Chương
Cô ta ngước mắt nhìn Triệu Ni Ni.
“Ý của cô là thực ra Tô Lam cố ý làm thế?”
“Không thì sao chứ?”
Triệu Ni Ni cười khẩy một tiếng: “Cô ta là loại người này, cô tội gì phải chấp cô ta.”
“Nhưng tôi cảm thấy Tô Lam không giống loại người này.” Tiêu Mạch Nhiên luôn cảm thấy Tô Lam là một cô gái tốt.
“Cô Tiêu, cô tốt bụng quá, cô ta diễn vở kịch này đúng là hay thật. Cô nghĩ mà xem, bây giờ cô ở đây, người giúp việc ở đây đều cho rằng cô Tiêu có quan hệ tốt đẹp với cậu chủ, tất nhiên họ vô cùng tôn trọng cô Tiêu, thậm chí còn tưởng rằng cô Tiêu chính là mợ chủ tương lai.”
Tiêu Mạch Nhiên lắng nghe kỹ càng, vỗ vào bên cạnh mình, tỏ ý bảo Triệu Ni Ni ngồi xuống.
“Nhưng hôm nay cô ta không nói tiếng nào đã đến đây, lẽ nào cô không cảm thấy rất kỳ lạ à? Cô ta đến làm gì? Thật sự đến tặng đồ bổ dưỡng cho cô Tiêu sao? Cả cái hoa viên Crystal này mà thiếu chút đồ bổ dưỡng đó của cô ta à?”
Tiêu Mạch Nhiên cau mày, hiểu ra những lời Triệu Ni Ni nói.
“Hình như cũng có lý.”
“Giả sử cô ta muốn tặng đồ bổ dưỡng cho cô tiêu thì cứ dứt khoát mà gọi điện thoại cho quản gia Vương, quản gia Vương sẽ lo liệu, cô ta cần gì phải từ xa xôi chạy đến đây? Cô cũng thấy đấy, quản gia Vương biết mợ chủ này của chúng tôi!”
Tiêu Mạch Nhiên như bừng tỉnh.
Đúng nhỉ, Tô Lam hoàn toàn không cần phải đến đây!
Huống hồ nếu cô đến thì có thể gọi điện nói trước với mình một tiếng cũng được mà.
Nhưng cô không làm thế mà âm thầm đến.
“Tôi đoán là cô ta nghe ngóng được hôm nay quản gia Vương sẽ ra ngoài có việc, cố ý chọn lúc quản gia Vương không có ở nhà mà đến. Chẳng được mấy người giúp việc biết đến sự tồn tại của cô ta, tất nhiên sẽ không nể mặt gì cô ta rồi. Đợi đến khi quản gia Vương về rồi chứng minh thân phận mợ chủ của cô ta, quản gia Vương biết người giúp việc thất lễ với cô ta, đương nhiên sẽ phạt, đến lúc đó cô ta lại xin tha cho họ, thế chẳng phải mấy người giúp việc sẽ cảm động cô ta giúp họ hay sao.”
Giọng điệu Triệu Ni Ni vô cùng khinh thường.
Tiêu Mạch Nhiên không ngừng gật đầu.
“Đây là mục đích đầu tiên của cô ta, mua lòng người. Mục đích thứ hai cũng có liên quan đến mục đích thứ nhất, giành tình cảm của người giúp việc, tất nhiên sau này người giúp việc sẽ không tôn trọng cô Tiêu nữa mà thậm chí còn chê cười cô Tiêu.”
Tiêu Mạch Nhiên cụp mí mắt, cô ta đã nếm được sự ghê gớm của mục đích thứ hai này rồi, người giúp việc đã bắt đầu bàn tán.
“Mục đích thứ ba là ra oai phủ đầu cô Tiêu, để cô Tiêu biết cô ta mới là mợ chủ của nhà họ Quan, khiến cô Tiêu không thể ngồi yên mà phải rời khỏi đây!”
Tiêu Mạch Nhiên im lặng siết chặt nắm đấm.
“Không ngờ lòng dạ của Tô Lam sâu như vậy…”
“Cô Tiêu, cô đúng là coi thường cô ta quá, không có lòng dạ thì cô ta có thể trở thành cô Quan được sao?”
Tiêu Mạch Nhiên nghĩ nói vậy cũng đúng, không có thủ đoạn thì sao có thể bám lấy Quan Triều Viễn được chứ?
Cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài.