Chương : Tìm Ra Sự Thật
Tô Thắm rời đi, cô cũng mang theo luôn tất cả phần tình của Hiên Viên Thần và biến anh trở thành một con người vô tình, đây không phải là bộ dáng mà một con người bình thường nên có.
“Thưa ngài, đây là thông báo tuyển dụng trợ lý, ngài có muốn đích thân tới phỏng vấn không?” Lý Sâm đã tìm được người thay thế cho vị trí bỏ trống của Tô Thắm nên muốn hỏi qua ý kiến của anh.
“Ông quyết định là được rồi.” Ánh mắt của Hiên Viên Thần dừng trên tài liệu, ngay cả ngắng cũng không ngắẳng.
Rõ.” Lý Sâm gật gật đầu.
Đột nhiên Hiên Viên Thần nhắm mắt lại, tựa như trong khoảnh khắc đó, trên gương mặt của anh xuất hiện một tia cảm xúc phức tạp mà mãnh liệt, hiện ra bộ mặt chân thật nhất của anh, anh đỡ trán hỏi: “Thay tôi đi nghe ngóng một việc.”
“Xin ngài cứ nói.” Lý Sâm lập tức có thể đoán ra được, nhất định là có liên qua tới Tô Thám!
Cô ấy… tình hình công việc của cô ấy, còn có chuyện tình cảm của cô ấy.” Hiên Viên Thần cắn răng nói một cách khó khăn.
“Rõ, tôi lập tức đi hỏi thăm một chuyến.” Lý Sâm đáp một tiếng.
“Đừng quấy rầy tới cô ấy, tôi không muốn cô ấy biết tôi đang để ý tới cô ấy.” Hiên Viên Thần lại bỗ sung thêm một câu, bởi vì đối với anh mà nói thì Tô Thắm đã trở thành một người mà anh không thẻ làm phiền được nữa.
“Đã rõ, tôi sẽ bảo họ chú ý.” Lý Sâm đáp một tiếng.
Hiên Viên Thần nói xong, nhướng mi, đôi mắt màu đen hiện lên một tia bi thương, anh nhịn không được mà muốn biết tất cả liên quan tới Tô Thắm, cho dù chỉ nghe được một ít tin tức của cô thôi cũng đủ để xoa dịu con tim của anh rồi.
Nói cho cùng thì trái tim anh cũng không buông bỏ được cô, muốn biết cô sống có tốt hay không.
Lý Sâm rời đi, cảm xúc bi thương bị đè nén lúc lúc này mới lộ rõ trên gương mặt anh tuấn của Hiên Viên Thần, anh nắm chặt nắm đấm rồi thở dài một hơi. Lý Sâm đương nhiên là không dám chậm trễ chuyện này, trong bốn ngày qua Hiên Viên Thần rất ít khi đề cập đến chuyện của Tô Thắm, điều này có nghĩa là anh đã không còn kìm nén được cảm xúc của bản thân mình được nữa, ông hy vọng anh có thể làm một vị tổng thống nhiệt huyết và sâu sắc chứ không phải là vì trách nhiệm, cứng rắn tựa như một người máy biết làm việc. Lý Sâm gọi điện thoại tới Bộ từ thiện, để người bên đó điều tra một chút về tình hình của Tô Thắm, thế nhưng tin tức mà ông lấy được lại là Tô Thắm không hề tới đó báo danh, sau một đợt kiểm tra tỉ mỉ mới biết Tô Thắm đã làm báo cáo giả, tạm thời không đi làm.
Lý Sâm ngắng ra, Tô Thắm không đi làm, vậy con bé đi đâu?
Lý Sâm biết vì sao cô rời khỏi toà nhà tổng thống, thế nhưng làn này cô đổi đi nơi khác là vì lý do gì.
Xem ra lão phu nhân đã cho người âm thầm tham gia vào việc này, đã ra tay về phía Tô Thắm mà Tô Thắm lại chọn cách buông tay, thành toàn cho đoạn nhân duyên môn đăng hộ đối giữa Hiên Viên Thần và cháu gái của Lâm tướng quân.
Tô Thám là một người cô gái lý trí và hiểu chuyện, cô không hề vướng mắc mà lựa chọn buông tay, đây cũng là một phương thức khác để thể hiện tình yêu dành cho Hiên Viên Thần.
Lý Sâm không khỏi gọi một cuộc điện thoại cho tổ điều tra, rất nhanh liền nhận được đáp án mà ông muốn tìm, Tô Thắm đã ra nước ngoài, tới nước F, ở đó bốn ngày rồi sẽ rời đi.
Xem ra, chỉ là cô nước ngoài giải sầu.
Hiên Viên Thần ngồi trong phòng làm việc, lúc này đây anh đang ký một phần tài liệu của Bộ từ thiện, anh nhìn chằm chằm vào phần tài liệu, thâm tâm đột nhiên trấn động, tại sao lại là Bộ từ thiện? Tại sao Tô Thấm lại chọn đổi công tác tới Bộ từ thiện?
Là ai đã giới thiệu cô tới đó? Còn có tại sao cô lại có ý nghĩ tới ngành đó?
Trong những ngày này Hiên Viên Thần luôn rơi vào một lối sống trống rỗng, anh vẫn luôn nghĩ tới chuyện tại sao Tô Thắm lại rời đi, đầu anh giống như bị xé thành nhiều mảnh, điều đó khiến cho lý trí của anh không được thanh tỉnh.
Giờ này đây, khi nhìn tài liệu trước mắt này, mới có một loại nghỉ vấn mãnh liệt xông lên đầu, Tô Thắm hoàn toàn có thể lựa chọn quay về vị trí làm việc trước đây.
Tại sao hết lần này tới lần khác lại cứ muốn tới Bộ từ thiện?
Hiên Viên Thần lập tức kết nối nội bộ cho Lý Sâm.
“Alo! Ngài tổng thống.” Lý Sâm nghe.
“Thay tôi điều tra chức vụ của Tô Thắm ở Bộ từ thiện.”
“Là chứ vụ Phó bộ trưởng.” Lý Sâm trả lời rõ ràng.
Hô hấp của Hiên Viên thần liền cứng lại, Tô Thắm chỉ vừa mới rời đi vây mà chức vụ lại cao như vậy?
“Người đề cử cô ấy là ail”
“Cái này tôi cũng không rõ lắm.” Lý Sâm cũng không rõ lắm.
“Điều tra cho tôi, tôi muốn biết ai đã phỏng vấn cô ấy.” Hiên Viên Thần thấp giọng ra lệnh một câu.
“Thưa ngài, ngài đây là…”
“Ông không điều tra vậy thì tôi sẽ đích thân gọi điện thoại qua SR hi hỏi.
“Không, cứ để tôi điều tra đi! Thân phận của ngài quá cao, hỏi sẽ không được tốt lắm.” Lý Sâm nhanh chóng cướp lời.
“Lập tức đi điều tra, tôi muốn biết là ai.” Giọng nói của Hiên Viên Thần có chút cấp bách.
Lý Sâm đương nhiên là biết, đợt chuyển công tác lần này của Tô Thắm căn bản là không có người phỏng vấn, dựa vào thành tích làm việc của cô trước đây cho dù có được thăng chức lên làm Phó bộ trưởng cũng có thể hiểu được, chỉ là cô muốn tiến A vào phần công tác này chung quy vẫn cần phải có một người phỏng vấn. Hiên Viên Thần đang đợi tin tức từ Lý Sâm, thế nhưng não bộ của anh lại lập tức vận chuyển, chức vụ Phó bộ trưởng vô cùng quan trọng, nếu như Tô Thắm muốn chuyển qua đó công tác vậy thì toàn bộ chữ ký của anh ở đây buộc phải giao cho một người khác, đó chính là Bộ trưởng Bộ từ thiện.
Hiên Viên Thần cắn răng nhắc chiếc điện thoại bàn trước mặt lên.
“Alo, xin chào.” Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói thuần hậu của một người đàn ông.
Xin chào, Bộ trưởng Lý, tôi là Hiên Viên Thần.” Hiên Viên Thần tự báo thân phận của mình.
Đầu dây bên kia Bộ trưởng Lý quả nhiên vô cùng cung kính: “Ngài tổng thống là ngài sao! Ngài có chuyện gì vậy?”
“Bộ trưởng Lý, tôi muốn hỏi thăm một chút, vài ngày trước, trợ lý của tôi Tô Thắm đột nhiên muốn chuyển công tác tới bộ phận của ông, tôi muốn hỏi một chút, là ông đã đích thân phỏng vấn cô ấy sao?”
“Cái này…” Bộ trưởng Lý trong thời gian ngắn khó có thể trả lời được vấn đề này.
“Thế nào? Ông không có phỏng vấn cô ấy?” Hiên Viên Thần trực tiếp hỏi.
“Chuyện Tô Thám điều chuyển công tác khá là phức tạp! Có điều, căn cứ vào thành tích xuất sắc trong công việc của cô ấy chúng tôi cũng không chút nghỉ ngờ năng lực làm việc của cô ấy.” Bộ trưởng Lý vô cùng chuyên nghiệp trả lời.
“Cô ấy đột nhiên thăng chức lên vị trí Phó bộ trưởng, vị trí này tất nhiên phải được ông phỏng vấn qua, trình tự này có lẽ là không thẻ lược bỏ phải không?”
“Thưa ngài, đối với những người nộp đơn vào vị trí này chúng tôi đều vô cùng nghiêm khắc, chỉ là Tô Thám là được đề cử tới, tới nay chúng tôi còn chưa gặp qua cô ấy.”
Đáy mắt Hiên Viên Thần hiện lên một tia kinh ngạc, được đề cử qua sao? Ai đề cử? Ai lại có loại năng lực như vậy?
“Ông tại sao lại chưa gặp qua cô ấy? Cô ấy không phải là đã tới đó báo cáo rồi sao?”
“Hả? Tô Thắm cô ấy còn chưa có tới, báo cáo mà cô ấy đưa cho chúng tôi là nghỉ dài hạn, đầy lùi xuống một tháng sau.”
“Cái gì?” Hiên Viên Thần king ngạc, Tô Thắm xin nghỉ dài hạn?
Vì sao?
“Thưa ngài, chẳng lẽ ngài không biết sao? Người tiến cử cô ấy chính là mẹ của ngài, ánh mắt của phu nhân chúng tôi vô cùng tin tưởng.” Hiên Viên Thần nghỉ ngờ, trong nháy mắt vì chuyện này mà anh đã nhận được đáp án vô cùng rõ ràng, đồng thời, có một loại cảm xúc vô cùng mãnh liệt chiếm lấy trái tim anh, khiến anh thở dốc không ngừng.