Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

chương 4661

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 4661 “Lâu rồi chị Hân Nguy chưa đóng phim, lỡ lời này mà truyên ra ngoài thì đạo diễn nào còn dám dùng cô ấy nữa. Huống chỉ cô ấy luôn chuyên nghiệp, chắc chắn vừa rồi mọi người không chọn được kiểu trang điểm với quần áo phù hợp thôi.” Mộ Mẫn Loan cười tủm tỉm nói với Asius. Thủ đoạn vừa cứng vừa mềm, khiến sắc mặt Diệp Hân Nguy tái mét. Diệp Hân Nguy biết Mộ Mẫn Loan đang giải vây cho mình. Cô ta làm ầm một lát là được rồi, không thể thật sự đánh mất cơ hội vất vả lắm mình mới kiếm được. Thế là cô ta kiêu ngạo đứng lên, chỉ vào Mộ Mãn Loan: “Không phải cần hình tượng trong sáng sao? Đồ diễn đâu? Tôi muốn dùng bộ đồ trên người cô! Lập tức đi thay ngay cho tôi!” “Cô đừng quá quất! Thích diễn thì diễn, không muốn thì cút đi!” Asius đen mặt, cực kỳ bất mãn. Phải biết rằng nhân vật này vốn là Mộ Mãn Loan làm khách mời, hơn nữa hình tượng rất được lòng người, còn có cảnh hôn với Asius. Sau này không biết sao lại đổi thành Diệp Hân Nguy. Asius suýt nữa nổi điên phá phòng làm việc. Mô vội cười nói: “Không sao không sao, tôi thay ngay.” Trong phòng thay đồ, khi Mộ Mẫn Loan c ởi quần áo, Diệp Hân Nguy vô tình thấy trên vai trái của cô có vết bớt hình trái tim. Khi đó cô ta không lưu ý, nhưng không lâu sau đó, vết bớt ấy đã khiến cuộc đời của cô ta thay đổi long trời lở đất. Cảnh quay này đã được quay thành công. Toàn thể trường quay đều khen ngợi Mộ Mãn Loan. Hôm nay là cuối tuần. Theo thông Quan, đoàn làm phim an bài liên hoan cuối quần. Sau vụ hiểu lầm lần trước, Asius luôn cố tình né tránh Mộ Mẫn Loan. Thế nên khi đạo diễn Trương phụ trách quay bộ phim “Thịnh Thế Đại Mộng 2” này nói muốn tụ họp liên quan, Asius vốn định từ chối. Nhưng thân là nam chính, anh †a không đi thì buổi liên hoan này cũng không còn ý nghĩa. Asius không còn cách nào khác, chỉ có thể đi theo. Anh ta nghĩ chỉ cần ngồi một lát rồi sẽ rời đi, nhưng khi họ tới khách sạn thường liên hoan, Asius đội mũ lưỡi trai và kính râm như ngày thường. Anh ta vừa bước vào đã thu hút vô số ánh mắt, cho dù đeo kính râm và mũ cũng không thể che giấu khí thế trên người, không ít nữ sinh đều nhìn chằm chằm anh ta, còn lén lút lấy di động ra chụp ảnh. “Hầy. Đúng là. Gương mặt này không biết sẽ mê hoặc biết bao nhiêu nữ sinh đây!” Một nam diễn viên trong kịch tổ buồn bực. Khi họ đang định gọi món thì bỗng có tiếng hét vang lên trong nhà hàng. Thì ra là một cặp tình nhân không biết vì lý do gì mà lại cãi cọ với nhân viên †ạp vụ. Nữ sinh kia câm một ly nước ấp đổ lên đầu nhân viên tạp vụ, khiến cô gái đó bị bỏng đỏ cả mặt. Nhưng kỳ lạ là cô ấy không kêu lên. Sau khi đổ nước, nữ khách hàng vẫn không chịu để yên: “Cô cho rằng mình là cái thá gì hả? Cô chẳng qua là một con đàn bà bị Quan Hạo Nhân chơi chán rồi vứt đi mà thôi! Có tư cách gì vênh mặt với tôi?” Nhân viên kia vươn tay lau sạch vết nước trên mặt: “Vậy còn cô? Gô là con đàn bà bị Quan Hạo Nhân chơi chán rồi lại nhặt lên hả?” “Cô dám ăn nói với tôi kiểu đó!” Nữ khách hàng trang điểm diêm dúa tức giận, giơ tay lên muốn tát cô. Nhưng cô †a vừa có động tác thì nhân viên tạp vụ đã túm lấy cổ tay cô ta: “Anh chàng bên cạnh cô đều không lên tiếng, xem ra anh ta sẽ không giúp cô. Cô đã đánh tôi hai lần, nếu còn có lần thư sba thì tôi nhất định sẽ cho cô bò ra ngoài! Cô phải biết rằng Quan Hạo Nhân rất nghe lời tôi!” Vừa dứt lời, sắc mặt nữ khách hàng lập tức trắng bệch. Cô ta hất mạnh tay nữ nhân viên ra, xoay người giận dữ rời đi. Người đàn ông đối diện với cô ta xấu hổ đặt tiền lên bàn, vội vàng đuổi theo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio