Chương
La Thần vừa nói vừa rót rượu cho Trương Phong và Từ Kỳ Lân.
“Về độ nổi tiếng của cô Tô thì tất nhiên là chúng tôi không dám nghi ngờ gì rồi.” Từ Kỳ Lân lên tiếng đáp.
“Chỉ tiếc rằng Nhược Vân nhà chúng tôi vẫn chưa nhận được cúp ảnh hậu, nhưng mà cô ấy đã được đề cử hai lần rồi, điều này cũng đủ để chứng tỏ thực lực của cô ấy rồi đấy chứ? Với cả, hai vị chắc cũng hiểu rằng giải thưởng này cũng phải có đủ thiên thời địa lợi nhân hòa thì mới nhận được.”
“Thật ra cô Tô cũng chỉ thiếu may mắn một chút thôi.” Trương Phong cũng khách sáo lên tiếng.
“Nhược Vân của chúng tôi rất thích bộ truyện ‘Trinh Hậu truyện’, lúc cô ấy nghe nói là bộ truyện này sẽ được chuyển thể thành phim thì rất vui. Tôi nghe nói là vai nữ chính của bộ phim này vẫn còn trống đúng không?”
La Thần lập tức chuyển sang chủ đề chính của vấn đề.
Nhắc đến đó, Trương Phong không nhịn được mà thở dài.
“Ai nói là còn trống chứ, chúng tôi đã chọn ra được Tô Lam rồi, cô ấy sắp đến tổ làm phim để quay chụp rồi, nhưng chẳng hiểu sao bên phía Tô Lam lại có chuyện gì, nói với chúng tôi là muốn hoãn thời gian bắt đầu quay phim. Nhưng chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong hết mọi thứ để bấm máy rồi, không thể đợi một mình cô ấy được.”
“Đúng đấy, trong bộ phim này có rất nhiều diễn viên, ai cũng phải sắp xếp thời gian, nếu như đây là một bộ phim nhỏ thì đã đành, nhưng bộ phim này là một dự án rất lớn, không thể hoãn lại tất cả mọi thứ được.” Từ Kỳ Lân cũng kêu khổ.”
“Về mặt diễn xuất của Tô Lam thì đúng là không còn gì để bàn nữa rồi, nhưng từ khi cô ấy giành được hai cúp ảnh hậu thì danh tiếng đã xuống dốc hẳn rồi. Nghe nói có rất nhiều chương trình muốn mời cô ấy nhưng vì cô ấy hét giá cao quá, mọi người đều bị dọa sợ rồi bỏ chạy hết.”
La Thần bắt đầu thêm mắm dặm muối.
“Còn có chuyện đó nữa à?” Từ Kỳ Lân và Trương Phong đều rất bất ngờ.
“Mấy cô gái trẻ bây giờ, ai nổi tiếng rồi cũng sinh tật hết, đây cũng là chuyện bình thường. Hai vị nhìn thử Nhược Vân của chúng tôi xem có hợp để quay phim đó không? Về nhân phẩm của cô ấy thì các vị cứ yên tâm, rất đảm bảo.”
Tô Nhược Vân ngồi cạnh anh ta, mỉm cười tự hào.
Từ Kỳ Lân và Trương Phong quay sang nhìn nhau.
Thật ra, khi bộ phim truyền hình này đang được lên kế hoạch thì tổ đạo diễn đã nhìn khắp giới giải trí, cuối cùng cũng chỉ ưng mắt mỗi Tô Lam.
Họ cũng biết về khả năng diễn xuất của Tô Nhược Vân, ai cũng cảm thấy là Tô Nhược Vân không đủ khả năng để diễn ra được nhân vật này.
“Vấn đề ở đây không phải là hợp hay không, chủ yếu là vai nữ chính của bộ phim này rất khó diễn…” Trương Phong ra vẻ áy náy.
“Vai diễn khó thì có thể coi là một sự khiêu chiến dành cho diễn viên và đạo diễn, tôi sẵn lòng chấp nhận lời khiêu chiến này với đạo diễn Trương.”
Cuối cùng Tô Nhược Vân cũng lên tiếng nói chuyện, ánh mắt chắc nịch của cô ta cũng khiến Trương Phong thấy rõ được dục vọng của cô ta.
“Cô Tô, trong quá trình quay phim, vai diễn này sẽ phải chịu khổ rất nhiều, cô có sẵn lòng không?”
“Quay phim nào mà chẳng phải chịu khổ chứ, làm diễn viên thì mấy chuyện này cũng là đương nhiên mà. Đạo diễn Trương yên tâm, có sự chỉ bảo của ông thì tôi tuyệt đối sẽ không khiến ông thất vọng. Hơn nữa, nếu chọn tôi làm nữ chính thì bên Quốc tế Nghệ Tân sẽ đầu tư vào bộ phim này năm mươi triệu.”