Chương
Không phải nói tiểu biệt thắng tân hôn sao? Họ đã xa nhau lâu như vậy, thế mà lại cãi nhau to như vậy!
“Mợ chủ, mợ cũng đừng buồn quá, cậu chủ đi lâu như vậy, chắc chắn công ty rất bận, tính tình không tốt cũng có thể hiểu được.”
Dì Phương vừa dọn dẹp bát đĩa vừa giảng hòa nói.
Tô Lam chỉ cảm thấy kiệt sức.
Cô không muốn để ý đến ai, liền một mình lên lầu.
Quan Triều Viễn lái xe trên đường cao tốc.
“Night club Thất Nguyệt Hoa, ngay lập tức!”
Ra lệnh cho Dạ Bân, Quan Triều Viễn lập tức ném điện thoại sang một bên.
Night club Thất Nguyệt Hoa.
Đã rất lâu anh không đến đây rồi, ở đây vẫn như cũ, tiếng người ồn ào, xa hoa truỵ lạc, thanh niên nam nữa lắc hông, buông thả chính mình.
Trong phòng VIP, Quan Triều Viễn uống từng ly rượu một, hai mắt đỏ bừng.
Anh vốn cho rằng Tô Lam rất yêu rất yêu anh, đây là lần đầu tiên anh nghi ngờ cô không yêu anh nhiều như vậy.
Tất cả tình cảm đều là do anh đơn phương tình nguyện.
Dạ Bân bước vào, rất ngạc nhiên khi thấy Quan Triều Viễn đang uống rượu.
“Cái đệch! Không phải cậu bỏ rượu rồi sao?”
Quan Triều Viễn khi nghe thấy lời này liền dừng lại.
Phải, anh đã từng hứa với Tô Lam là bỏ thuốc lá và rượu!
Nhưng nghĩ đến những lời nói hôm nay với Tô Lam, Quan Triều Viễn nâng ly lên uống một hơi cạn sạch.
“Phá lệ rồi!”
“Không sợ khi về Tô Lam nhà cậu sẽ lột ra cậu sao!”
Dạ Bân nói đùa.
“Đừng nhắc cô ấy với tôi!” Quan Triều Viễn tức giận quát.
Dạ Bân lập tức hiểu ra ngay, chắc chắn hai người này đã cãi nhau rồi, hơn nữa còn cãi một trận rất to.
Anh ta lập tức ngồi xuống bên cạnh Quan Triều Viễn.
“Có chuyện gì thế? Nói cho tôi nghe đi! Để tôi giúp cậu giải quyết phiền não, nhưng mà hình như cậu đi công tác rất lâu, tiểu biệt thắng tân hôn, sao lại cãi nhau chứ?”
Quan Triều Viễn uống thêm hai ly rượu.
Sau đó, anh nói với Dạ Bân những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này.
“Lời tiên đoán của mẹ cậu chính xác như vậy sao? Vậy cậu có thể giúp tôi hỏi bà ấy, để bà ấy dự đoán giúp tôi xem tôi có thể làm nên chuyện lớn gì không?”
“Cút!” Quan Triều Viễn hung hăng trừng mắt nhìn Dạ Bân.
“Tôi cảm thấy chắc hẳn là bố mẹ cậu lừa cậu, cậu nghĩ mà xem, Tô Lam trông có vẻ yếu ớt, đừng nói là bảo cô ấy giết cậu, chỉ cần nói cho cô ấy biết thân phận thật sự của cậu thôi cũng có thể khiến cô ấy sợ chết khiếp rồi, cậu có tin không?”
Thật ra Quan Triều Viễn vẫn cảm thấy bố mẹ đang nói dối mình để khiến mình rời khỏi Tô Lam.