Chương :
Ôn tổng…”
Ôn Lệ Thâm híp mắt, vừa mới quay người thì người phụ nữ kia hô một tiếng: “A…”
Sau đó cả người cô ta nhào về phía Ôn Lệ Thâm, Ôn Lệ Thâm tránh không kịp, cánh tay của người phụ nữ ôm lấy cổ anh, gương mặt cũng dán đến ngực anh.
Ôn Lệ Thâm đối với cô gái vừa nhào vào ngực mình, anh dùng thời gian nhanh nhất đỡ cô ta ra.
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi Ôn tiên sinh, giày của tôi cao quá, nhất thời không đứng vững.”
Lục Y San xin lỗi, phong tình mà vuốt làn tóc dài của mình, mục đích là phô ra cho Ôn Lệ Thâm nhìn thấy nhan sắc của cô ta.
“Có chuyện gì không?”
Ôn Lệ Thâm nhíu mày.
“Không có chuyện gì, tôi chỉ là muốn chào hỏi với Ôn tổng một tiếng thôi, tôi là nghệ sĩ dưới trướng của công ty ngài, vẫn luôn ngưỡng mộ ngài đã lâu, muốn đi lên chào hỏi với ngài một câu thôi.”
Ôn Lệ Thâm gật đầu một chút, nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ rồi bước thẳng vào trong.
Lục Y San có chút mắt mát, mị lực của cô ta yếu như thế sao?
Vậy mà người đàn ông này đến một câu dư thừa cũng không nói với cô ta?
Cô ta còn nghĩ Ôn Lệ Thâm sẽ bị một thân này của cô ta mê hoặc, ngực của cô ta kéo thấp như thế cơ mà, chẳng lẽ Ôn Lệ Thâm không thấy sao?
Mà lại vợ anh ta không phải là mang thai sao? Anh ta cũng không có phản ứng?
Lục Y San đi tới chỗ ký giả truyền thông đang núp ở trong tối: “Đều chụp lại hết rồi chứ?”
: “Đều chụp rồi, hơn ữa hình ảnh cực kỳ bạo, ngay mai nhất định sẽ giật tít.”
“Tốt lắm, tuyên truyền cho tốt vào đấy, tốt nhát là có thể thỏi phông nhân khí của tôi.”
“Yên tâm đi, nhận tiền của Lục Y San cô rồi thì tôi phải thay cô làm việc cho tốt chứ!”
“Chị Y Sam, chị cũng thật đẹp đó!”
Đó là dĩ nhiên rồi, tôi vốn xinh đẹp mài”
Trên lễ trao thưởng, giải thưởng sắp công bó chính là giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cái này khiến cho mấy nữ minh tinh trong danh sách đề cử lập tức căng thẳng và hy vọng, hy vọng bản thân có thể thu hoạch được vinh quang này.
Mà Lục Y San cũng được đề cử trong đó, bây giờ cũng đã chắp tay hợp thành hình chữ thập, hy vọng bản thân có thể được trao giải này, vì người trao thưởng chính là Ôn Lệ Thâm.
Nhưng mà bên trong danh sách đề cử cũng có Tô Hi, Lúc giới thiệu đến Tô Hi, bên trên màn ảnh xuất hiện một hình ảnh xinh đẹp, cho dù phóng lớn cũng xinh đẹp khiến cho người xem động lòng.
Dưới đài, ánh mắt của Ôn Lệ Thâm cũng nâng lên ý cười, lặng lặng mà chăm chú nhìn khuôn mặt của cô vợ nhà mình.
Lúc này người dẫn Chương trình công bố người lên đài, là một vị trưởng bối trong ngành, ông ta đi lên trên đài, nhận lấy thư công bố được phong kín, hài hước đùa giỡn mấy câu, sau đó mở ra trước màn ảnh.
Sau khi mở ra, ông ấy cười cười: “Tôi tạm thời không nói, nhưng mà tôi muốn mời người lên trao giải, vị đó chính là Ôn tổng, bởi vì giải này, chính là của người nhà cả Ôn Tổng.”
Ôn Lệ Thâm cười, đây chính là nguyên nhân anh đến đây, anh muốn thay cô vợ nhà mình cầm giải về, mặc dù cô không tự mình đến hiện trường, nhưng phần vinh quang này anh thay cô mang về. Ôn Lệ Thâm đứng lên, bước bộ trầm ổn mà có lực, bước từng bước từng bước lên đài, anh đứng trên đài, mặt hướng về phía người xem, khuôn mặt thong dong tự nhiên xuất hiện trên màn ảnh, ngay cả dưới ống kính khắt khe nhất thì khuôn mặt này vẫn rất hoàn mỹ.
Ngũ quan uy nghiêm, tuần mỹ trẻ trung mà tôn quý.
Dưới đài tất cả nữ minh tinh đều si mê, mà những người không được chọn kia chỉ có thể tiếc nuối, vợ của Ôn Lệ Thâm đoạt giải, các cô không còn gì để nói.
Dù sao thì Tô Hi cũng lấy tác phẩm ra mà đoạt giải.
Ôn Lệ Thâm cũng không nhìn danh sách, bên cạnh cô gái lễ tân cầm cúp tới, Ôn Lệ Thâm cầm lấy cúp, dịu dàng nhìn một chút, ánh mắt hướng đến ống kính: “Tô Hi, em là người tuyệt vời nhất, anh yêu eml”
Vừa hay, Tô Hi xem sách mệt rồi, muốn xem lễ trao giải một chút, vừa bật máy tính không bao lâu đã thấy ông chồng nhà mình, trao thưởng cho cô, cô che miệng không khỏi vui mừng.
Nhìn thấy chồng mình đứng trước màn ảnh mà thổ lộ, trong lòng cô xúc động muốn nhảy cẵng lên.
“Em cũng yêu anh.”
Cô lầm bẩm thành tiếng.