Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

chương 194

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Cách bài trí hai màu đen trắng lạnh lẽo đã được thay đổi hoàn toàn, bây giờ màu thiết kế chủ đạo trong ngôi nhà là màu xanh nhạt. Tủ giày thể thao còn được trang trí thêm một vài món đồ chơi khá là hay ho, mấy thứ này đều là những thứ mà các nữ sinh rất thích.

Lâm Minh nhạy bén phát hiện ra cảm xúc của cô đã thay đổi, anh bèn dịu dàng nói: “Thích không? Anh đã thiết kế dựa theo kiểu dáng trong phòng của em đấy, còn cố ý kêu người thiết kế nội thất đẩy nhanh tiến độ để hoàn thành sớm nữa”

Anh kéo cô bước vào phòng bếp, nói như thể đây toàn là mấy thứ vô cùng mới lạ: “Em nhìn đi, những thứ mà chúng ta mua lần trước vẫn còn ở đây, anh cũng đã mua thêm những thứ cần dùng khác. Về sau chúng ta sẽ sống ở nơi này.”

Cô nhìn phòng bếp sơ qua một lượt, cầm một gói gia vị đã bị mở ra từ trước, sau đó ném vào trong thùng rác: “Đã vài tháng trôi qua, có một số thứ đã không thể ăn được nữa rồi.”

Cơ thể của Lâm Minh lập tức trở nên cứng đờ, nhưng rất nhanh anh đã khôi phục như lúc ban đầu: “Không sao, một lát nữa chúng ta đi siêu thị rồi mua đồ mới sau.”

“Không cần phải đích thân đi làm gì, anh kêu người làm đi mua là được mà” Cô thản nhiên dội một gáo nước lạnh vào đầu anh: “Với lại phòng của tôi được thiết kế khi tôi còn nhỏ, ngại phiển nên vẫn chưa sửa sang lại. Cũng không có nghĩa là tôi thích kiểu thiết kế như vậy.”

Anh đi tới chắn đường của Lê Nhược Vũ, sau đó ôm cô lên, lồng nóng rực kể sát sống lưng của cô: “Lê Nhược Vũ, em có thể trở lại giống như trước kia, đối xử với anh tốt hơn một chút được không?

Hoặc chỉ cần cười một cái với anh thôi là đủ rồi.”

Lâm Minh trốn chạy một cách thảm hại.

Mấy ngày sau cũng không thấy anh tới Bệnh Viện.

Lê Nhược Vũ lại mừng rỡ tự tại. Anh vừa xuất hiện, toàn bộ trái tim của cô sẽ bị anh tác động. Cô muốn khống chế bản thân, lãng quên người đàn ông này từng chút từng chút một.

Lê Nhược Vũ biết rằng cơ thể của mình cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng Lâm Minh lại không cho cô xuất viện. Cô bị ép ở lại Bệnh Viện suốt một tháng trời.

Nhưng cũng may một tháng này trôi qua vô cùng bình lặng, ít nhất không cần phải đối mặt với những chuyện khiến cho người ta đau khổ.

Ngày Lê Nhược Vũ xuất viện, Lâm Minh đã đích thân đến đón cô.

Lâm Minh đã đổi một chiếc xe khác màu trắng.

Cô cười cười, may là anh đã đổi xe khác, nếu vẫn là chiếc xe tối hôm ấy, cô sợ bản thân thà chết cũng sẽ những người đã tiếp xúc với Lê Nhược Vũ sẽ nhận ra đó chính là cô ấy.

Hoàng Ánh rất đau lòng về Lê Nhược Vũ, cũng thật lòng xem cô như con gái của mình. Nhưng một khi sự việc này xảy ra, Lâm Minh cũng không có cách nào tốt cho Lê Nhược Vũ.

Ngay cả mẹ chồng tốt nhất, cũng không thể nào tha thứ cho một đứa con dâu ra ngoài ngoại tình được.

“Anh chắc chắn chứ?”

“Hai người họ cũng muốn sống trong thế giới của hai người”. Lâm Minh cũng không muốn cho Lê Nhược Vũ biết được những việc này, anh kiếm cớ để đối phó cô.

Nghĩ đến bà mẹ chồng trẻ con Hoàng Ánh, Lê Nhược Vũ mỉm cười.

Mẹ chồng cô thật là một người vừa dịu dàng lại vừa đáng yêu, thế giới của hai người? Đây thật giống như lời mà bà đã nói ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio