Chương : Gia Đình Vui Vẻ
Trong sân chơi, bóng dáng vui vẻ của Hình Nhất Nặc rất nhanh đã xuất hiện bên cạnh trò chơi tàu lượn đầy kích thích và mạo hiểm, cô là một cô gái lớn mật vì vậy cô không ngại trải nghiệm những thứ này.
Phía sau cô là Hình Nhất Phàm, người được Hình Liệt Hàn cử đến để bảo vệ và chăm sóc cô, khuôn mặt đẹp trai dưới ánh nắng có chút thay đổi, lập tức nói: “Không muốn ngồi.”
“Anh ba, ngồi một chỗ với em đi mà!” Hình Nhất Nắc kéo tay cậu lại, không cho anh đi.
Hình Nhất Phàm thực sự không muốn chơi trò này, tất nhiên là cũng có phần sợ hãi, cậu nhìn mấy trò chơi này liền cảm thấy nhức đầu.
“Không, không ngồi cùng.” Hình Nhất Phàm phớt lờ ngoảnh mặt sang một bên.
“Anh ba, xin anh đó! Ngồi cùng em một lần thôi.”
“Không!” Hình Nhất Phàm vẫn từ chối.
Nhưng mà, lúc này tay cậu bị buông ra, Hình Nhất Nặc muốn tự mình đi sao?
“Này, Hình Nhất Nặc, em quay lại đây cho anh.” Hình Nhất Phàm lập tức đuổi theo.
Lúc này, Hình Nhất Nặc đang đứng ở cuối xếp hàng, Hình Nhất Phàm nhìn thấy một tên đàn ông có chút hèn mọn sắp ngồi bên cạnh cô vì vậy cậu đành phải vội vàng ngồi lên.
“Anh ba, hóa ra là anh cũng muốn ngồi!” Hình Nhất Nặc vừa thắt dây an toàn vừa cười nói.
Sau khi Hình Nhất Phàm thắt dây an toàn xong, cậu lập tức kiểm tra kỹ càng cho Hình Nhát Nặc.
Lúc này, tàu lượn chuẩn bị bát đầu chạy, Hình Nhất Nặc lập tức hét lên vì ngạc nhiên và vui vẻ.
Còn Hình Nhất Phàm hít sâu một hơi và trong toàn bộ quá trình đều không có biểu cảm gì nhưng sau khi tàu lượn dừng lại thì sắc mặt cậu tái mét, Hình Nhất Nặc giữ cậu lại hỏi: “Sao vậy?
Anh sẽ không nôn đấy chứ!”
Hình Nhất Phàm lườm cô một cái nói: “Anh sẽ không đi cùng em lần thứ hai.”
“Anh ba, anh nhìn xem ở phía trước có một người phụ nữ siêu xinh đẹp, cô ấy đang cười với anh đó! Anh có muốn làm quen với cô ấy một chút không?” Hình Nhất Nặc trêu ghẹo cậu.
Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn qua, cô gái da trắng xinh đẹp đang vẫy tay với cậu.
Hình Nhất Phàm lễ phép cười lại, coi như là đáp lại cô ấy, sau đó cậu nắm lấy vai Hình Nhất Nặc rồi rời đi.
Cô gái da trắng hơi thất vọng nhìn bọn họ rời đi, nghĩ rằng họ là một cặp.
“Này, anh ôm em làm cái gì? Sẽ bị người khác hiểu lầm đó, như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu.
“Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.”
Hình Nhất Phàm nhàm chán nói.
“Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền.
Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.”
“Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuôi theo cậu.
Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.”
Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô.
Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu.
Mặc dù cô không biết bây giò anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được.
Bây giò, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả như thê thì làm sao anh có bạn gái?” Hình Nhất Nặc lập tức nói với cậu.
“Anh không có tâm trạng tìm bạn gái, em thay anh cản trở họ.”
Hình Nhất Phàm nhàm chán nói.
“Được! Vậy đưa tiền đây, mỗi lần một trăm đô, việc này không thể giúp anh miễn phí được, em phải hi sinh hình tượng của mình đó.” Hình Nhất Nặc không quên tính tiền.
Hình Nhất Phàm vung tay cô ra nói: “Em thì hy sinh hình tượng gì? Để em vào vai bạn gái của anh mới lộ ra là anh không có mắt nhìn kìa.”
“Này! Em kém chỗ nào?” Hình Nhất Nặc lập tức tức giận đuồi theo cậu.
Nhìn thấy đu quay ngựa giống trong truyện cổ tích cách đó không xa, cô lập tức kéo tay Hình Nhất Phàm nói: “Em muốn chơi ngựa gỗ, anh chụp ảnh giúp em.”
Hình Nhất Phàm cứ như vậy bị cô kéo đến chỗ đu quay, sau khi Hình Nhất Nặc ngồi lên ngựa gỗ liền tạo dáng dễ thương còn Hình Nhất Phàm thì chụp ảnh cho cô.
Sau khi Hình Nhất Nặc xuống, cô rất hài lòng xem ảnh chụp, sau đó cô lập tức gửi ảnh qua tin nhắn cho Ôn Lương Diệu.
Mặc dù cô không biết bây giờ anh có thể nhìn thấy chúng hay không nhưng chỉ cần anh có thể truy cập internet là có thể nhận được.
Bây giờ, cô cũng không biết làm gì ngoài gửi cho anh một số tin nhắn, hầu như là cách một tuần cô sẽ nhận được tin nhắn trả h lời từ anh, cũng có thể là những tắm ảnh mà do anh chụp.
Hình Nhất Phàm cao hơn cô một chút, nhìn thấy cô gửi tin nhắn thì không khỏi tò mò hỏi: “Em gửi ảnh cho ai vậy?”
“Anh Ôn Lương Diệu.” Hình Nhất Nặc thành thật trả lời.
Trong mắt Hình Nhất Phàm lóe lên một ý nghĩ rõ ràng, đối với tâm tư của em gái mình thì cậu rất rõ ràng, nếu sau này cô gả cho Ôn Lương Diệu thì cũng sẽ hạnh phúc.
Sau đó, Hình Nhất Nặc đi tìm cháu trai nhỏ của mình là Hình Dĩ Hi, cậu nhóc đang ở sân chơi dành cho trẻ em, bên cạnh là Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ.
Hình Nhất Nặc đến chơi với cậu nhóc còn Hình Nhất Phàm mang nước đến đưa cho bọn họ.
Cậu nhóc chơi rất nhiều trò chơi và vô cùng vui vẻ. Lúc này cậu nhóc đang đứng xếp hàng để chơi trò cầu trượt vửa an toàn lại có một chút kích thích.
“Daddy, manmi.” Sau khi cậu nhóc ngồi lên thì ngay lập tức cười vui vẻ, để lộ hai hàng răng sữa.
Cầu trượt rất dài, ở dưới Hình Nhất Nặc và Hình Nhất Phàm mỗi người một bên chơi với cậu nhóc còn Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn thì đi tản bộ.
Sau ba giờ chơi trong công viên giải trí, Hình Liệt Hàn đã đặt trước tại một nhà hàng, cả nhà cùng đi ăn một bữa thịnh soạn.
Bời vì mọi người đã chơi mệt nên buổi chiều bọn họ về nhà nghỉ ngơi.
Đường Tư Vũ cũng muốn để Hình Liệt Hàn nghỉ ngơi một chút, chắc hẳn hắn cũng rất mệt sau chuyến công tác mấy ngày qua.
Chỉ là, Đường Tư Vũ vẫn hơi buồn bực, tại sao hắn lại có thể từ bỏ dự án mà hắn hứng thú như vậy!
Hơn nữa, rõ ràng trong điện thoại hắn nói rằng có thể ký hợp đồng thành công nhưng mới chỉ một ngày mà hắn lại thay đổi quyết định.
Một người làm việc thành thục và lí trí như hắn, bình thường sẽ không để xảy ra những chuyện như vậy.
Trừ khi có điều gì quan trọng đã xảy ra khi hắn ở nước K làm thay đổi quyết định của hắn.
Nhưng Đường Tư Vũ rất ít khi hỏi chuyện của công ty nên cô chỉ giấu nghi vấn này ở trong lòng, đợi sau này sẽ hiểu.
Tiếp theo, Đường Tư Vũ bắt đầu chuẩn bị về nước cùng Hình Liệt Hàn để hỏi thăm sự tình của Tô Hi.
Nước K.
Gia tộc Morita đã chuẩn bị cho dự án này từ rất lâu, đồng thời đã thu xếp tốt mọi mặt chỉ chờ Hình Liệt Hàn đầu tư mua cổ phần và tung ra kết quả nghiên cứu mới nhất.
Nhưng hiện tại, Hình Liệt Hàn lại rút lui giữa chừng, điều này thực sự khiến gia tộc Morita rất sợ hãi, bởi vì lần nghiên cứu này rất khó tìm được nhà đầu tư hùng hậu như vậy trên thế giới.
Lão gia Morita tức giận đến mức râu ria đều bạc. Từ sau khi rời đi, toàn bộ trên dưới tập đoàn Morita đều xuất hiện hỗn loạn.
Chỉ là mọi người đều không hiểu tại sao chuyện đầu tư đang êm đẹp lại nói không có liền không có như vậy?
Rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra?
Đối với điều này thì người rõ ràng nhất chính là ba con Morita, nhưng chuyện mắt mặt như vậy thì tự nhiên là không thể truyền đi.
Morita Misa đã nhốt mình trong phòng hai ngày không ra ngoài.
Đây là lần sốc nhất trong cuộc đời cô ta, khi còn nhỏ, cô ta luôn coi tình cảm như một trò chơi thậm chí tình cảm của chính mình cô ta cũng cảm thấy không quan trọng.
Nhưng lần này Hình Liệt Hàn đã hung hăng cho cô ta một bài học, cho cô ta biết rằng, hóa ra trên đời này không phải người đàn ông nào cũng như cô ta nghĩ, chỉ cần người phụ nữ được đưa tới cửa thì bọn họ sẽ qục.
Giờ phút này Morita Misa đang ngồi trước bàn trang điểm của mình, cô ta lằng lặng nhìn chính mình trong gương đã rất lâu.
Khuôn mặt này hoàn mỹ không một khuyết điểm, thậm chí lại có nét quyến rũ mê người, đuôi lông mày và khóe mắt đều khiến đàn ông say mê, nhưng tại sao?