, gió kia rất lạnh….thật thích…”
Tên đàn ông này, lời nghiêm chỉnh trong miệng anh nói ra, đều thay đổi hương vị hết cả!
“Tôi..tôi lại cũng cảm thấy rất lạnh!” Trong đầu Tường Vi thoáng qua một cái ý niệm không hay! Mới vừa nói xong, cô ngay lập tức ý thức mình sai lầm, hận không thể cắn rơi đầu lưỡi mình!
“Ha ha…. Như thế vừa hay, đến trong lồng ngực tôi mà sưởi ấm…” Một chuỗi tiếng cười nhẹ bật ra từ miệng anh, trong bóng tối Tường Vi không thấy được thái độ của anh, nhưng mà anh cười làm cô toàn thân sợ hãi, hơi thở đậm mùi vị phái nam của anh càng lúc càng gần…
“Không, đừng!”
Theo bản năng cô lùi từng bước từng bước về phía sau, cô tự tiện xông vào nơi cấm, tệ hơn là bị anh bắt quả tang, cô không tin với tính anh, lại ở đây vui vẻ nói chuyện cùng cô!
“E hèm, tự nhiên nghĩ ra, hôm nay đánh tôi một cái tát kia, tôi còn đang lo lắng nên trừng phạt cô như thế nào….”
Chợt, anh kéo âm cuối thật dài, ánh mắt lạnh lùng thoáng qua một tia sáng!
Mặt mũi Tường Vi vèo cái trắng xanh! Cô thừa biết, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô!
Nắm chặt quả đấm, Tường Vi híp đôi mắt sáng ngời: “Một người đàn bà còn trinh, đổi lấy một cái tát anh chịu, tính đi tính lại, anh đều có lời! Tôi đây, chỉ làm cái chuyện Mỹ Nhi muốn mà không dám làm thôi!”
Nhớ tới Mỹ Nhi bi thương, đến giờ trong lòng cô vẫn sợ, trinh tiết của phụ nữ là vấn đề tối quan trọng, cô tuyệt sẽ không nhượng bộ chuyện này tý nào!
“Ôi! Sao cô cho là cô ta sẽ cảm kích cô? Đừng quên là cô ta còn đánh cô nữa đấy! Hiển nhiên cô chẳng học được cách sinh tồn ở thế giới này là như thế nào!”
Anh âm lãnh lên tiếng, cái màn Mỹ Nhi điên cuồng cắn xé cô ở bãi đậu xe, anh đều thấy trong mắt, thậm chí anh còn ngăn lão Hải đến giúp đỡ, anh muốn để cho người đàn bà không biết trời cao đất rộng này hiểu được, cô xả giận thay người ta nhưng chưa chắc người ta đã cảm kích.
Nói xong, Hắc Diêm Tước duỗi một cánh tay ôm lấy eo nhỏ của cô___