Chu Lâm Na thế nào cũng không nghĩ Trình Mộ Thanh sẽ nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, cũng không nghĩ đến cô ta sẽ ình một bạt tai
Ngay cả Hách Liên Tuyệt cũng ngỡ ngàng, Trình Mộ Thanh không phải đang ở bệnh viện sao? Lời nói lúc nãy, cô đều nghe hết?
Trình Mộ Thanh đầy oán giận nhìn Chu Lâm Na, ngữ khí tràn ngập cảnh cáo ” Cô thương tổn tôi như thế nào cũng được nhưng tốt nhất đừng đụng đến con trai tôi. Chu Lâm Na, tôi nhất định sẽ cho cô vào tù mà bốc lịch” Nói xong, hận không thể cho Chu Lâm Na thêm một cái bạt tai nữa, mới vừa giơ tay lên, Chu Lâm Na liền chạy nhanh núp sau lưng Hách Liên Tuyệt
Hách Liên Tuyệt một phen cầm trụ tay cô, mặt không thay đổi ” Chuyện này chúng ta cần nói chuyện”
Trình Mộ Thanh phẫn nộ nhìn hắn “Không có gì để nói cả, Hách Liên Tuyệt, từ nay về sau anh hãy cút khỏi thế giới của tôi và Tiểu Trạch, tôi nói rồi thằng bé không phải con anh, anh không việc gì phải lo lắng, nếu như anh muốn thay cô ta để nói chuyện với tôi thì tôi cũng nói cho anh biết là không cần, chuyện này cộng thêm chuyện lần trước, tôi nhất định sẽ tố cáo cô ta, cho đến khi cô ta vào tù mới thôi ” Nói xong, Trình Mộ Thanh xoay người vào trong
Hách Liên Tuyệt đứng tại chỗ nhìn bóng dáng của cô, vừa rồi phanh lại, hắn thấy cô rơi nước mắt …Mà Chu Lâm Na cũng nhìn bóng dáng của Trình Mộ Thanh, trên mặt lại hiện lên một tia cười tàn nhẫn
Gặp qua bọn bắt cốc, Trình Mộ Thanh trực tiếp quay về bệnh viện, tức nhất chính là chứng cớ bị Hách Liên Tuyệt lấy đi
Con mẹ nó, Chết tiệt!
Hiện tại muốn tố cáo Chu Lâm Na thì chỉ có cuộc ghi chép trò chuyện trong tay Hách Liên Tuyệt, còn về chuyện cái đèn lần trước đã qua lâu rồi bây giờ muốn tìm bằng chhứng rất khó!
Trình Mộ Thanh trong bệnh viện phát hoả, Ngôn Dục nói mấy câu liền bị cô gào thét vài lần liền trở về, sợ tới mức cũng không nói thêm gì nữa
Kiều Tây Tây tan ca, nghe được tin tức liền chạy tới, thiệt là nghe lời nói của Trình Mộ Thanh kể lại, cô cũng nổi giận
“Không nghĩ tới Chu Lâm Na, con ả đó thoạt nhìn thì thiện ý nhưng tâm lại tà ác như vậy. Nha, thật là tiện nhân, ngya cả đứa bé cũng không buông tha, thực tmd không phải là người, như vậy cả đời không xứng làm mẹ, sinh ra đứa con chắc chắn sẽ giống ả đó, chua ngoa, đê tiện như vậy, căn bản là không sinh được cho rồi” Kiều Tây Tây lần đầu tiên tuôn ra lời thô tục, Ngôn dục và Tiểu Trạch một bên nhìn thấy líu lưỡi
Trình Mộ Thanh cũng không ngờ, xoay người nhìn nhìn cô ” Không nghĩ là cậu mắng chửi người lại lợi hại như vậy”
Kiều tây Tây bước qua ôm Tiểu Trạch ” Hừ, chỉ cần ai dám đả thương con nuôi của mình, mình sẽ liều mạng”
Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương