Chương
“Không đẹp chỗ nào?” Tô Lam cảm thấy mình như bị người ta tạt một gáo nước lạnh từ đầu đến chân, chẳng phải vừa rồi còn khen cô đẹp à? Mới một lúc đã lật mặt rồi.
“Em không mặc gì hết là đẹp nhất!” Quan Triều Viễn chầm chậm cọ vào bên tai Tô Lam.
“Một lời không hợp là không đứng đắn, đồ dê xồm!”
Trong lòng Tô Lam vẫn rất ngọt ngào, cô nắm lấy tay Quan Triều Viễn: “Anh nhớ em từng nói gì không?”
“Em từng nói nhiều lắm, sao anh nhớ rõ được.”
“Ai da, chẳng phải em từng nói, nếu em thật sự giành được giải thưởng lớn trong showbiz thì chúng ta… tổ chức hôn lễ sao?
“Nhớ chứ!”
Rõ ràng Quan Triều Viễn dừng lại một chút rồi mới trả lời.
“Ngày mai là chiếc cúp cuối cùng, cũng không biết có giành được hay không, nếu có thể giành được thì chúng ta kết hôn đi.”
Quan Triều Viễn vùi đầu vào cổ Tô Lam: “Được, nghe em hết.”
“Anh biết không? Em tìm thấy một bộ hỉ phục rất đẹp trong tập thiết kế của Kiêm Mặc, bộ hỉ phục màu đỏ vô cùng vô cùng đẹp! Em đã hỏi Lâm Chi Hàng rồi, cậu ấy nói nếu muốn may thì phải mời một thợ thêu giỏi để may.”
“Ừm, đến lúc đó anh giúp em tìm thợ thêu.”
“Được.”
Quan Triều Viễn nói xong rồi bế Tô Lam lên: “Nói làm gì mấy chuyện vô ích này, đến lúc đó rồi nói, giờ làm chút chuyện có ích đi!”
“Ai da đợi một chút, em phải nhắc nhở anh, lễ phục ngày mai lộ hơi nhiều, anh đừng có trồng dâu cho em đấy.”
“Tuân lệnh!”
“A… vừa rồi nói thế nào? Vậy anh không được hôn, ở đây cũng không được, a… đáng ghét!”
Cuối cùng lễ trao giải Kim Lang cũng bắt đầu.
Tất nhiên Tô Lam là tâm điểm chú ý, bởi vì mọi người đều biết, chỉ còn thiếu một chiếc cúp cuối cùng này thôi là cô có thể thắng lớn rồi.
Hơn nữa, may mắn ở giải Kim Lang lần này cô cũng lọt vào danh sách nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, còn là ứng cử viên rất sáng giá.
Cho dù Tô Lam đi đến đâu thì phóng viên cũng sẽ đi theo đến đó, so ra thì các nữ diễn viên khác lép vế hơn nhiều.
Về phần đi thảm đỏ, ban tổ chức cũng sắp xếp để Tô Lam đi cuối cùng.
Thường thì đi thảm đỏ là phần thu hút sự chú ý nhất.
Điều bất ngờ là trên thảm đỏ lại xuất hiện bóng dáng của Tô Nhược Vân, lần này cô ta đến cùng với Mộ Dung Dịch.
Tô Nhược Vân mặc một bộ lễ phục màu trắng xinh đẹp, vẫn xuất hiện tình tứ bên cạnh Mộ Dung Dịch như thường.
Không biết có phải vì dịp để hai người thể hiện tình cảm quá nhiều hay không mà mọi người đã không còn hứng thú gì nữa.
“Lần này không hề nghe nói Tô Nhược Vân lọt vào danh sách đề cử, sao cô ta cũng đến?”
“Lễ trao giải quan trọng như vậy, cho dù không có tác phẩm thì cũng phải đến để cọ nhiệt chứ, chẳng phải lại kéo chồng đến à.”