Chương
Ông ta vừa nhìn liền nhìn trúng tên nhóc đáng yêu nghịch ngơm Mục Nhiễm Tranh này, cho anh diễn một vai diễn trong bộ phim đầu tay của mình.
Nghiêm Kha cũng coi như là người nhìn Mục Nhiễm Tranh trưởng thành.
Vì hai người vừa hợp tác một bộ phim, Nghiêm Kha cũng đỡ mất thời gian để hai người làm quen, trực tiếp bắt đầu quay phim.
Nửa đầu bộ phim “Âm thanh hoa nở” toàn bộ đều ở trong trường học, vì thế, cả đoàn phim đều đóng quân ở trong trường cấp ba dân lập Hoa Anh.
Ngôi trường này là do Nghiêm Kha lựa chọn cẩn thận.
Trường cấp ba Hoa Anh được gọi là “trường trung học đẹp nhất”, có một con đường hoa anh đào trải dài, có một con đường cây ngô đồng to lớn, còn có một thư viện với kiến trúc độc đáo, và cả một sân vận động với thảm cỏ xanh mướt.
Nghiêm Kha đi điều tra thực tế rất nhiều trường, cuối cùng mới chọn nơi này.
Điều Tô Lam không ngờ được là, trong những ngày cô ở nhà dưỡng thương ở chân, Nghiêm Kha thật sự không hề rảnh rỗi, đi khắp nơi chọn phong cảnh, chạy khắp cả nước.
Việc quay phim cứ bắt đầu như vậy.
Dark Region Tô Lam đi quay phim, cô vừa đi liền không biết bao giờ.
mới có thể gặp mặt, đến nơi quay phim, vậy mà đến một †in nhắn wechat cũng không có!
Nói cho cùng, trong lòng người phụ nữ này không có anh!
“Cốc cốc cốc…
“Vào đi!” Quan Triều Viễn quát một tiếng.
Doãn Cẩn đẩy cửa đi vào.
“Điều tra được chưa?” Quan Triều Viễn nhíu chặt mày.
“Chủ tịch, theo dặn dò của anh, tôi đã điều tra tất cả các camera giám sát xung quanh Tình nồng Hawaii, đều không tra được”
“Không tra được? Sao có thể chứ?”
Chỉ cần một người từng xuất hiện, nhiều camera như vậy, sao có thể không tra được chứ?
“Quả thật là không tra được, camera giám sát trên đường gần đó tôi cũng đã xem qua, có cái vừa khéo hỏng vào hôm đó, có cái chưa hỏng, nhưng cũng không có gì”
Doãn Cẩn nói năng dè dặt, anh cũng không ngờ là lại không tra được gì.
Vì điều tra một người, anh xem video giám sát đến mức sắp mù cả mắt rồi!
“Hỏng?”
Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng, xem ra tên nhóc này có chuẩn bị mà đến, cố ý khiến anh không điều tra ra được.
“Chủ tịch, có khi nào là anh nhầm rồi, căn bản không có ai từng nói chuyện với phu nhân?”
“Không thể nào!”
Cảm giác của anh sẽ không sai.
“Giữ lại tất cả video giám sát cho tôi, tôi cần tất cả nội dung trước và sau đó một tiếng!”
Anh không tin không tra ra được!
“Vâng, thế nhưng…”
“Có gì nói mau”