Chương 4682 Ngược lại Tô Lam mơ màng ngồi dậy. Vừa nhìn thấy vết thương bên khóe miệng Asius, cô lập tức thét chói †ai: “Trời ạ, Asius, sao mặt anh lại bị thương?” “Xong, anh bị thương rồi còn quay phim thế nào được nữa!” “Nếu cô Elena biết chắc chắn sẽ ăn tươi nuốt sống tôi!” Asius càng thêm áy náy. Đúng lúc này, bác sĩ làm giải phẫu đi theo ra, kéo khẩu trang xuống: “Lúc này cô còn quản tới mặt người khác, hiện tại cô cảm thấy thế nào rồi? Có khó chịu chỗ nào không?” “Cũng may trong nhà xưởng bỏ hoang cô bị nhốt không có quá nhiều nguyên liệu hóa chất.” “Cho nên cô không bị trúng độc, chỉ bị hoảng hốt quá độ, nghỉ ngơi một hồi là khỏi.” Tô Lam vô thức ngẩng đầu, tròng mắt chuyển động. Cô phát hiện bên cạnh mình không có bóng dáng Quan Triều Viễn, không hiểu sao trong lòng có chút khó chịu. Đang định hỏi xem người kia đang ở đâu, đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng vang nhỏ. Cô nghe được một tiếng “ầm”. “Anh hai, anh không sao chứ?” Trong tiếng kêu sợ hãi, đám người vội vã nhường ra một con đường. Tô Lam thấy Quan Triều Viễn ngã nhào trên đất, gương mặt tuấn tú tái nhợt. Trái tim cô như bị siết chặt.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! “Triều Viễn, rốt cục anh bị sao vậy? Tôi phải đi xem anh ấy!” Tô Lam nằm trên giường, nhưng có nằm thế nào cũng không an ổn. “Chị dâu, hiện tại anh Hạo Nhân đang trông chừng bên ngoài phòng giải phẫu.” “Có vấn đề gì anh ấy sẽ tới thông báo cho chị ngay, chị đừng chạy lung tung khắp nơi nữa!” “Nếu không một khi xảy ra chuyện gì, anh hai tỉnh lại chắc chắn sẽ giế t chết eml” Tần Tấn Tài không khách khí lại lần nữa ấn cô nằm xuống giường. Tuy Tô Lam đã nằm xuống, nhưng cô vẫn lăn qua lộn lại, luôn cảm thấy mình ngủ không được an ổn. Thấy cô như vậy, Tần Tấn Tài thở một hơi thật dài: “Em nói thật, có phải đời trước hai anh chị là oan gia không?” “Cái gì?” Tô Lam không hiểu ý của anh ta. Tần Tấn Tài tiếp tục nói: “Vừa nghe thấy chị gặp chuyện không may, anh hai thiếu chút nữa đã lật ngược cả thành phố Ninh Giang lên.” “Hơn nữa anh ấy còn một mình chạy đến vùng ngoại ô, đập tung cửa chính của từng nhà máy hóa chất một.” “Kết quả chị bị giam bên trong thì có thể an toàn đi ra, mà người xông vào từng nhà xưởng một là anh ấy lại bị trúng độc!” Vừa nghe đến hai chữ “trúng độc”, mặt Tô Lam lập tức trắng bệch: “Gậu nói cái gì? Anh ấy trúng độc? Liệu có nguy hiểm tới tính mạng không?” Nhìn viền mắt phiếm hồng của Tô Lam, Tần Tấn Tài bất đắc dĩ thở một hơi thật dài. Chẳng qua một lát sau, anh ta lại nhíu mày lại. Hiện tại Thẩm Tư Huy đã tới Mỹ. Cho nên muốn điều tra rõ chuyện có liên quan tới Hạ Tâm Dương, nhất định phải chờ anh ta trở vê mới được. Tới lúc đó, chỉ hy vọng người phụ nữ kia sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm giữa anh hai và bé thỏ trắng! Dù sao thì hiện tại bọn họ cũng đã có tới mấy người con. “Hai người cứ ở lại đây nghỉ ngơi đi, tôi đi xem thử xem người thương cũ chưa lành đã có thương mới thế nào rồi.” “…” Tô Lam cắn môi thật chặt, trong lòng tràn đầy áy náy và lo lắng.