Chương Đưa Anh Về Nhà
Trong giọng điệu của anh vẫn mang theo nụ cười của một người say, Đường Tư Vũ dìu anh ra khỏi cửa, anh gắng sức đứng thẳng để đỡ đi gánh nặng cho cô, Hàn Dương cũng cần thận đi theo, như sợ anh bị ngã.
Cũng may, bước chân của Hình Liệt Hàn vẫn được coi là vững vàng, lý trí cũng tỉnh táo, anh nói với Hàn Dương: “Cậu lái xe đưa chúng tôi về.”
“Vâng!” Hàn Dương gật đầu.
Bảo vệ đã lái xe bọn họ đến cửa khách sạn, là một chiếc xe màu đen, Đường Tư Vũ đỡ Hình Liệt Hàn ngồi vào ghế sau, còn Hàn Dương thì lái xe về phía biệt thự của họ.
Đường Tư Vũ ôm đầu Hình Liệt Hàn để anh tựa vào vai cô nghỉ ngơi, Hình Liệt Hàn vòng tay, gối đầu lên vai cô, rầu rĩ hỏi: “Em đến khi nào vậy? Sao em không nói với anh?”
“Em lo cho anh nên tới, cũng mới tới được một lúc thôi.” Đường Tư Vũ nghiêm túc trả lời anh, có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc tỏa ra từ hơi thở của anh.
“Anh đã uống bao nhiêu?” (nguồn: truyen.one) Đường Tư Vũ nhẹ giọng hỏi.
“Không ít.” Hình Liệt Hàn cũng nói sự thật.
Câu nói này khiến lòng Đường Tư Vũ đau nhói, cô chải nhẹ mái tóc màu đen của anh, có chút quở trách: “Sao lại uống nhiều rượu như vậy?”
“Tửu lượng của họ tốt quá, anh cũng không còn cách nào khác.” Hình Liệt Hàn nhướng mắt, đôi mắt chứa đầy men say, lấp lánh như ánh sao, càng thêm phần rực rỡ quyến rũ.
“Vậy thì nghỉ một chút đi, sắp về đến nhà rồi.” Đường Tư Vũ nói xong, muốn ấn anh tiếp tục tựa vào vai mình nghỉ ngơi, nào ngờ bên tai đột nhiên truyền đến một luồng hơi ấm, bờ môi mỏng của Hình Liệt Hàn đã cắn nhẹ ở dưới vành tai cô một cái.
Tim Đường Tư Vũ lập tức thót lên, Hàn Dương vẫn đang lái xe phía trướ!
c Tuy nhiên, cánh tay dài của Hình Liệt Hàn đột nhiên vươn ra phía trước và kéo cửa ngăn cách xuống, biến ghế sau thành không gian riêng tư, mặt Đường Tư Vũ đỏ bừng. Người đàn ông này làm đến mức rõ ràng như vậy rồi, Hàn Dương chả nhẽ lại không biết bọn họ đang làm gì hay sao?
Hàn Dương ở phía trước lái xe nghiêm túc hơn so với lúc trước, hơn nữa ngoài việc chăm chú nhìn phía trước thì không dám nhìn qua kính chiếu hậu một lần nào.
Ở băng ghế sau phía, chỗ vừa mới kéo tấm cửa ngăn xuống, nụ hôn thứ hai của Hình Liệt Hàn rơi xuống trên khóe miệng cô. Đường Tư Vũ hơi ngượng ngùng vươn tay ra và ôm lấy đầu anh, không cho anh làm bậy. Tuy nhiên, không nên đánh giá tháp dã tâm của người say.
Hình Liệt Hàn vươn tay bá đạo ôm lấy khuôn mặt cô, đôi môi mỏng ngay lập tức hôn cô, Đường Tư Vũ hơi trợn mắt, cô muốn từ chối, nhưng đêm nay cô cảm thấy rất thương người đàn ông này, cô không dám từ chối anh.
Vì vậy, trong đầu cô đã suy nghĩ, phải nhanh về đến nhà! Cho dù ở nhà người đàn ông này muốn gì cũng được, nhưng bây giờ, có người thứ ba hiện diện, mặt cô không dày như vậy!
Đường Tư Vũ không dám gọi anh, không dám gọi tên anh, càng không dám phát ra âm thanh, giữ im lặng là tốt nhất!
Vì vậy, những gì người đàn ông say rượu này muốn làm, ngoại trừ việc chấp nhận, cô không hề đẩy anh ra xa hay từ chối anh.
Hình Liệt Hàn càng ngày càng mạnh dạn hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nụ hôn đầu không thể tự chủ được, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ nóng bừng lên, cô chỉ có thể ôm mặt anh như một đứa trẻ, để anh đặt cô lên ghế sofa ở phía sau, và hôn.
Cũng may, càng muộn, trên đường càng ít xe cộ, Hàn Dương đã đến khu biệt thự bằng một khoảng thời gian ngắn hơn bình thường, sau đó lái xe về hướng biệt thự của Hình Liệt Hàn, cảm nhận được những ánh đèn lần lượt sáng lên.
Trong phút chốc cả căn biệt thự sáng rực, Đường Tư Vũ chỉnh lại tóc và quần áo đã bị Hình Liệt Hàn làm rối tung lên, cô nhẹ nhàng lay lay người đàn ông đang ôm mình nói: “Liệt Hàn, đến nhà rồi, xuống xe thôi”
Hàn Dương ngồi ở ghế lái cũng không dám lái xe bừa bãi, dù sao cũng là đàn ông, anh chắc chắn biết chuyện gì đang xảy ra ở ghế sau, lần đầu tiên anh biết hóa ra Tổng giám đốc Hình lại là người đàn ông điên cuồng như vậy!
Khóe miệng Hình Liệt Hàn cong lên: “Đến nhà rồi à?”
“Đến rồi, em đỡ anh xuống xe.” Đường Tư Vũ đỡ anh xuống xe. Hình như lúc này như đã hơi tỉnh cơn say, anh đứng yên nói với Hàn Dương ở ghế lái: “Sáng mai không có việc gì thì đừng quấy rầy tôi.”
“Vâng! Tổng giám đốc Hình.” Hàn Dương vội vàng đáp lại, quay đầu xe lái ra khỏi cửa, như chạy trốn.
Ngay khi xe của Hàn Dương rời đi, Hình Liệt Hàn quay người lại ôm lấy người phụ nữ bên cạnh, vùi mặt vào cổ cô, khen: “Em thơm thật đấy.”
Đường Tư Vũ có chút bất lực, người đàn ông này vừa rồi trong xe mượn rượu đề làm chuyện xấu, bây giờ anh muốn làm cái gì, cô dùng sợi tóc cũng nghĩ ra được.
Đường Tư Vũ ôm eo anh: “Vào nhà, tắm một cái, rồi nghỉ ngơi nào!”
“Anh không say, rất tỉnh táo!” Hình Liệt Hàn biểu tình bằng giọng say rõ ràng.
“Được rồi, em biết anh không say, chúng ta đi vào đại sảnh nhé được không?”
Đường Tư Vũ dỗ dành, người đàn ông say thật giống một đứa trẻ.
“Vâng! Tuân lệnh bà xã.” Khóe miệng Hình Liệt Hàn nhéch lên, nụ cười có chút xấu xa.
Đường Tư Vũ dìu anh vào đại sảnh, đèn kích hoạt bằng giọng nói lập tức sáng lên, đại sảnh sáng trưng, Hình Liệt Hàn hơi nheo mắt, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt anh.
Đường Tư Vũ tìm thấy điều khiển từ xa, làm dịu ánh sáng, nói với anh: “Anh có muốn trở về phòng không?”
“Được, về phòng của anh đi.” Hình Liệt Hàn nói xong, nhìn cô bằng ánh mắt như thiêu đốt: “Tối nay, ngủ trên giường của anh.”
Đường Tư Vũ bị ánh mắt của anh làm cho lòng dạ rối bời, người say vẫn có chút đáng sợ, cô nuốt nước miếng, đành phải gật đầu: “Được rồi!”
Hình Liệt Hàn để cô dìu lên lầu cho đến khi lên phòng, Đường Tư Vũ ngửi thấy mùi rượu trên người anh rất nồng, cô thuyết phục: “Anh đi tắm được không?
Rửa sạch mùi rượu trên người đi.”
“Không thích sao? Được rồi, anh đi tắm.”
Dù say rượu nhưng Hình Liệt Hàn vẫn quan tâm đến cảm xúc của cô trước tiên.
“Anh làm được không? Anh sẽ không ngã đấy chứ?” Đường Tư Vũ thực sự lo lắng khi để anh vào phòng tắm một mình, anh dù sao cũng không thể đứng vững, hơn nữa, trong phòng tắm vừa có nước vừa trơn, ngộ nhỡ anh ngã thì sao?
“Có đấy! Em vào tắm cùng anh đi.” Hình Liệt Hàn có thể dựa vào cô vào lúc này, và anh muốn cô cùng anh làm mọi việc.
Đường Tư Vũ có chút xấu hồ, thành thật mà nói thì tối nay cô đã sẵn sàng, nhưng khi thực hiện nó thì vẫn không được tự nhiên cho lắm.
“Được.” Cô nhỏ giọng đáp.
Hình Liệt Hàn vươn tay ôm lấy cô bước vào phòng tắm, khóe miệng nở một nụ cười, ngồi trên thành bồn tắm, ngón tay thon dài của anh một bên cởi cúc áo, một bên nhìn Đường Tư Vũ bằng ánh mắt mê đắm lòng người.
Đường Tư Vũ nói với anh: “Tắm bồn không?”
“Có!” Hình Liệt Hàn gật đầu.
Đường Tư Vũ đi tới bên cạnh anh, mở vòi xả nước, Hình Liệt Hàn đột nhiên không cởi nữa, ngắng đầu lên nói với cô: “Giúp anh.”
Đường Tư Vũ cắn môi, không từ chối, ngón tay mảnh mai như ngọc nhẹ nhàng chạm vào cúc áo thứ ba trên ngực anh, cô ngồi xổm xuống cởi cho anh.