Chương :
Hơn nữa Cố Thừa Tiêu cũng không ngờ, anh tùy tiện cứu được một cô gái lại là cô, Hứa Tâm Duyệt, thân phận của cô đến nơi này làm cái gì?
Hứa Tâm Duyệt nhìn rõ người đàn ông cứu mình, giây tiếp theo cô từ trong lòng người đàn ông đứng thẳng dậy, trong đầu hỗn loạn, một giọng nữ quen thuộc từ bên cạnh truyền đến: “Hứa Tâm Duyệt, sao lại là cô?”
Hứa An An cũng hoàn toàn không nghĩ đến, người phụ nữ đùa giỡn tâm cơ ở trong lòng Cố Thừa Tiêu lại là Hứa Tâm Duyệt, lúc này ánh mát cô ta tức giận, sao ở chỗ nào cũng có Hứa Tâm Duyệt?
Hứa Tâm Duyệt nhìn Hứa An An ẩn nhẫn sự tức giận, nói với người đàn ông trước mặt: “Cảm ơn.”
“Tiểu thư, cô không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”
Người đàn ông trung niên lập tức bước lên trước quan tâm.
“Tôi không sao, cảm ơn.”
Hứa Tâm Duyệt lắc đầu, có chút bối rối quay người, nhắc lễ phục dạ hội đi về phía góc yên tĩnh không người.
Ánh mắt Hứa An An phẫn nộ nhìn theo cô, Hứa Tâm Duyệt xuất hiện trong buổi tiệc này khiến tâm trạng của cô ta lập tức xấu đi.
Cố Thừa Tiêu khẽ siết chặt bàn tay, có chút không dám tin cảm giác tiếp xúc vừa nãy.
Chưa nhìn thấy khuôn mặt cô, vậy mà anh đối với cái ôm đấy đã rung động.
Đáng chết, cô đến đây làm gì?
Ở đây rất nhiều người đàn ông có tiền, cô đến đây là để mời chào sao?
Muốn tìm một người đàn ông bao dưỡng cô?
Hay là thu phí qua đêm?
Không thể hiểu nổi, khuôn mặt tuần tú của người đàn ông xẹt qua vẻ giễu cọt, rõ ràng có chút âm u khó coi, ánh mắt anh lại nhìn qua, thấy người đàn ông trung niên đó vẫn như cũ đi bên cạnh Hứa Tâm Duyệt.
Anh nhếch mép mỉa mai, đi về phía đám người kinh doanh phía đối diện, Hứa An An khoác tay nói với Cố Thừa Tiêu: “Thừa Tiêu, xin phép một chút.”
Có Thừa Tiêu nghiêng mặt, không nói gì tiếp tục đi về phía trước.
Hứa An An cắn răng, lập tức đi thẳng về phía Hứa Tâm Duyệt, mặc dù Hứa Tâm Duyệt kinh ngạc, nhưng lúc này đối diện với sự dây dưa của người đàn ông trung niên, cô chỉ đành nói: “Ngại quá, tôi phải đi tìm bạn nam đồng hành của mình.”
Người đàn ông trung niên thấy cô có bạn nam đồng hành, mà cô xinh đẹp như vậy, có phải bạn đồng hành là người mà anh ta không chọc vào được?
Anh ta chỉ đành ngượng ngùng rời đi.
Hứa Tâm Duyệt vừa thở phào, cánh tay cô không khách khí bị nắm chặt, một giọng nói phẫn nộ gọi cô: “Hứa Tâm Duyệt, cô theo tôi đến đây, tôi có lời muốn nói với cô.”
Hứa Tâm Duyệt giật tay lại: “Có lời gì trực tiếp nói đi.”
Hứa An An vẫn đem cô kéo đến một góc ban công không người bên cạnh, cô ta khoanh tay giống như một nữ vương cao cao tại thượng ngạo nghễ nhìn Hứa Tâm Duyệt.
“Nói đi, vừa nãy vì sao cô lại cố ý ngã trên người Cố Thừa Tiêu, đây là âm mưu cô tham gia buổi tiệc, quyến rũ anh ấy có phải không?”
Giọng nói chất ván của Hứa An An truyền đến, giống như cô là một người phạm tội vậy.
Hứa Tâm Duyệt lạnh lùng nhìn cô ta: “Ban nãy chỉ là sự có ngoài ý muốn.”
“Cô tưởng rằng tôi không biết âm mưu của cô hay sao?
Bao nhiêu khách mời nam như thế, cô lại cứ chọn ngã trước mặt Có Thừa Tiêu, đây là ngoài ý muốn sao?”
“Tùy cô tin hay không tin, tóm lại, tôi đến đây là có việc của mình.”
Hứa Tâm Duyệt chau mày, vừa nãy cô cũng bị giật mình.
“Hừ! Hứa Tâm Duyệt tôi cảnh cáo cô, tối nay tôi là bạn đồng hành nữ của Có Thừa Tiêu, néu cô dám có chủ ý gì với anh ấy, tôi sẽ để cô biết hậu quả là gì.”
Hứa An An cắn răng uy hiếp nói.