Chương 4659 Nghe vậy, Tô Duy Nam mới buông tay ra. Người đàn ông ngã ngồi dưới đất, hung tợn nhìn Tô Duy Nam: “Tôi biết anh có quyền có thế, nhưng Bảo Anh là con ruột của tôi, đây là sự thật không thể chối cãi. Tôi muốn dẫn con ruột tôi đi, bất kể là ở lại nước Thiên Hoàng hay về nước Mỹ thì đều được pháp luật bảo vệ!” Cảnh sát bổ sung thêm: “Cậu Tô, anh Missouri này nói không sai đâu. Anh ta mới là cha ruột của Bảo Anh, anh †a có quyền này.” “Nghe thấy chưa?” Missouri đúng lý hợp tình, xoay cổ tay nói: “Tôi phải mang Bảo Anh đi ngay bây giờ, bằng không chúng ta sẽ gặp nhau trên tòa án! Thực ra nếu thật sự lên tòa thì Tô Duy Nam không hề sợ hãi. Chẳng qua thân phận anh đặc thù. Ngay khi từ anh nhập cảnh, người nước Thiên Hoàng đã chú ý tới anh. Nếu cho họ cơ hội điều †ra mình thì e rằng sẽ xảy ra không ít vấn đề. Hơn nữa anh cũng đã từng hứa với ông Tư Đồ là sẽ bán mạng thay ông †a năm năm, bây giờ còn hơn nửa năm nữa mới hết hạn năm năm. Tạm thời anh không muốn gây chuyện ở Thiên Hoàng. Tô Duy Nam đột nhiên im lặng khiến Bảo Anh sợ hãi, cũng khiến người đàn ông tên là Missouri càng đắc ý. Anh ta nhìn chằm chằm Bảo Anh, trong mắt không có yêu thương, chỉ có tràn đầy mưu tính. Kể từ khi Bảo Anh chào đời, anh ta chưa từng quan tâm tới đứa con gái này. Nhưng bây giờ nó lại có thể mang một khoản tiền kếch xù tới cho mình, đây mới là lý do mà anh ta nguyện ý ngàn dặm xa xôi tới đây mang con gái rời đi. “Bảo Anh, con tin cha không?” Tô Duy Nam ngồi xổm trước mặt Bảo Anh, khẽ hỏi. Nhưng Bảo Anh vừa nghe xong thì lập tức thay đổi sắc mặt. Con bé nhào vào lòng Tô Duy Nam, bắt đầu khóc rống lên: “Cha đừng đuổi con đi! Con van cha! Đừng đuổi con đi! Sau này con nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời!” Con bé vừa khóc vừa quay sang nhìn Mộ Mãn Loan và Mộ Nhất Vi: “Xin lôi dì Mộ, xin lỗi Nhất Vi. Sau này con sẽ không bắt nạt Nhất Vi nữa đâu. Van mọi người đừng đuổi con đi! Con van mọi người!” Mộ Mẫn Loan không khỏi nhíu mày. Nếu không phải Bảo Anh còn nhỏ thì cô thật sự nghi ngờ mục đích của con bé khi nói ra câu này. Sao nghe cứ như đang đổ thừa cho mình cố ý muốn đuổi nó đi vậy? “Bảo Anh, cho cha hai ngày, cha nhất định sẽ đón con về nhà.” Tô Duy Nam không có cách nào nảy sinh xung đột chính diện với người khác, cho nên anh chỉ có thể lựa chọn một cách khác. Nhưng vì Missouri và cảnh sát đều đang ở đây nên anh không thể nói thẳng, chỉ có thể dỗ dành Bảo Anh. Chẳng qua Bảo Anh lại không hiểu, con bé điên cuồng lăn lộn gào khóc: “Con không nghe! Con không nghe! Rõ ràng cha không cần con! Cha có dì mới, có con gái nên không cần con! Con ghét cha! Con ghét cha!” Thấy vậy, Missouri dứt khoát tiến lên bế Bảo Anh. Bảo Anh khóc càng thê thảm. Tiếc răng bất kể con bé giãy dụa van xin kiểu gì thì Tô Duy Nam vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Mãi tới khi Missouri đưa Bảo Anh rời khỏi nhà, hai cảnh sát mới nói: “Kế tiếp còn có thủ tục cần xử lý. Cậu Tô tranh thủ tới sở cảnh sát một chuyến là được.” Dứt lời, hai cảnh sát cũng rời đi. Lúc này, Tô Duy Nam mới kêu Thomas: “Đi theo xem gã đó rốt cuộc muốn làm gì.” Tô Duy Nam phái Thomas ra ngoài là để điều tra về Missouri, cha ruột của Bảo Anh. Hai ngày sau, tin tức mà Thomas mang về khiến Tô Duy Nam và Mộ Mãn Loan đều chấn kinh. Bởi vì Tô Duy Nam từng nghi ngờ kết quả xét nghiệm ADN của Missouri và Bảo Anh và giả tạo, nhưng kết quả điều tra cho thấy kết quả xét nghiệm không có vấn đề gì, Missouri đích thị là cha ruột của Bảo Anh. Hơn nữa Thomas còn báo cho họ biết một tin tức khiếp sợ, đó là Bảo Anh chính là con gái của bác sĩ ở nước Mỹ, chính là người đã từng khám phụ khoa cho Tô Lam lúc cô ấy mang thai ra nước ngoài, thậm chí còn lừa gạt cái thai của Tô Lam có vấn đề.