“Được, tôi lập tức giải thích.”
Lục Y San nghe lời người quản lý, mà lúc này, cô ta cũng chỉ có thể nghe lời. Cô ta tìm được máy tính, nhanh chóng lên Weibo viết một chuỗi dài, giải thích nguyên nhân những chuyện đã xảy ra, mà trong câu chữ của cô ta cũng chan chứa ý xin lỗi Tô Hi, thậm chí đến có lòng ích kỉ cũng nói ra, cô ta bây giờ gần như hèn mọn, nói ra hết những lời xin lỗi này.
Tô Hi dĩ nhiên cũng đang chú ý đến động tĩnh bên này, dù sao cô đang mang thai, cũng có chút nhàm chán, kịch hay như vậy có thể điều chỉnh lại tâm trạng cũng không tôi.
Mà trên mạng, Lục Y San tự vả mặt có độ phủ sóng rất cao, rất h nhiều người đều comment lại bên dưới, rốt rít mắng chửi, giễu cợt cô ta, vốn dĩ đã muốn đạp cho cô ta vài đạp, vừa hay lúc này cũng có một đám thủy quân chạy tới oanh tạc post này của cô ta.
Lục Y San phải tránh ở nhà, đến cả khóc cũng không dám, sốt ruột vô cùng.
Cô ta nào nghĩ tới, muốn dựa vào danh tiếng của Ôn Lệ Thâm lại là một chuyện hủy hoại tương lai thế này.
Cô ta vất vả bao nhiêu mới có được vị trí như ngày hôm nay, sao có thể đánh mất mọi thứ?
Cũng may, Ôn Lệ Thâm đã đè xuống mọi chuyện, trên mạng một tắm hình cũng không có. Nhưng cô ta cảm thấy chuyện này sẽ không chỉ vì một câu xin lỗi của cô ta mà xong chuyện.
Kết cục của Lục Y San cảnh tỉnh tất cả nữ minh tinh trong giới giải trí, cô ta làm chuyện người khác không dám làm, chính là đến gần Ôn Lệ Thâm, ai mà không muốn cơ chứ?
Chỉ là bọn họ biết nghĩ, đặc biệt là nhìn Ôn Lệ Thâm lúc nào cũng bày ra vẻ mặn nồng với vợ mình, đủ thấy anh yêu vợ thế nào. Nhìn thấy như vậy, ai còn dám tấn công anh?
Người sáng suốt nhìn một cái là đủ hiểu, Ôn Lệ Thâm hoàn toàn không có ý trăng hoa, trong lòng anh cũng chỉ có mình vợ anh mà thôi.
Trong lòng các nữ minh tinh đố ky gần chết, Tô Hi chính là người thắng lớn nhất giữa bọn họ.
Tô Hi ở nhà vui vẻ xem tin tức, Ôn Lệ Thâm đi ra còn thấy cô – Ụ đang bưng ipad xem, anh cười lắc đâu, đi tới, lây đi ipad của cô.
Tô Hi bị cướp mắt thú vui, có chút mắt hứng.
“Em định xem bao lâu? Cần thận cận luôn đấy.”
Ôn Lệ Thâm dịu dàng nói.
“Cái đồng thanh minh xin lỗi đó của Lục Y San cũng coi như cô ta thức thời.”
Tô Hi hừ nhẹ.
Trợ lý của Ôn Lệ Thâm cũng đã báo chuyện này lại cho anh, rất rõ ràng, đây là chuyện một tay Lục Y San tạo ra “Chuyện này anh định giải quyết thế nào?”
“Khai trừ khỏi công ty.”
Giọng Ôn Lệ Thâm lộ ra vẻ lạnh lẽo: “Không cho cô ta quay lại giới giải trí.”
Tô Hi nghe xong, cảm thấy cách giải quyết như vậy không oan cho cô ta chút nào, Lục Y San tâm tư xấu, hoàn toàn không coi người phụ nữ đang mang thai là cô đây ra gì. Cô ta biết thừa cô đang mang thai còn định làm trò xấu như vậy.
Ôn Lệ Thâm yêu cô thương cô nên chuyện này không thành, nhưng nếu gặp phải người đàn ông lăng nhăng.
Nếu kế hoạch của cô ta thành công, người phụ nữ sẽ thương tâm chết mắt.
Đều nói phụ nữ sao phải làm khó nhau, Lục Y San dám làm, cần để cô dạy dỗ cho một bài.
‘ “Đừng tức giận, cũng đừng để trong lòng.”
Ôn Lệ Thâm cầm tay cô an ủi.
Tô Hi gật đầu: “Ừm! Dễ chịu hơn nhiều rồi.”
“Buỏi tối muốn ra ngoài tản bộ không? Anh đi cùng em.”
“Đi loanh quanh gần đây đi! Bác sĩ nói em phải đi lại nhiều, dù sao em cũng định đẻ thường mài!”
Được! Buổi tối ăn cơm sớm, anh đi cùng em.”
“Nếu em mết thì sao giờ?”
Anh ôm em về.”
“Em bây giờ không chỉ có cân đâu!”
Tô Hi cười nói.