Chương
Nhưng chưa dứt miệng thì Cố Thiên đã chỉ ra cửa, giật mình thốt lên: “Trời ạ, mọi người mau nhìn kìa!”
Ngoài cửa, Lê Nhược Vũ khoác tay Lâm Minh thong thả bước vào.
Lâm Minh có vẻ ngoài xuất sắc nên việc các cô gái trong bữa tiệc phải nín thở ngắm nhìn anh là chuyện hết sức bình thường. Nhưng lần người hấp.
dẫn ánh mắt họ lại là người con gái khoác tay đi bên cạnh anh— Lê Nhược Vũ.
Mái tóc đen mềm mại được quấn lên để nhường chỗ cho cần cổ dài trắng nõn như cổ loài thiên nga kiêu ngạo tỏa sáng. Làn váy trắng muốt như cánh hoa quỳnh nở rộ, tuy chỉ đẹp trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng từng đó là đủ để làm lóa mắt bao người.
Mọi người chủ động nhường ra một con đường, dường như sang lưng Lê Nhược Vũ có ánh đèn vô hình nào đó chiếu sáng cả người cô.
Lâm Minh thoải mái khoác tay lên bờ vai trắng nhỏ nhắn, đầu ngón tay lướt nhẹ như đôi vợ chồng yêu nhau say đắm. Hai người mặc váy áo cùng màu khiến chúng trông như thiết kế dành riêng cho nhau vậy.
“Đó là chiếc váy ‘Chân Ái’ của nhà thiết kế W đúng không?” Giọng nữ yếu ớt khẽ lên tiếng.
Nhưng Lưu Ly vừa mới nói chiếc váy nằm trong tủ cô ta cơ mà, rốt cuộc váy của ai là thật và của ai là giả?
Lục Tố nói đỡ cho Lưu Ly: “Lưu Ly là ai, cô ấy cần gì phải nói dối ở đây.
Chắc chắc chiếc váy trên người cô ta là giả”
Nhưng giờ đây những lời đó không hề đáng tin tí nào.
Cố Thiên khẽ nói: “Nhưng đó là anh Lâm, anh ấy sẽ không để cô gái đi bên cạnh mình mặc hàng giả. Rốt cuộc chị ta là ai?”
Có người chợt nhận ra: “Cô ta chính là Lê Nhược Vũ, là vợ Lâm Minh đấy!”
Lâm Minh dẫn vợ đến tham gia tiệc tối thì làm sao mặc hàng giả được? Dù anh có ghét cô cách mấy thì cũng không thể đề cô mặc đồ giả đến làm mất mặt bản thân mình.
Nếu chiếc váy của Lê Nhược Vũ là hàng thật thì người nối dối chính là Lưu Họ tin tưởng Lưu Ly không chỉ vì cô ta mang họ Lưu mà còn vì mối quan hệ thanh mai trúc mã với Lâm Minh cùng với chức vụ thư ký.
Tuy đã kết hôn ba năm nhưng anh luôn dẫn Lưu Ly đến hầu hết các buổi tiệc, có thể thấy hai người khá thân thiết. Khi Lưu Ly nói rằng Lâm Minh đã tặng cho cô ta chiếc váy ‘Chân Ái, tác phẩm cuối cùng của nhà thiết kế W, tất cả mọi người chỉ xuýt xoa hâm mộ và không ai nghỉ ngờ về điều đó.
Cho đến khi Lâm Minh dẫn Lê Nhược Vũ đến, lý do lý trấu Lưu Ly đưa ra lập tức bị giẫm nát. Cô ta thấy hai má mình bỏng rát như vừa bị người ta tát thằng vào mặt.
Cô ta không ngờ mình chỉ mới dẫn mặt Lê Nhược Vũ giữa trưa thì đến tối đã bị cô đè đầu cưỡi cổ!
Lê Nhược Vũ! Tôi sẽ không để yên cho cô đâu.
Lưu Ly không biết giấu mặt đi đâu bén lấy cớ trốn vào nhà vệ sinh dặm lại lớp trang điểm. Cô ta muốn dặm phấn thật dày để giấu đi vệt đỏ ửng trên cổ.
Đây là lần đầu tiên Lê Nhược Vũ đến một bữa tiệc với anh, anh bắt cô phải khoác tay, theo chân anh đi trò chuyện khắp nơi.
Tất cả mọi người đều tưởng rằng hôn nhân của Lâm Minh sẽ không kéo dài lâu, nào ngờ anh lại đột nhiên dẫn em ‘cô vợ không được yêu thương” đến nên ai cũng muốn chạy tới hóng hớt xem.